“Ha ha, nói ra thì sợ cậu chê cười, người đó là Trương Đào, con trai của bác cả Trương Luân, chính anh ta đã để lộ thông tin này cho Giang gia.”
“Hơn nữa, mọi hành động của ông nội đều nhanh hơn so với những người khác, trước khi chúng tôi kịp thời phản ứng, thì họ đã lấy được tất cả chứng cứ rồi,hơn nữa còn khổng chế được Trương Đào.”
“Phải biết rằng, trước đó, Trương Đào thậm chí đã rời khỏi Trương gia, anh ta cũng có kế hoạch bỏ trốn, nhưng lại quả ngu ngốc, thậm chí còn không nhận ra rằng ngay từ lúc bắt đầu để lộ tin tức đó thi dã không còn đường lui, cũng không thể có khả năng có thể trốn thoát được nữa.”
Nói đến đây, Trương Kiệt im lặng, uống một ngum nước, roi mơ màng nhìn ra đám người dang bên ngoài cửa sổ,
Chu Dương cảm thấy hơi bất ngờ,
Anh không ngờ tin tức bị rò ri ra bên ngoài lại là
Trương người có tiếng nói nhất vẫn là bố của hắn – Luân, điểm này thì có lẽ Trương Đào không hề nhận ra.
Vậy hắn ta làm như vậy, rốt cuộc là có mục đích làm vậy có lợi gì cho hắn, hay có lợi ích gì cho Trương Luân?
Chu Dương lắc đầu, anh không ngờ Trưng Đào lại làm như vậy, rốt cuộc thì chuyện này có lợi gì cho hắn và bố của hắn.
Có thể nói Trương Đào làm như vậy, không chỉ không có chút lợi ích nào, mà ngược lại càng khiến cho bản thân rơi vào bất lợi, cũng sẽ khiếncho của hắn bị kéo vào chỗ nước sôi lửa bỏng.
Có lần này trong nội bộ gia, Trương Anh đã phát động một cuộc phản công mạnh
Còn hành động này của Trương Đào, rất có khả năng đã quét sạch mọi nỗ lực của Trương
Luân trong mấy chục năm
“Cho nên bây giờ việc bên Trương gia quyết xong rối sao?”
Chu Dương khẽ hỏi.
Chu Dương không nói hết những gì anh nghĩ, anh biết, nếu như hỏi như vậy, chắc chẳn Trương Kiệt sẽ biết hàm ý của anh.
“TỪ, ông nội tự mình ra tay, Trương Đào đã trở thành kẻ phản bội lại Trương gia, bị ông nội hạ lệnh, cẩm túc ba năm, trong ba năm này, anh ta không được phép rời khỏi Trương gia và tịch thu mọi thiết bị liên lạc với bên ngoài.”
“Hơn nữa, ông nội cũng hạ lệnh thêm, sau này Trương Đào tuyệt đối không có quyền tham dự vào bất cứ việc gì của Trương gia.”
Trương Kiệt nói xong, không hể có biểu cảm hưng phấn hay vui vè nào.
Điều này khiến Chu Dương hơi bất ngờ. Theo lý mà nói, Trương Đào bị ông nội hẳn trừng phạt như vây, thi trong ba thế hệ của Trương gia, người được hưởng lợi nhiều nhất chinh là Trương Kiệt.
Nhưng lúc này, Chu Dương nhìn thấy biểu cảm không mấy vui vẻ của Trương Kiệt, ngược lai Trương Kiệt còn có chút chán nản.
“Điều này có gì không tốt sao? Nếu như cứ tiếp diễn như vậy, thì quyền lên tiếng của đám người Trương Luân sẽ giảm đi rất nhiều, hơn nữa, cậu lại là con cháu đời thứ ba, đương nhiên cũng được ông nội cậu coi trọng hơn.”
Chu Dương hỏi.
“Đây vốn không phải là chuyện mà tôi muốn thấy, mặc dù Trương Đào đã làm sai, nhưng anh ta cũng
không gây thiệt hại gì lớn cho Trương gia. Hơn nữa, ông nội làm như vậy, trước đó không hề tiết lộ một chút thông tin gi. Ông ấy không hề nói với bất cứ ai trong Trương gia, đây rõ ràng là ông nội không hề tin tưởng người nào trong Trương gia cả. Chuyện này khiến tôi cực kỳ khó chịu. Cà Trương gia đều là con cháu của ông ấy, tại sao ông nội lại có thể nghi ngờ mọi người như thế chứ?”
Trương Kiệt nói một hồi, cảm xúc của cậu ấy bỗng đột nhiên trở nên mãnh liệt hơn.
“Đúng là Trương Đào dã làm ra chuyện này, hơn nữa Trương Kiệt, có một diểm tôi muốn nói với cậu, việc bảy giờ Trương Đào làm dung là không có gây ra thiệt hại đáng kể nào cho Trương gia, nhưng mà sau này thì sao?”
Chu Dương đưa tay nhấn lên bả vai Trương Kiệt, anh nghiêm túc nói.
Chu Dương không ngờ rằng có một ngày anh lại trở thành cổ vấn tinh thần của người khác, và người này cũng là bạn cùng lớp đại học của anh.
