Chàng Rể Đại Gia

Chương 695: Mục tiêu thực sự!





Chương 695: Mục tiêu thực sự!

Điều này đủ để thấy việc phát triển một sản phẩm, đặc biệt là sản phẩm hot khó khăn đến mức nào.

Nếu không thể phát triển sản phẩm hot mới để làm sản phẩm cứu trợ cho công ty Danh Dương, thì chỉ với thực lực hiện có của công ty Danh Dương, căn bản không thể khôi phục lại trạng thái như trước đây.

Có điều, nếu như có thêm nền tảng và thực lực của Chu Dương thì cũng chưa hẳn là điều không thể.

Không nói đến những thứ khác, chỉ nói riêng ở Đông Hải, Chu Dương đã có thể điều động được rất nhiều thế lực.

Câu lạc bộ Silver Lake, Tô gia, hiệp hội ngành truyền thông, hiệp hội ngành mỹ phẩm.

Đây là những thế lực mà Chu Dương có thể điều động để giúp đỡ công ty Danh Dương.

Tuy nhiên, trong một cuộc chiến đấu với kẻ thù không tên tuổi, không biết đối thủ nông sâu thế nào mà lại đường đột ra tay, rất có thể sẽ gặp phải những nhân tố không thể kiểm soát được và gây ra những tổn thất lớn hơn.

Tất cả những điều này, Chu Dương phải cân nhắc thật chu đáo mới được.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại thành ra như thế này? Tại sao trước đây chúng ta không biết một chút tin tức nào?”

Chu Dương đột nhiên ngẩng đầu nhìn Thẩm Bích Quân và nghiêm túc hỏi.

Anh tin rằng ở một nơi như quận Phổ Đà, nếu đối phương muốn bảy cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương tách khỏi Danh Dương, chắc chắn khi hành động sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, nhất định phải có chút tin tức lọt ra ngoài.

Tuy nhiên, trêи thực tế, bên phía công ty Danh Dương, Thẩm Bích Quân hay là Chu Dương đều chưa bao giờ nghe được bất kỳ một tin tức nào về vấn đề này.

Ba cửa hàng kinh doanh tại quận Khánh Phong trước đó cũng như vậy, mãi đến tận khi ra kết quả anh mới biết.

Nhưng lần này, ở quận Phổ Đà, đối phương phải lên kế hoạch cho bảy cửa hàng kinh doanh, rõ ràng không thể hoàn thành trong thời gian ngắn được.

Không thể hoàn thành trong thời gian ngắn?

Đột nhiên, hai mắt Chu Dương sáng lên, tựa hồ nghĩ ra được manh mối mấu chốt nào đó, lông mày anh nhíu lại, nét mặt cũng nhăn lại, trông vô cùng nghiêm túc.

Lúc này Chu Dương mới thực sự nghĩ tới một điểm mấu chốt.

Đúng vậy, đối phương muốn mưu đồ bảy cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương ở quận Phổ Đà, chắc chắn không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.

Mà bởi vì không thể hoàn thành được trong thời gian ngắn nên hẳn là đối phương đã chuẩn bị từ rất sớm.

Tuy nhiên, trước khi vụ việc xảy ra ở quận Phổ Đà, ba cửa hàng kinh doanh ở quận Khánh Phong đã xảy ra chuyện trước.

Điều này khiến Chu Dương không khỏi nghi ngờ ba cửa hàng kinh doanh ở quận Khánh Phong chẳng qua chỉ là một yếu tố mù mờ do bên kia ném ra, mục đích là đánh lừa Chu Dương, đánh lừa công ty Danh Dương, khiến cho công ty Danh Dương và Chu Dương tin rằng đối phương lựa chọn quận Khánh Phong để ra tay, họ muốn thăm dò thái độ và phản ứng của công ty Danh Dương và Chu Dương.

Tuy nhiên, trêи thực tế, trọng tâm của đối phương hoàn toàn không phải ở quận Khánh Phong. Ngay cả khi ba cửa hàng kinh doanh ở quận Khánh Phong được công ty Danh Dương thu hồi, đối phương cũng không hề quan tâm.

Bởi vì, mục tiêu trọng điểm của địch luôn là quận Phổ Đà, là chín cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương.

“Rầm!”

Đột nhiên, Chu Dương đấm mạnh lên bàn, trêи mặt lộ ra vẻ tức giận và ưu phiền.

“Sao vậy?”

Thẩm Bích Quân nhìn anh, không hiểu sao Chu Dương đột nhiên đấm bàn.

“Tôi biết bên kia đang có ý đồ gì rồi.”

Chu Dương cay đắng nói ra tất cả phỏng đoán của mình.

Anh tin rằng nhận định của mình là hoàn toàn chính xác. Mục tiêu ban đầu của đối phương chính là chín cửa hàng kinh doanh của công ty Danh Dương ở quận Phổ Đà.

Đối với ba cửa hàng ở quận Khánh Phong, đối phương căn bản không hề quan tâm.

Một mặt, ở đó chỉ có ba cửa hàng kinh doanh, đây không phải là tổn thất gì lớn đối với công ty Danh Dương.

