Chàng Rể Đại Gia

Chương 783: Con có một kiến nghị



Cho nên, giai đoạn này, trong tất cả gia tộc ở Đông Hải xuất hiện hai luồng ý kiến.

Một bên do Đinh gia đứng đầu, họ chủ trương lặng lẽ quan sát những thay đổi, cho dù xuất hiện một gia tộc ẩn dật, cũng không thể nảy sinh ảnh hưởng thật sự nào đối với những gia tộc hạng nhất như họ, suy cho cùng, bất luận ra sao, nếu như Hứa gia muốn tiếp tục tồn tại và phát triển ở Đông Hải, chắc chắn không thể tách rời khỏi những gia tộc hạng nhất như bọn họ.

Bên kia do Tôn gia đứng đầu, họ chủ trương chống đối Hứa gia, hợp tác với các gia tộc lớn nhỏ ở Đông Hải, đối đầu với Hứa gia.

Hai bên đều có không ít gia tộc ủng hộ.

Còn Tô gia, vẫn đang dao động chưa quyết định.

Xét về thực lực, sức mạnh của Tô gia không bằng Tôn gia, không khác gì Đinh gia, theo lý mà nói, cũng giống như Đinh gia.

Thế nhưng, toàn bộ sản nghiệp trước mắt của Tô gia đều trải qua thay đổi, có liên quan đến nền tảng tồn tại của Tô gia, không cho phép xuất hiện bất kì sự cố nào.

Còn sự xuất hiện của Hứa gia là một việc ngoài ý muốn.

Thế nhưng, nếu như Tô gia hợp tác với Tôn gia, chưa nói đến những mâu thuẫn trước đây giữa hai gia tộc, một khi hợp tác với Tôn gia, vậy thì, rốt cuộc là ai nghe theo ai đây?

Nếu Tôn gia biết được thực lực của Tô gia không bằng bọn họ, Tôn gia đương nhiên không đồng ý.

Thế nhưng nếu Tô gia nghe theo Tôn gia, Tô gia cũng không đồng ý.

Cho nên hình hình trước mắt đóng băng tại chỗ, ánh mắt tất cả gia tộc đều tập trung vào Tô gia, đợi Tô gia đưa ra quyết định cuối cùng.

Còn bây giờ, thế lực hai phe đứng đầu Tôn gia và Đinh gia ngang nhau, Tô gia trở thành trọng lượng cuối cùng ảnh hưởng đến cán cân cân bằng.

“Tuy nhiên, nếu như chúng ta không làm gì, vậy có nghĩa chúng ta đứng về phía Đinh gia, tuy sẽ không chịu áp lực của người khác, nhưng chắc chắn là một ẩn số cho sự thay đổi sản nghiệp của gia tộc chúng ta.”

“Chúng ta đều không biết sự tồn tại của Hứa gia là tốt hay xấu, hơn nữa Hứa gia trước giờ chưa từng thể hiện thái độ.”

Tô Thế Minh ngồi trêи ghế, trầm giọng nói, trêи mặt lộ ra nét nghiêm túc.

Với tư cách là gia chủ của Tô gia, ông ta cần suy nghĩ chu toàn mọi chuyện mới được.

Nếu không, hành động bừa bãi chính là vô trách nhiệm với sự an toàn tính mạng của mọi người Tô gia, với sản nghiệp của Tô gia.

“Gia chủ, sức mạnh của Hứa gia, cho dù không để lộ ra hoàn toàn, nhưng với tư cách là gia tộc ẩn dật, bất luận ra sao, thực lực tuyệt đối không phải một gia tộc hạng nhất có thể đối đầu, thậm chí, Hứa gia cũng có thể giải quyết hai gia tộc hạng nhất hợp tác với nhau chỉ bằng một chút sức lực.”

Vệ sĩ hạng bốn Tô Trường Ca lớn tiếng nói, nhìn Tô Thế Minh bằng ánh mắt sáng rực, sau đó đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng dừng lại trêи gương mặt của vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Hành và vệ sĩ hạng ba Tô Nam Phương, rồi nhìn sang Tô Thế Minh một lần nữa.

Vừa nãy ông ta đã thể hiện thái độ của mình.

Chưa kể đến Tô gia bây giờ chỉ có bốn tông sư võ giả, thực lực của Tôn gia mạnh hơn Tô gia một chút, nhưng số lượng tông sư võ giả nhất định không vượt quá sáu người.

Mà điều này vốn dĩ không là gì trước mặt của Hứa gia.

Lời nói của Tô Trường Ca có được sự đồng tình của không ít vệ sĩ.

Dù sao, muốn đối đầu với Hứa gia, nên có sức mạnh và át chủ bài mới phải.

Tuy nhiên, bây giờ tất cả sức mạnh và con át chủ bài của Tô gia đều ở đây, căn bản không phải đối thủ của Hứa gia, vậy cần gì đối đầu với Hứa gia nữa.

“Đúng vậy gia chủ, đừng nói chuyện khác, đầu tiên Tôn gia thể hiện rõ lập trường, muốn đối đầu với Hứa gia, vì hiện giờ Tôn gia có thế lực lớn nhất, thực lực mạnh nhất, Hứa gia xuất hiện, Tôn gia bọn họ chịu ảnh hưởng lớn nhất.”

