“Anh là ai?”, Anna nhếch đôi môi anh đào, ngạc nhiên nhìn Lâm Ẩn.
Anna cảm thấy rất ngạc nhiên, cô ta hiểu rất rõ năng lực của vệ sĩ ra tay khi nãy, một trong mấy sát thủ giỏi nhất ở nước ngoài lại có thể bị một chàng trai trẻ của Long Quốc này tiện tay hất ngã ra đất?
“Sếp Lâm, cậu… Cậu đến rồi”.
Thấy Lâm Ẩn đã đến, Chris vội vàng đứng dậy nhường chỗ.
“Sếp Lâm, cảm ơn cậu vì đã giúp tôi”, Chris chân thành nói.
Nhìn thấy vệ sĩ nước ngoài kia ngã trên đất run rẩy, Chris vẫn còn thấy sợ. Ông ta hiểu rất rõ năng lực của vệ sĩ này, nếu không phải Lâm Ẩn ra tay thì ông ta đã trở thành một cái xác rồi.
Lâm Ẩn kéo ghế ra hiên ngang ngồi xuống.
“Cậu là ai mà dám vô lễ với cô Anna của chúng tôi hả? Ngay cả vệ sĩ của cô Anna cũng dám động vào? Cậu có nghe thấy cô Anna đang hỏi cậu không?”.
Một vệ sĩ nước ngoài có khuôn mặt dữ tợn bên cạnh Anna quát Lâm Ẩn.
Người nước ngoài này nói tiếng Long Quốc rất tiêu chuẩn, rõ ràng là từng được huấn luyện đặc biệt.
Lâm Ẩn nói: “Các người chạy đến công ty của tôi gây chuyện còn hỏi tôi là ai?”.
“Công ty của anh?”, đôi mắt đẹp của Anna loé sáng, nhìn kỹ lại Lâm Ẩn lần nữa.
“Chris gọi anh là sếp Lâm? Chẳng lẽ anh là ông chủ lớn đứng sau ông ta kia?”, Anna đăm chiêu hỏi, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Lâm Ẩn, dáng vẻ cực kỳ tò mò.
“Thật là vô liêm sỉ! Lúc trước toà nhà quốc tế Thuỷ Tinh là công trình tập đoàn Latinh chúng tôi xây dựng, cậu lại còn nói là công ty của cậu? Với kỹ thuật xây dựng rác rưởi của Long Quốc các cậu sao có thể xây dựng được toà nhà cao tầng tinh xảo như vậy chứ?”, một vệ sĩ chỉ vào Lâm Ẩn tức giận nói, rõ ràng là có thành kiến rất lớn với Long Quốc.
Lâm Ẩn chậm rãi đáp: “Là ai xây dựng không quan trọng, quan trọng là xây ở đâu”.
“Tập đoàn Latinh ở Cảng Thành của các người đã phá sản rồi, toà nhà quốc tế Thuỷ Tinh đã đính tên tôi theo thủ tục bình thường rồi”, Lâm Ẩn nói: “Tiền đầu tư của tổng bộ tập đoàn Latinh các người bên kia cũng đã rút về hết rồi”.
Lâm Ẩn đi thẳng vào vấn đề.
Anh biết mấy người trước mặt là bên tổng bộ của tập đoàn Latinh phái đến.
“Chi nhánh ở Cảng Thành phá sản? Còn không phải là vì âm mưu gian trá của người Long Quốc là cậu gây ra sao?”, vệ sĩ nước ngoài căm phẫn nói: “Maugdi cũng bị cậu giết đúng không? Cậu quá kiêu ngạo rồi, sớm muộn gì tôi cũng sẽ giết chết cậu thôi!”.
“Cô Anna, xin cô cho phép tôi ra tay đánh gãy tay gãy chân tên người Long Quốc vô lễ gian trá này!”, lại có vệ sĩ kêu gào, tức giận nói.
Lâm Ẩn vừa đi lên đã đánh một đồng đội của bọn họ ngã ra đất, khiến bọn họ cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Lâm Ẩn không nói gì, bình tĩnh nhìn qua.
“Lời vệ sĩ là anh nói đại diện cho thái độ của tập đoàn Latinh các người à?”.
Giọng nói lạnh như băng vang lên.
Bầu không khí chợt trở nên lạnh lẽo.
Anna nghiêm mặt nhìn Lâm Ẩn, ánh mắt chớp loé.
Cô ta chợt cảm thấy người Long Quốc trẻ tuổi ngồi đối diện như phát ra một sức quyến rũ kỳ lạ.
Rất mạnh mẽ, cũng rất cứng rắn, trong mắt anh như mang theo sự tự tin vô địch vậy.
“Hai người các anh im miệng ngay”, Anna nhìn thoáng qua hai tên vệ sĩ nghiêm túc nói, bọn họ lập tức ngượng ngùng lui ra, vẻ mặt không phục lắm.
“Trông anh có vẻ rất lợi hại”, Anna mỉm cười nhìn Lâm Ẩn, ánh mắt hơi nghiền ngẫm: “Tôi thật không ngờ chú Chris lại cam lòng chịu khuất phục làm cấp dưới cho một người Long Quốc”.
