Chương 586: Chi nhánh thành phố Liễu tiếp tục khai trương
“Mày cho rằng bọn tao đang xin tiền cơm sao, một trăm nghìn tệ, mày muốn đuổi ai vậy?”
Trần Thiên Hạo giáng một cái tát lên mặt Đinh Tuấn Phong, âm thanh vang dội truyền khắp cả Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Đinh Tuấn Phong ngẩn ra.
Hắn không hiểu.
Bản thân đã đảm bảo sẽ đưa một trăm nghìn tệ cho đối phương, vậy tại sao họ vẫn muốn đánh hắn.
“Năm trăm nghìn tệ, không thiếu một xu, anh em của bọn tao sẽ không chịu để yên chuyện này đâu.”
Trần Thiên Hạo xòe ra năm ngón tay, lạnh lùng nói, tuyệt đối không chừa lại cơ hội thương lượng nào cho đối phương.
“Năm trăm nghìn tệ.”
Trong lòng Đinh Tuấn Phong hoảng hốt, đồng thời cũng cảm thấy đau xót.
Hắn vốn cho rằng một trăm nghìn tệ là đã đủ để giải quyết việc này, nhưng không ngờ lòng tham của bọn họ lại lớn như vậy, mở miệng ra là lập tức muốn năm trăm nghìn tệ.
Phải biết rằng, lúc đầu khi chuẩn bị thành lập cửa hàng này, hắn cũng chỉ đóng góp khoảng từng này tiền.
“Được! Tôi chấp nhận!”
Nhưng đã rơi vào tình cảnh bị ép buộc như thế này, Đinh Tuấn Phong không thể không chấp thuận, nếu không, lần sau không biết là ai sẽ ra tay đánh hắn.
Dù sao, năm trăm nghìn tệ này, đến lúc đó để cho Vương Vĩ chi trả, nói cho cùng thì việc này ngay từ đầu là do Vương Vĩ gây ra.
“Hừ, bây giờ mới giống người nói chuyện này, Lão Đinh đưa số tài khoản cho hắn!”
Trần Thiên Hạo lúc này mới gật đầu hài lòng, bảo Lão Đinh chuẩn bị chuyển khoản.
Họ không thể ở đây đợi đến lúc Vương Vĩ gì đó xuất hiện được, cho nên chỉ có thể để Đinh Tuấn Phong chuyển khoản cho họ.
Chẳng mấy chốc, năm trăm nghìn tệ đã chuyển vào tài khoản.
“Lần này tao tha cho bọn mày, nếu lần sau còn dám làm vậy với bọn tao thì không chỉ dừng lại ở năm trăm nghìn tệ đâu.”
Trần Thiên Hạo chỉ vào mũi Đinh Tuấn Phong, đe dọa nói.
Sau đó, đám người lần lượt rời khỏi Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Họ đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Suốt cả quá trình ép buộc Đinh Tuấn Phong chuyển năm trăm nghìn tệ, thời gian cũng không quá mười phút.
Đợi đến khi đám người Trần Thiên Hạo hoàn toàn rời khỏi Mỹ phẩm thành phố Liễu, Đinh Tuấn Phong tê liệt ngồi trong văn phòng làm việc, thật sự khóc không ra nước mắt.
Bầu trời cũng dần dần sáng lên, cả con phố đi bộ cũng bắt đầu có sức sống trở lại.
Đương nhiên, gần như không ai biết được, cách đây không lâu, Đinh Tuấn Phong của Mỹ phẩm thành phố Liễu bị người ta hung hăng dạy cho một bài học, còn bị ép phải chuyển khoản năm trăm nghìn tệ.
Mà cửa hàng mới khai trương đối diện Mỹ phẩm thành phố Liễu, cũng dần dần ồn ào náo nhiệt.
Người ra vào tấp nập nườm nượp.
Ngoài nhân viên cửa hàng ra còn có những khách hàng cũng đến từ rất sớm.
Cửa hàng mới vẫn như cũ thuộc về chi nhánh của công ty Danh Dương, do đó lấy tên cũng là chi nhánh công ty Danh Dương ở thành phố Liễu.
Vào lúc này, trong văn phòng làm việc tại tầng hai của chi nhánh thành phố Liễu.
Mấy người Chu Dương cũng đến từ rất sớm.
“Chu tổng, tối qua đúng là có người chuẩn bị đập phá cửa hàng.”
Diệp Phương vẻ mặt nghiêm trọng nói.
Lúc này trong lòng cô căn bản không giống như vẻ bình thản trêи gương mặt.
Hôm nay cô đến đây từ rất sớm có thể xem như nhân viên đầu tiên đến cửa hàng, đồng thời cũng chào hỏi một lượt mười người bảo vệ của Trương gia, còn phát lì xì cho họ.
Khi đó, cô từ trong miệng của họ biết được, sáng sớm nay, có mười mấy người chuẩn bị đập phá cửa hàng, mà họ đã ra tay đuổi bọn người đó đi.
Lúc nghe thấy sự việc, Diệp Phương thật sự sợ hãi.
Cô không ngờ sẽ có người nghĩ cách đối phó với cửa hàng mới, hoặc là nói, cô chưa từng nghĩ mọi việc xảy ra theo hướng này.
Cho nên trong quá trình chuẩn bị khai trương Diệp Phương không sắp xếp người bảo vệ cửa hàng.