“Đúng vậy, cho dù là thế, Tôn gia lôi kéo các gia tộc khác, không dám đơn độc đối đầu với Hứa gia, có thể tưởng tượng rằng, Tôn gia căn bản không có bao nhiêu sức mạnh.”

“Bây giờ thái độ của Hứa gia không rõ ràng, chúng ta cũng không cần phải lo lắng nhiều, cho dù Hứa gia xuất hiện, lẽ nào có thể gây ảnh hưởng quá lớn đối với Tô gia của chúng ta sao?"



Tất cả các vệ sĩ không ngừng lên tiếng, toàn bộ sảnh ồn ào náo nhiệt, tiếng thảo luận không ngừng.

“Gia chủ, Tôn gia cho người đưa thiệp mời đến!”

“Gia chủ, Đinh gia cũng cho người đưa thiệp mời đến!”

Lúc mọi người đang bàn luận xôn xao, hai người giúp việc đến cùng nhau, thở hổn hển chạy vào sảnh, đưa cho Tô Thế Minh hai thư mời.

Đột nhiên, mọi ánh nhìn trêи sảnh đều tập trung vào hai phong thư trong tay của Tô Thế Minh.

Thậm chí, đến vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên và vệ sĩ hạng ba Tô Nam Phương vẫn không nói gì cũng liếc nhìn với vẻ nghi ngờ.

Sắc mặt của Tô Thế Minh bình tĩnh, chậm rãi mở thư mời của Đinh gia.

“Chúng tôi chân thành mời gia chủ của Tô gia - Tô Thế Minh ba ngày sau đến trao đổi việc quan trọng tại Thúy Hồ Cư, Đinh Đăng Phong nhà Đinh gia.”

Sau khi xem xong, sắc mặt Tô Thế Minh không hề thay đổi, tiếp tục mở thư mời của Tôn gia gửi qua.

Mọi người nhìn biểu cảm của Tô Thế Minh không có bất kỳ thay đổi nào, liền chậm rãi liếc nhìn nhau, khá tò mò không biết trong thư mời viết cái gì.

“Mời Tô gia ba ngày sau cho người đến Thúy Hồ Cư thảo luận việc chống lại Hứa gia, Tôn Càn Khôn!”

Hai thư mời, ngữ khí khác nhau, thái độ cũng khác, nhưng mục đích giống nhau, thậm chí đến địa điểm thảo luận đều giống nhau.

“Các người cũng xem đi.”

Tô Thế Minh đưa cho vệ sĩ hạng nhất hai phong thư, lần lượt truyền tay nhau đọc, còn ông ta chìm đắm vào trong suy tư.

Hai nhà đều thảo luận sau ba ngày, đồng thời cũng bàn bạc tại Thúy Hồ Cư, Tô Thế Minh có ngốc đến mấy cũng có thể suy đoán ý tứ sâu xa trong đó.

Tô Thế Minh đương nhiên biết Thúy Hồ Cư là nơi nào, thực lực hạng nhất, tồn tại cùng cấp bậc với Tô gia, Tôn gia và Đinh gia.

Mà hai gia tộc đồng thời gửi thiệp mời, ẩn ý trong đó không nói cũng hiểu.

E rằng, đến lúc đó, Tôn gia và Đinh gia không thảo luận cùng một phòng tại Thúy Hồ Cư, bất luận Tô gia qua phòng nào, bên kia cũng hiểu ý.

Rất khó để xử lý, rất hóc búa!

Tô Thế Minh bây giờ chỉ có một suy nghĩ như vậy.

Mọi người nhanh chóng đọc xong hai lá thư mời.

“Hừ! Ức hϊế͙p͙ người quá đáng, còn chưa hợp tác với nhau, Tôn gia đã có thái độ này sao?”

Vệ sĩ hạng tư Tô Trường Ca đập mạnh vào bàn, nói một cách oán hận.

Hai phong thư mời, tuy cùng nói về một chuyện, nhưng giọng điệu và thái độ giữa các dòng chữ trong đó hoàn toàn khác nhau.

Đinh gia kính trọng, Tôn gia kiêu ngạo.

Vẫn còn chưa hợp tác, Tôn gia lại nói Tô gia với thái độ và giọng điệu như ra lệnh, thì sau khi hợp tác, Tô gia phải hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của Tôn gia sao?

Nghĩ kĩ lại, tất cả vệ sĩ rất bất mãn.

Thậm chí, đến hai bán bộ tông sư võ giả vừa nãy không nói gì cũng hơi tức giận.

“Bất kể ra sao, chúng ta cần phải đưa ra quyết định, lựa chọn Tôn gia hay Đinh gia, các vị, phải biết rằng, bất kể chọn bên nào, đều là thách thức và rủi ro rất lớn với Tô gia chúng ta.”

Tô Thế Minh trầm giọng nói.

“Có khó khăn gì đâu, chắc chắn là Đinh gia, tôi là người đầu tiên không đồng ý với thái độ của Tôn gia!”

Vệ sĩ hạng tư Tô Trường Ca bày tỏ thái độ đầu tiên, những người khác cũng lần lượt đồng ý.

“Chọn Đinh gia!”



“Bố, con có một kiến nghị!”