Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3937



Chương 3937

Nhưng trên người anh đã xuất hiện những vết thương nghiêm trọng hơn khi tia sét thứ nhất giáng xuống, vết máu khắp người anh khiến người ta nhìn mà giật mình, xương cốt trắng hếu đang tỏa ánh sáng vàng cũng lộ ra.

Máu không ngừng chảy ra từ vết thương, nhưng linh khí lại điên cuồng tràn vào vết thương của anh, máu đang chảy lại bị hấp thu, không sót giọt nào.

Sau mấy chục giây ngắn ngủi, vết thương của anh đã khép lại, trên làn da nhẵn nhụi không còn vết tích gì nữa.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Ngay sau đó, tia sét thứ ba giáng xuống!

Tia sét thứ tư giáng xuống!

Tia sét thứ năm giáng xuống!

Tia sét thứ sáu giáng xuống!

Uy lực của các tia sét đều vượt xa tia sét trước đó, nhưng Dương Chấn vẫn không có phản ứng gì, cho dù cơ thể anh bị sấm sét phá hủy rồi hồi phục hết lần này tới lần khác, anh vẫn thản nhiên.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Tia sét thứ bảy giáng xuống!

Uy lực khủng khiếp từ mấy tia sét đã khiến cơ thể Dương Chấn bị thương rất nặng.

Lúc này trên người anh không còn chỗ nào lành lặn mà toàn những vết thương chí mạng, chẳng khác gì bộ xương chỉ còn dính ít thịt.

Gương mặt không trọn vẹn của Dương Chấn hiện rõ vẻ đau đớn, rõ ràng anh đã có phản ứng rồi.

Điều này cũng có nghĩa là trước đó, khi thiên kiếp giáng xuống, không phải anh không cảm thấy gì, mà đang cố gắng chịu đựng, mãi đến tia sét thứ bảy, anh mới không chịu nổi cơn đau khi cơ thể tan rã trên phạm vi lớn.

Huyết mạch cuồng hóa hoàn toàn sôi trào, chảy ra từ giữa trái tim anh, lan khắp người anh, ở những nơi mà nó đi qua, máu thịt của anh nhanh chóng xuất hiện lại.

Chỉ sau thoáng chốc, cơ thể tàn tạ của Dương Chấn đã hồi phục hơn nửa.

Nhưng đúng lúc này, thiên uy trên trời càng mạnh hơn, tia sét thứ tám đã sẵn sàng, chuẩn bị giáng xuống bất cứ lúc nào.

Đôi mắt vẫn nhắm nghiền của Dương Chấn bỗng mở ra, mắt anh như hai vầng mặt trời, anh ngẩng đầu, nhìn sấm sét đang cuồn cuộn giữa không trung.

“Tới đi!”

Anh bỗng hét lớn, như đang giải tỏa áp lực mà thiên kiếp gây ra cho anh vừa rồi.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Tia sét thứ tám bị khiêu khích, lập tức ập xuống, xuyên qua người Dương Chấn.

“Tạch tạch tạch!”

Tiếng nổ lách tách vang lên trên người Dương Chấn, cơ thể đã được huyết mạch cuồng hóa chữa trị hơn nửa lập tức nát bét.

Lúc này Dương Chấn chỉ còn xương trắng và nội tạng đang được bộ xương bảo vệ.