Nếu như không phải Chu Dương cố ý mượn mấy người bảo vệ từ Trương gia, để họ tạm thời bảo vệ cửa hàng mấy ngày, chỉ sợ là nơi này đã bị người khác phá nát.
Một khi cửa hàng bị đập phá, vậy thì việc khai trương vào hôm nay đương nhiên là không thể tổ chức, mọi thứ do cô và Chu Dương chuẩn bị cũng đều trở thành vô ích.
Chỉ trong chớp mắt, sống lưng Diệp Phương đã đổ mồ hôi lạnh.
May mắn cho cô khi ban đầu cả cô và Thẩm Bích Quân đều cảm thấy không hiểu được cách làm của Chu Dương, còn cho rằng anh đang làm việc dư thừa.
Nhưng bây giờ xem ra, căn bản không phải là làm chuyện dư thừa, mà là lo trước tính sau, phòng ngừa chu đáo.
Diệp Phương nhìn Chu Dương tỏ vẻ rất biết ơn.
Cửa hàng mới này có thể không có gì quan trọng với Chu Dương, như nó lại là thứ không thể đánh mất đối với cô.
Một khi thất bại, vậy thì cô chỉ có thể trở về Đông Hải, sau này khi gặp Vương Vĩ ở đó, cô cũng không thể ngẩng mặt lên được.
“Đúng vậy, chẳng phải bây giờ cửa hàng vẫn tốt sao.”
Chu Dương bình thản cười nói, việc này không đáng để anh chú ý đến.
Có mười người bảo vệ của Trương gia, lại thêm Trương Phong Minh có thực lực vô cùng mạnh ở đây, người bình thường căn bản không thể phá hoại cửa hàng được.
Mà người có sức mạnh vượt qua được Trương Phong Minh, thì sẽ không làm ra hành động hèn hạ như vậy, bởi suy cho cùng cũng không chiếm được lợi ích gì.
“Chu Dương, vẫn là anh phòng ngừa chu đáo, trước đây tôi còn không hiểu được, bây giờ thật sự là phục anh rồi.”
Diệp Phương bất đắc dĩ mỉm cười, nhận thấy sự bình thản trong giọng nói của Chu Dương.
Cho thấy sự việc lần này căn bản không nằm ngoài suy nghĩ của anh.
Bởi vì đã loại trừ hết tất cả những tai họa ngầm có thể xảy ra, cho nên thật sự không cần lo lắng.
Mà bây giờ cửa hàng mới hoàn toàn không tổn hại gì cả, đây là minh chứng tốt nhất.
“Được rồi, không cần để ý những việc này, nhanh đi chuẩn bị kỹ lại, buổi lễ khai trương sắp bắt đầu rồi.”
Chu Dương cười khẽ, đưa tay vỗ nhẹ lên vai Diệp Phương.
Diệp Phương đương nhiên cũng không phải là người do dự chần chừ, cô rất nhanh đã ổn định được tâm trạng, bắt đầu chỉ huy đâu vào đấy.
Buổi lễ khai trương lần này, đương nhiên là không sôi nổi bằng lễ khai trương trước đây của Mỹ phẩm thành phố Liễu.
Trước khi khai trương không có quảng cáo tuyên truyền, cũng không có nhóm nhạc thần tượng Rocket Girls biểu diễn, lần này Chu Dương cũng không để cho Giang Yến đứng trêи sân khấu.
Có thể nói, lần khai trương này của cửa hàng, trải qua êm đềm giống như lễ khai trương của một cửa hàng bình thường, nghiêm túc đúng quy chuẩn.
Nhưng mười giờ sáng.
Khi hai người Trương Anh và Trương Kiệt của Trương gia xuất hiện ở cửa hàng mới, thì trong lòng của mọi người cũng bắt đầu hoảng sợ.
Cửa hàng mới này rốt cuộc do ai đứng đầu, Trương gia không những cho người đến, mà ngươi đó còn là bố con Trương Anh và Trương Kiệt.
Suy cho cùng, sau một khoảng thời gian, tuy người ngoài không biết những việc xảy ra trước đây của Trương gia, nhưng thời gian dài như vậy không nhìn thấy bố con Trương Luân và Trương Đào, mà phần lớn công việc trong Trương gia đều do hai bố con Trương Anh giải quyết.
Chỉ cần là người biết quan sát đương nhiên là đoán ra được không ít chuyện, Trương Luân và Trương Đào rất có thể đã bị Trương Thái Viêm lão gia đối xử lạnh nhạt.
Bây giờ bố con Trương Anh lại trở thành người thích hợp nhất cho vị trí gia chủ kế nhiệm tiếp theo của Trương gia.
Có thể nói, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì gia chủ kế nhiệm tiếp theo chính là Trương Anh.
Cho nên, khi nhận ra Trương Anh xuất hiện ở chi nhánh thành phố Liễu, mọi người mới hoảng sợ như vậy.
Mà truyền thông có được tin tức cũng nhanh chóng chạy đến.
Chưa nói đến sức ảnh hưởng của Trương gia đối với ngành sản xuất truyền thông ở tỉnh Tương Tây, chỉ cần là người Trương gia đến tham dự lễ khai trương cửa một cửa hàng, việc này truyền ra ngoài cũng đủ để thu hút sự chú ý của không ít người, do đó đám người trong ngành truyền thông không ngừng ồ ạt đổ về cửa hàng mới.