“Lần này, nếu như ông nội cậu không trừng phạt Trường Đào, vậy thi hẳn ta sẽ không thể tỉnh ngộ
được, sau này rất có khả năng lại tiếp tục gây rachuyện như vậy. Đen lúc đó, ai có thể đảm bảo rằng, chuyện Trương Đào gây ra không tổn hai đến Trương gia.” “Thậm chí, cậu thử nghĩ đến trường hợp xấu nhất, nếu đến một ngày, Trương Đào có sức mạnh của Trương gia trong tay, hắn ta sẽ làm Trương gia suy
yếu, thậm chí còn bán cả sản nghiệp Thương gia đi không?”
Giọng điệu của Chu Dương hết sức nhỏ nhẹ, như tiếng chuông dồng, từng tiêng một vang lên, dần dần vang vọng vào trái tim của Trương Kiệt, khiến Trương Kiệt tử từ bình tĩnh lại.
Sẽ như vậy sao?”
Ánh mắt Trương Kiệt hơi mù mịt mơ hồ, hiển nhiên cậu ấy chưa từng nhận thức được chuyện này, hoặc cậu ấy không nguyện ý đi tìm hiểu khía cạnh này.
Chu Dương biết trong một khoảng thời gian ngắn, Trương gia xảy ra nhiều chuyện và thay đổi lớn như vậy, Trương Thái Viêm làm việc quyết đoán đưa ra một số quyết định, chắc chắn khiến Trương Kiệt, một người chưa từng trải qua chuyện này sẽ bối rối. Nhưng loại cảm giác mơ hồ này sẽ không kéo dài
bao lâu. Chu Dương tin chắc rằng, ngay cả khi không có những lời thuyết phục vừa rồi của mình, thì chắc chắn Trương Kiệt sẽ sớm vượt qua chuyện này. Chỉ là, thật khó để nói ra cần mất bao lâu mới
thoát ra khỏi chuyện này. “Đỏ là chắc chắn rồi. Có lẽ là do cậu ở trong gia tộc đó quá lâu, nên cậu nghĩ mọi thứ quá đơn giản. Lẽ nào cậu cho rằng, ông nội cậu trừng phạt Trương Đào thực sự chỉ là do hắn ta dể lộ tin tửc ra ngoài sao?”
Chu Dương trấm giọng nói, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng hơn.
“Không phải nguyên nhân này sao?” “Dĩ nhiên là không!”
Cắt ngang lời Trương Kiệt, Chu Dương nói tiếp.
“Trọng điểm là lần này Trương Đào để rò rỉ thông tin với Giang gia, nhưng mà hắn ta tại sao lại thiết lập được mối quan hệ với Giang gia? Có rất nhiều gia tộc, tại sao hắn lại chọn Giang gia? Phải biết rằng, Trần gia và Đinh gia bắt đầu dựa dẫm vào Trương gia, chuyện này đã không còn là bí mật nữa, với thân phận của Trương Đào, sao hắn có thể không biết chuyện này chứ?”
“Đây mới là lý do khiến ông nội cậu ra tay tàn nhẫn như vậy, bây giờ Giang gia chính là kẻ thù của Trương gia, nhưng Trương Đào lại bất chấp điều đó, để lộ tin tức của gia đình ra bên ngoài, nếu sau này Trương gia lại có kế hoạch nào khác, thì có phải Trường Đào cũng sẽ tiếp tục tiết lộ cho Giang gia hay không, đến lúc đó thì Giang gia sẽ có chuẩn bị tốt dể đối phó lại, mà sự việc cử diễn ra như vậy thì Trương gia khẳng định sẽ bị tổn thất nghiêm trong.”
Những lới này vốn không phải là những lời Chu là hắn Dương nên nói, Trương Thái Viêm không nói cho mọi người trong Trương gia, có lẽ vì khoảng cách tuổi tác và địa vị.
Trương Anh lại là bổ của Trương Kiệt, nên ông ấy có nghĩa vụ phải nói chuyện này cho Trương Kiệt.
Tuy nhiên ông ấy lại không nói ra. Chu Dương hiểu được một chút về cách làm này
của Trương Anh.
Dù sao thì Trương Kiệt cũng còn quá trẻ guan điểm và cách xem xét của cậu ấy về các vấn đề vẫn còn quả non nớt.
Cậu ấy luôn nghĩ rằng mọi chuyện đều có thể giải quyết theo một hướng tốt nhất,
Kể cả lần trước Trương gia đến Trường Sa để đàm phán với Chu Dương.
Hay là việc ông nội cậu ấy trừng phạt Trương Đào.
Trương Kiệt dều hi vọng mọi chuyện đều có thể giải quyết một cách êm đep, mọi người không cần
phải đầu đá rách da rách thit. Nhưng thực tế vẫn luôn tàn khốc, họ luôn có quỹ
đạo cách đi riêng của chính mình, họ sẽ không bởi vì cách nghĩ của bạn, mà đổi ý và làm theo bạn được.
Sau khi giúp Trương Kiệt làm sáng tỏ chuyện này, Chu Dương và Trương Kiệt cùng nhau rời khỏi quán cafe.
Về việc Trương Kiệt có thực sự nghe hết lời anh nói hay lý giải được nút thắt này hay không, thì Chu Dương cũng không thể làm gì hơn.
Anh chỉ nói ra những điều mà anh nhìn thấy, anh cũng đã cổ làm những việc mà anh làm được rồi.
Sau đó Trương Kiệt có như thế nào, thì cũng không phải là chuyện mà Chu Dương có thể không chê được
Có lẽ, đợi khi về đến Trương gia thì cậu ấy sẽ nghĩ thông suốt.