Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3174



Chương 3174

“Phó hội trưởng Yoshida, gi3t chết tên nhãi này, thể hiện uy thế của nước Dương ta đi!”

Cao thủ nước Dương hống hách đến cực điểm, như đã thấy Dương Chấn thua dưới tay Yoshida Kakeru, thậm chí họ còn quên, chính cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ trong mắt họ vừa đánh bại Aoki Yamato đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ với một chiêu.

Sắc mặt cao thủ Chiêu Châu xám ngoét, chẳng lẽ Dương Chấn chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thôi à?

Đỗ Trọng cũng biết cao thủ Chiêu Châu đang lo lắng, ông ta nói lớn: “Cho dù Cậu Chấn chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thì sao chứ? Chẳng phải cậu ấy vẫn đánh bại Aoki Yamato đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chỉ với một chiêu ư?”

“Chắc chắn Cậu Chấn sẽ thắng!”

Đỗ Trọng nói lớn.

Nghe thấy thế, người xem đang có mặt mới nhận ra, đúng là Dương Chấn đã dùng một chiêu để đánh bại Aoki Yamato có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

“Chắc chắn Cậu Chấn sẽ thắng!”

“Chắc chắn Cậu Chấn sẽ thắng!”

Cao thủ Chiêu Châu đang có mặt đều reo hò, trong lúc nhất thời, khí thế bên Chiêu Châu tăng vọt.

Dương Chấn đang đứng giữa sàn đấu lạnh lùng nhìn Yoshida Kakeru: “Bắt đầu đi!”

Yoshida Kakeru cười lạnh: “Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội, quỳ xuống xin tôi tha mạng, tôi có thể bỏ qua cho cậu”.

“Không những thế, tôi còn có thể đại diện nước Dương, bỏ qua ván cược hồi nãy giữa hai bên, không bắt cao thủ Chiêu Châu quỳ xuống xin lỗi nữa, sao nào?”

Dương Chấn nhíu mày, hồi nãy anh đã biết ván cược giữa hai bên từ lời Đỗ Trọng.

Đối với anh, Aoki Yamato hay Yoshida Kakeru cũng thế, đều là người mà anh phải đánh bại.

Anh chỉ lo lời Yoshida Kakeru nói sẽ khiến một số cao thủ Chiêu Châu không rõ sự thật bị mê hoặc, làm bẽ mặt tất cả cao thủ Chiêu Châu.

Quả nhiên, Yoshida Kakeru vừa dứt lời, bên Chiêu Châu, Đinh Văn Trác là người đầu tiên đứng dậy, nói lớn: “Dương Chấn, cậu mau quỳ xuống xin lỗi đi! Cậu chán sống thì cũng đừng liên lụy chúng tôi!”

“Ván cược này là do Đỗ Trọng bày ra để kéo dài thời gian chờ cậu, hai người muốn thì quỳ xuống mà xin lỗi, đừng liên luỵ người vô tội!”

Không ai ngờ Đinh Văn Trác lại nói thế trước mặt mọi người, ngay cả cao thủ nước Dương cũng hết sức bất ngờ.

Đỗ Trọng lập tức nổi giận, nhìn Đinh Văn Trác bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, quát: “Đinh Văn Trác, ông biết mình đang nói gì không?”

Cao thủ Chiêu Châu khác cũng nhìn Đinh Văn Trác với vẻ mặt không mấy thân thiện.

Tuy có vẻ Đinh Văn Trác đang nghĩ cho cao thủ Chiêu Châu, nhưng ai cũng nhận ra, Đinh Văn Trác có ân oán với Dương Chấn và Đỗ Trọng nên mới cố tình nói thế.

Tuy cũng có cao thủ Chiêu Châu thầm đồng ý với Đinh Văn Trác, nhưng cũng hiểu tình hình bây giờ, không dám nói ra, nhưng Đinh Văn Trác lại chối bỏ hết trách nhiệm ngay trước đám đông, đẩy cho Dương Chấn và Đỗ Trọng, đúng là hèn hạ trơ trẽn.

Cảm nhận được sát khí của Đỗ Trọng, trong mắt Đinh Văn Trác có vẻ sợ hãi, nhưng ông ta vẫn hùng hồn nói: “Tôi chỉ nói thật thôi, sao nào? Ông Đỗ không nhịn được, định giết tôi hả?”