Chàng Rể Đào Hoa

Chương 392



“Hu?”

Minami MiyaSuzuki cau mày và nhìn nghiêng sang, chỉ thấy một người đàn ông trẻ đang nhìn ông ta một cách thời 0.

Nhìn thoáng qua, lông mày ông ta càng nhíu chặt hơn.

Sau đó, ông ta nhìn lên thanh kiếm đang chặn thanh kiếm của mình. “Làm sao có thể?”

Nhưng Minami Miya Suzuki đã bị sốc. Thanh kiếm vàng này phải dài hai mét và bốn inch.

Có nghĩa là cậu thanh niên này ít nhất có thực lực

Thần Cảnh tầng bốn

Không phải là ông ta sợ, nhưng còn trẻ như vậy mà đã đến được Thần Cảnh tầng bốn thực sự khiến ông ta không thể tin được!

Phải biết là, khi ông ta ở độ tuổi như vậy, đừng nói là Thần Cảnh tầng bốn, ngay cả Đan Cảnh tầng bốn cũng chưa đạt được!

Vì vậy mà bỗng chốc, ông ta hoàn toàn choáng váng.

Nhưng Park Jung Hee đã nhảy ra chế nhạo: “Đánh chó thì phải nhìn chủ nhưng còn phải xem là ai đánh chó nữa. Ông Minami Miya quả là một nhân vật tuyệt vời, đừng nói là đánh chó, cho dù là giết chó cũng không cần phải được chủ nhân của con chó ấy đồng ý. Anh nghĩ anh cầm bằng một cây gậy phát sáng có thể làm cho ông Minami Miya sợ hãi sao?”

Khi rời khỏi phòng khách, Trần Hoàng Thiên đã tập hợp xong năng lượng vào một thanh kiếm, chứ không phải ra bên ngoài mới làm, vì vậy Park Jung Hee đã không nhìn thấy quá trình này, nghĩ rằng đó là Trần Hoàng Thiên đang cầm một cây gậy phát sáng và giả vờ trước mặt Minami Miya Suzuki. “Là anh đưa người đến?” Trần Hoàng Thiên nheo mắt. “Vậy thì sao?”

Park Jung Hee nói một cách tự hào: “Hôm đó tôi phải quỳ trước mặt một người đàn ông Lam Hoa như anh, thật là mất mặt. Đợi đến khi ông Minami Miya giết chết thuộc hạ của anh, tôi sẽ bắt anh quỳ xuống trước mặt tôi và lấy lại thể diện đã mất”

Ngay cả một Võ tôn như Miyazaki còn không thể đánh bại Minami Miya Suzuki, Trần Hoàng Thiên, một thanh niên trạc tuổi anh ta, sao có thể là đối thủ của Minami Miya Suzuki?

Park Jung Hee cũng là một võ giả, tuy rằng căn cơ tu luyện không cao, nhưng anh ta cũng biết Trần Hoàng Thiên còn trẻ như vậy, đừng nói là Võ tôn, Tông sư cũng không phải, làm sao có thể xoay chuyển tình thế? “Anh nghĩ nhiều rồi, đợi tôi xử lý xong Minami Miya, tôi sẽ xử lý anh.”

Trần Hoàng Thiên nói nhẹ, nhặt thanh kiếm của Minami Miya Suzuki lên, đấm về phía Minami Miya Suzuki.

Nhìn thấy cú đấm của Trần Hoàng Thiên, Minami Miya khinh thường và đón anh bằng một cú đấm

Ông ta là một Thần Cảnh tầng năm, sao có thể bị một Thần Cảnh tầng bốn làm cho khiếp sợ được?

Giây tiếp theo!

Dưới con mắt của mọi người.

Hai nắm tay va vào nhau giống như hai tiểu hành tinh đang di chuyển với tốc độ cao.

Âm!

Có một vụ nổ.

Trái đất rung chuyển.

Gần như đánh gục Park Jung Hee, Kim Yahi và những người khác xuống đất.

Gạch lát bên ngoài biệt thự bị bong ra, phát ra tiếng ầm

Sau cú va chạm này.

Trần Hoàng Thiên bị chấn động về phía sau năm bước, và Minami Miya Suzuki bị chấn động về phía sau sáu bước. “Cái gì?”

Minami Miya Suzuki đã bị sốc, cảnh giới của hắn yếu hơn mình một tầng, nhưng sức mạnh còn mạnh hơn mình? Làm sao có thể như vậy được?

Ông ta không muốn chấp nhận thực tế này! “Ôi chúa ơi!”

Park Jung Hee, ông nội anh ta và Song Jongseo đều rất sốc.

Đặc biệt là Park Jung Hee, anh ta há hốc miệng “Anh ta chỉ dùng một đòn mà đánh lui được ông Minami Miya, chẳng nhẽ thực lực còn mạnh hơn ông Minami Miya sao?”

Anh ta đã bị sốc. “Chà!”

Kim Yahi thậm chí còn che miệng và hét lên một cách kỳ lạ, đôi mắt xinh đẹp đầy ngạc nhiên, sốc, kinh ngạc, không thể tưởng tượng được, và nhiều suy nghĩ phức tạp khác. “Trần Hoàng Thiên quá mạnh mẽ!” Cô không giấu được sự bàng hoàng trong lòng.

Cổ Anh Nhi cười nói: “Người đàn ông của tớ, có thể không mạnh sao?” “Hừ!”

Park Jung Hee ậm ừ: “Đừng cười quá sớm, ông Minami Miya chỉ bất cẩn thôi. Không ngờ bạn trai cô lại có sức mạnh như vậy nên mới bị đánh bất ngờ. Sau đây ông Minami Miya sẽ nghiêm túc hơn, chắc chắn sẽ giết bạn trai của cô trong vài giây, chờ mà nhặt xác cho bạn trai của cô đi!” Giọng anh ta trầm xuống.