“Hơn nữa còn là một người Long Quốc trẻ tuổi như vậy”.
“Anh còn có thể xử lý Maugdi ở Cảng Thành? Cuối cùng anh có bản lĩnh gì?”.
Anna đưa mắt nhìn tới nhìn lui trên người Lâm Ẩn, càng cảm thấy tò mò hơn.
Cô ta hiểu rất rõ năng lực của Chris và Maugdi, nếu không phải chính mắt nhìn thấy thì rất khó tin là một người trẻ tuổi như Lâm Ẩn khiến tập đoàn chi nhánh kinh doanh nhiều năm của gia tộc Cromir ở Cảng Thành phá sản trong một đêm.
“Nói đi, lần này tập đoàn Latinh các cô tìm đến đây là muốn làm gì?”, Lâm Ẩn nhẹ nhàng hỏi.
“Đầu tiên tôi giới thiệu một chút”, Anna nói: “Tôi tên Cromir Anna, là đại diện mà tổng bộ của tập đoàn Latinh phái đến lần này, đồng thời, tôi cũng là người quản lý cấp cao mới nhậm chức của khu vực châu Á – Thái Bình Dương”.
“Tôi đến Cảng Thành là muốn hỏi rõ ràng vì sao các anh muốn thu mua chi nhánh của tập đoàn Latinh ở Cảng Thành?”.
“Anh thì sao? Không tự giới thiệu một chút à?”, Anna tò mò hỏi.
“Lâm Ẩn”, Lâm Ẩn hờ hững giới thiệu.
“Lâm Ẩn?”, Anna hứng thú cong môi.
“Cái tên hay đấy, có chút ý thơ”, Anna cười nói: “Tôi cảm thấy khá hứng thú với văn hoá của Long Quốc, từng đọc một câu trên sách cổ của Long Quốc là, thử xem nơi sơn lâm ẩn dật, có biết bao nho sĩ xuất chúng”.
“Tên của anh Lâm là từ câu thơ này đúng không?”, Anna tò mò hỏi.
Lâm Ẩn nhìn thoáng qua Anna, phát hiện cô gái tây tóc vàng này cũng học nhiều hiểu rộng đấy.
“Nói việc chính đi”, Lâm Ẩn hờ hững đáp.
“Hả? Anh Lâm, dường như anh không hề ga lăng chút nào”, Anna mất hứng nói, cong môi nở nụ cười hứng thú: “Nói thật, so với việc chi nhánh ở Cảng Thành, tôi thấy hứng thú với anh hơn”.
“Nếu anh Lâm muốn nói việc công, thật ra cũng rất đơn giản”, Anna không chút để ý nói: “Đương nhiên lần này tôi đến Cảng Thành là để lấy lại sản nghiệp của gia tộc Cromir chúng tôi”.
“Trả chi nhánh Cảng Thành anh thu mua lại, tôi có thể tha mạng cho anh”.
Anna nói chuyện như lẽ đương nhiên, mỉm cười nhìn chằm chằm Lâm Ẩn.
“Tôi đã lấy được chi nhánh của tập đoàn Latinh vào tay, cũng đã tiếp nhận hết sản nghiệp thương giới và con đường tài nguyên của các người ở Cảng Thành rồi”, Lâm Ẩn chậm rãi nói: “Cho nên không có cách nào trả lại được cả”.
“Đương nhiên bù lại, tôi có thể cho tập đoàn của các người một vài kế hoạch hợp tác ưu đãi ở Cảng Thành”, Lâm Ẩn nói: “Sau này tập đoàn Latinh các người còn muốn làm ăn ở Cảng Thành, tôi sẽ tạo thuận lợi cho các người”.
Nếu tập đoàn Latinh bên kia không hùng hổ hăm doạ, mình không ngại cho bọn họ một con đường kiếm tiền.
“Không có cách nào trả về? Còn tạo thuận lợi cho tập đoàn của chúng tôi? Anh Lâm, anh đang bố thí cho gia tộc Cromir chúng tôi ư?”, Anna nghiêm túc nhìn Lâm Ẩn, vẻ mặt cực kỳ giận dữ.
Người Long Quốc tên Lâm Ẩn này đang nói cái gì vậy?
Rõ ràng anh cướp đi sản nghiệp của gia tộc mình, không muốn trả về còn nói có thể cho gia tộc bọn họ một con đường làm ăn?
Đây là đang bố thí cho ai vậy?
Chẳng lẽ anh không biết gia tộc Cromir lớn mạnh đến mực nào sao?
“Bố thí? Cô có thể hiểu như vậy”, Lâm Ẩn hờ hững đáp: “Anna, cô phải hiểu rõ là ai đang nắm quyền chủ động”.
Anna hừ lạnh một tiếng, nghiêm túc nói: “Anh Lâm, có lẽ tôi phải nói với anh một sự thật. Gia tộc Cromir chúng tôi, ít nhất có một trăm cách có thể giết chết anh”.