Hơn nữa, công ty Danh Dương chỉ mở ba cửa hàng kinh doanh ở quận Khánh Phong, bản thân đã không đặt nhiều hy vọng vào quận Khánh Phong.

Ngoài ra, quận Khánh Phong là nơi thật giả lẫn lộn, ngoài công ty Danh Dương ra còn có rất nhiều thương hiệu khác, kể cả những thương hiệu trong nước và quốc tế. Cho dù giờ công ty Danh Dương có xông lên cũng rất khó để tranh giành được với đối phương.

Thậm chí Chu Dương còn nghi ngờ rằng sau khi đối phương đạt được mục đích, họ có thể trực tiếp từ bỏ ba cửa hàng kinh doanh ở quận Khánh Phong để những cửa hàng đó tự mình chống đỡ, hoặc để công ty Danh Dương xử lý, bọn họ sẽ không gây bất kỳ sự cản trở nào.

Sau khi nghe Chu Dương phân tích, Thẩm Bích Quân liên tục gật đầu, cô nhìn Chu Dương với đôi mắt đẹp đầy thần thái.

Lúc này, Thẩm Bích Quân thậm chí còn nhìn thấy một dấu vết của ý chí mạnh mẽ vô song từ trêи người Chu Dương, dường như bất cứ chướng ngại vật nào phía trước đều không là gì đối với anh cả.

Chỉ cần anh muốn, anh sẽ có thể dễ dàng đột phá những ngọn núi chắn ngang con đường phía trước.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Vì bên kia đã giành được bảy cửa hàng kinh doanh, tôi sợ rằng hai cửa hàng kinh doanh còn lại cũng chỉ trong mấy ngày này là tiêu thôi.”

Thẩm Bích Quân khẽ hỏi.

Giờ phút này, cô tin tưởng Chu Dương, muốn dựa vào Chu Dương, xem anh sẽ giải quyết những chuyện như vậy như thế nào.

Dù sao, Chu Dương cũng không thể ở bên cạnh mình mãi được.

Một ngày nào đó, anh ấy sẽ rời xa mình, đến lúc đó cô cũng không đến nỗi chuyện gì cũng làm không xong.

“Ừ, đối phương nhất định sẽ có hành động đối với hai cửa hàng kinh doanh còn lại, nhưng chúng ta không nên quá lo lắng. Giờ càng lo lắng sẽ càng dễ lộ ra sơ hở và bỏ sót nhiều thứ.”

Chu Dương trầm giọng nói.

Vừa rồi anh có chút lo lắng vì những thay đổi đột ngột ở quận Phổ Đà, nên anh cũng không nghĩ được nhiều.

Bây giờ anh đã bình tĩnh lại, đặc biệt là sau khi đã nhận ra một thực tế là đối phương lấy ba cửa hàng kinh doanh ở quận Khánh Phong làm mục tiêu để dẫn dụ anh, đồng thời bí mật thực hiện chiến lược cho các cửa hàng kinh doanh ở quận Phổ Đà.

Vậy thì, mục tiêu của bên kia chắc chắn là chín cửa hàng kinh doanh ở quận Phổ Đà.

Mà hiện tại, chỉ có bảy cửa hàng xảy ra chuyện, nghĩa là vẫn còn hai cửa hàng nữa. Đối phương đã tiếp xúc với hai cửa hàng này nhưng hai bên chưa đạt được sự thống nhất về mặt lợi ích.

Vì vậy, lần này, hai cửa hàng kinh doanh đó đã chọn cách im lặng.

Về việc nói rằng hai cửa hàng kinh doanh đó cực kỳ trung thành với công ty Danh Dương, hoàn toàn thờ ơ trước lợi ích mà đối phương đưa ra, Chu Dương hoàn toàn không tin.

Trêи đời, không có lòng trung thành là không có lý do.

Bất cứ một sự trung thành nào dùng lợi ích để đổi lại thì sẽ bị sụp đổ khi gặp được lợi ích lớn hơn.

“Hiện giờ chúng ta không làm gì cả, cố gắng đừng để đánh rắn động cỏ, để đối phương nghĩ rằng chúng ta không hề biết ý định thực sự của họ, để họ hành động theo kế hoạch đã lập ra, như vậy chúng ta mới có nhiều cơ hội hơn.”

Chu Dương trầm giọng nói.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng Chu Dương cũng biết căn bản không thể không đi điều tra một số chuyện được.

Tuy nhiên, cuộc điều tra này đương nhiên không thể sử dụng một số lực lượng của công ty Danh Dương.

Trong lòng Chu Dương cũng có một vài sự chuẩn bị và kế hoạch, nhưng sẽ phải mất vài ngày.

Trước mắt, nếu như đối phương chưa thỏa thuận được lợi ích với hai cửa hàng kinh doanh, chắc hẳn hoặc là lợi ích đối phương hứa hẹn quá ít, hoặc lợi ích hai cửa hàng kinh doanh yêu cầu quá cao.

Tuy nhiên, dù có thế nào đi chăng nữa thì việc hai bên đạt được thỏa thuận trong thời gian ngắn là điều không thể.

———————-