Ma Thần nói tiếp: “Đó không phải là chuyện mà cậu nên cân nhắc bây giờ, cậu cần nghĩ xem có đồng ý hợp tác, cho phép tôi chiếm cơ thể cậu trong một năm không, chỉ cần cậu đồng ý hợp tác, giờ tôi sẽ thay xương Ma Thần cho cậu”.
Dương Chấn lập tức im lặng, anh muốn mạnh lên, một khi đạt được xương Ma Thần, có thể tưởng tượng, thực lực anh sẽ thay đổi về chất.
Nhưng anh không tin Ma Thần.
Nếu cho phép Ma Thần chiếm cơ thể anh, liệu cơ thể anh có ngày càng hòa hợp với linh hồn Ma Thần không?
Sau khi hết một năm, nếu Ma Thần không đồng ý rời khỏi cơ thể anh thì nên làm gì bây giờ?
Trong lòng Dương Chấn xuất hiện rất nhiều mối lo.
“Hừ!”
Ma Thần bỗng lạnh lùng nói: “Tôi đường đường là Ma Thần, sao lại không giữ lời hứa chứ? Hơn nữa, cậu nghĩ tôi để mắt đến cơ thể này thật ư?”
“Tôi không thể không thừa nhận, thiên phú của cậu cực cao, cơ thể cũng không tệ, nhưng so với cơ thể tôi thì chỉ là rác rưởi, với thủ đoạn của tôi, cho dù bám lên một cao thủ vô cùng bình thường thì cũng có thể tạo ra một cơ thể vượt xa cậu”.
“Tôi đồng ý chiếm cơ thể cậu là vinh hạnh của cậu, không ngờ cậu lại lo tôi ở mãi trong người cậu, không rời đi”.
Dương Chấn cười gượng, vội nói: “Tiền bối bớt giận, chẳng phải tôi vừa quen tiền bối không lâu ư? Lo lắng như thế cũng bình thường”.
Nói đến đây, anh bỗng sững sờ, vì anh chợt nhớ ra một chuyện.
Dương Chấn kinh ngạc hỏi: “Tiền bối, tôi không nói gì mà tiền bối cũng có thể biết tôi đang nghĩ gì ư?”
Anh chợt nhận ra, hồi nãy anh cũng không nói gì, nhưng Ma Thần vẫn biết suy nghĩ của anh.
Ma Thần cười lạnh: “Yên tâm, tôi không quan tâm đ ến việc riêng của cậu”.
Ma Thần nói rồi có vẻ mất kiên nhẫn: “Rốt cuộc cậu có muốn hợp tác không? Nếu muốn, giờ tôi sẽ thay xương Ma Thần cho cậu, còn nếu không, tôi sẽ rời khỏi cơ thể cậu, tìm một cơ thể khác, thay xương bằng xương Ma Thần, cũng có thể đáp ứng nhu cầu của tôi”.
Sau khi nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Chấn lập tức im lặng.
Nếu anh phát huy được sức mạnh của Ma Thần, cho dù cao thủ của các thế lực đến Ma Tông thì cũng chẳng sao.
Đúng như Ma Thần nói, lão ta còn không coi cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh ra gì, nói gì đến sâu kiến dưới Thiên Cảnh của thế tục đây.
Trong mắt Ma Thần, những người dưới Thiên Cảnh đúng là sâu kiến.
Nhưng nếu anh giao quyền kiểm soát cơ thể cho Ma Thần thật, Ma Thần sẽ đồng ý từ bỏ cơ thể này ư?
Dương Chấn chợt nói: “Tôi phải… làm gì, thì mới có thể để ông kiểm soát cơ thể tôi?”
Ma Thần nói: “Rất đơn giản, cậu chỉ cần không phản kháng, để mặc tôi kiểm soát cơ thể cậu là được rồi”.
Dương Chấn hỏi tiếp: “Với sức mạnh của ông, nếu muốn kiểm soát cơ thể tôi thì dễ như bỡn nhỉ? Cho dù tôi muốn phản kháng thì cũng không chống cự nổi đúng không?”