Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3564



Chương 3564

Nghe thấy thế, mặt Dương Chấn tái mét.

Chẳng lẽ hôm nay anh phải chết ở đây thật à?

Nhưng đối phương nhất quyết phải đưa Phùng Tiểu Uyển đi, cho dù anh chống cự thì cũng không thể thay đổi chuyện này.

Anh nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển.

Lúc này, Phùng Tiểu Uyển cũng đang nhìn anh bằng đôi mắt đỏ hoe, cô ta chợt nói: “Anh Chấn, nếu anh chết, em cũng không sống một mình!”

Cô ta nói rồi căm tức nhìn Khương Bằng: “Nếu ông dám động đến nửa sợi tóc của anh Chấn, tôi sẽ tự sát!”

Trong lúc cô ta nói chuyện, một lọ sứ trắng cũng xuất hiện trong tay cô ta.

Cô ta đổ một viên thuốc màu đen bóng loáng ra khỏi lọ sứ, sau đó dứt khoát cho vào miệng.

“Tiểu Uyển!”

Dương Chấn hét lớn, định ngăn cản nhưng đã muộn, Phùng Tiểu Uyển đã chuẩn bị kỹ càng, không ai ngăn được.

Sắc mặt Khương Bằng u ám tới cực điểm, lão ta nhìn chằm chằm vào Phùng Tiểu Uyển.

Sắc mặt Phùng Tiểu Uyển lập tức trắng bệch, hơi thở cũng trở nên vô cùng yếu ớt.

Cô ta nhìn Khương Bằng với vẻ kiên định: “Tôi vừa uống Độc Đan do chính tôi luyện chế, trong mười phút, nếu không uống thuốc giải kịp thời, tôi sẽ chết ngay! Các người đã biết tôi là luyện đan sư, vậy cũng phải biết, nếu viên Độc Đan này đã do tôi luyện chế, muốn uống thuốc giải trong mười phút thì cũng chỉ mình tôi có thuốc giải”.

“Nếu các người muốn tôi làm việc cho các người thì đừng nên làm khó anh Chấn, tôi có thể đi cùng các người, nhưng tôi có một yêu cầu, các người không được làm anh ấy bị thương, không riêng gì hôm nay mà còn cả sau này, các người không được động đến anh ấy, bằng không, ngày anh ấy gặp chuyện cũng là lúc tôi tự sát!”

Phùng Tiểu Uyển nói với vẻ kiên định, không ai nghi ngờ lời cô ta cả.

Dương Chấn vô cùng cảm động, anh muốn bảo vệ Phùng Tiểu Uyển, không ngờ kết quả lại là chẳng những anh không bảo vệ được Phùng Tiểu Uyển mà còn để Phùng Tiểu Uyển bảo vệ.

Sắc mặt Khương Bằng u ám tới cực điểm, áp lực khổng lồ tràn ra từ lão ta, giáng lên người Dương Chấn.

Khương Bằng nhìn chằm chằm vào Phùng Tiểu Uyển, hỏi: “Cô đang uy hiếp tôi à?”

Phùng Tiểu Uyển không chịu yếu thế, đối mặt với Khương Bằng, nói với vẻ kiên định: “Tôi đang uy hiếp ông đấy! Nếu ông không tin thì cứ thử xem!”

Khương Bằng vô cùng tức giận, chỉ muốn giết Phùng Tiểu Uyển, nhưng lão ta hiểu rõ giá trị của Phùng Tiểu Uyển.

Dương Chấn siết chặt nắm tay, móng tay đâm rách lòng bàn tay, máu tươi rỉ qua kẽ tay, nhưng anh không hề thấy đau đớn, trong lòng anh hừng hực lửa giận.

Anh muốn bảo vệ người bên cạnh mình, kết quả là chẳng bảo vệ được ai.

Giờ anh đang giấu vợ con ở một nơi an toàn, còn chưa kịp gặp họ, Phùng Tiểu Uyển đã sắp bị đưa đi, khiến anh vô cùng uất ức.

Thực lực!

Vẫn do anh không đủ thực lực!