Minami Miya Suzuki hét lên: “Mẹ kiếp!”

Sau đó, ông ta cầm kiếm lao về phía Trần Hoàng Thiên.

Cạch cạch cạch!

Một dao một kiếm nhanh chóng va chạm, đánh từ dưới đất lên không trung. Khi họ từ trên không chạm đất lần nữa, Park Jung Hee, Kim Yahi và những người khác đã bị lóa mắt và kêu lên hết lần này đến lần khác. “Trời Anh Nhi, không ngờ Trần Hoàng Thiên lại lợi a, hại như vậy, còn hơn cả Miyazaki!”

Kim Yahi thực sự vô cùng kinh ngạc.

Cô cho rằng Trần Hoàng Thiên là cậu chủ của một gia tộc lớn ở Lam Hoa, Miyazaki là thuộc hạ của anh, chịu trách nhiệm bảo đảm sự an toàn của anh, không ngờ là sức mạnh của Trần Hoàng Thiên thực sự cao hơn Miyazaki.

Vì thế cô ấy thực sự si mê. “Ừ!”

Cổ Anh Nhi xúc động nói: “Tớ biết rằng Trần Hoàng Thiên rất mạnh mẽ, nhưng tớ không ngờ rằng anh ấy lại mạnh mẽ đến mức này, tớ thực sự phải nhìn anh ấy bằng một con mắt khác”

Kim Yahi đã quá ghen tị, cô ấy vòng tay qua vai Cố Anh Nhi và nói, Tớ thực sự ghen tị với cậu vì có một người bạn trai tuyệt vời như vậy, thực sự vô cùng mở mày mở mặt. Lại nhìn tớ, hừ!”

Cô nhìn Park Jung Hee, phàn nàn: “Bạn trai tớ không có bản lĩnh gì mà lại thích giả vờ chảnh chọe, quan trọng nhất là nhân phẩm có vấn đề, khiến tớ chán ghét vô cùng”. “Mẹ kiếp…

Park Jung Hee mặt đen xì lại.

Nhưng anh ta phải thừa nhận rằng so với Trần Hoàng Thiên, anh ta thực sự quá cặn bã! “Đừng tự đắc quá sớm, ai chết còn chưa biết, cứ chờ xem Trần Hoàng Thiên bị ông Minami Miya chặt đầu như thế nào!” Park Jung Hee nói.

Sau một trận chiến khốc liệt.

Trần Hoàng Thiên thấy Minami Miya Suzuki giỏi kiếm đạo, dày dặn kinh nghiệm và khó bị phá nên dừng đòn và lui sang một bên. “Cậu vừa dùng Chân Võ kiếm pháp?” Minami Miya Suzuki hỏi. “Đúng thế”

Trần Hoàng Thiên gật đầu, anh đã sử dụng Chân Võ kiếm pháp, nhưng anh chưa dùng đến phần tinh hoa. “Chân Võ kiếm pháp quả nhiên đáng kinh ngạc!”

Minami Miya Suzuki không khỏi thở dài: “Thực lực yếu hơn ta một chút, nhưng lại có thể dùng Chân Võ kiếm pháp trấn áp ta, khiến ta khó có thể giết được cậu. Chẳng trách anh trai ta lại mê đắm Chân Võ kiếm pháp như thế, đến cả khi nằm mơ cũng mơ có được.”

Ông ta biết rằng Miyazaki đã đi giết Trần Hoàng Thiên và trở thành thuộc hạ của Trần Hoàng Thiên.

Và gia tộc Minami Miya của ông ta phái Miyazaki đi giết Trần Hoàng Thiên để có được Chân Võ kiếm pháp, vì vậy ông ta đương nhiên biết rằng Trần Hoàng Thiên có thể sử dụng Chân Võ kiếm pháp. “Ha ha.”

Trần Hoàng Thiên cười lạnh một tiếng: “Nhưng gia tộc Minami Miya các ông cuối cùng cũng vì muốn lấy được Chân Võ kiếm pháp mà rơi vào kết cục nhà tan người chết!”

Vừa dứt lời, Trần Hoàng Thiên liền sử dụng Chân Võ kiếm pháp chiêu thứ tư.

Ngay lập tức, thanh kiếm trên tay anh trở nên rạng rỡ hơn. “Haha!”

Minami Miya Suzuki không nhận ra sự nguy hiểm, cười nói: “Ta vốn muốn dùng nhân sâm trăm tuổi để trao đổi với Hàn Bình Minh, nhưng bây giờ xem ra không cần thiết. Chỉ cần hạ gục cậu, không phải là sẽ có được Chân Võ kiếm pháp rồi sao?”

Nói đến đây, ông ta hét lên: “Người đầu, bắt hết đám người nhà họ Kim, nếu hắn dám không giao Chân Võ kiếm pháp ra, giết hết cho ta!”

Không ngờ, ông ta vừa dứt lời, Trần Hoàng Thiên hét “Phá núi chặn nước!”

Một thanh kiếm đột ngột chém xuống.

Xoet!

Một đạo kiếm quang cao mười mét, lạnh lùng và chói lại chém ra, nhanh như chớp xé toạc hư không, chém về phía Minami Miya Suzuki. “Không xong rồi!”

Khuôn mặt Minami Miya Suzuki thay đổi đáng kể, ông ta né tránh trong không khí.

Huh!

Kiếm khí trên cơ thể ông ta bị cắt ngang. Máu bắn tung tóe.

Một cánh tay cầm dao rơi xuống đất.

Ngay sau đó! “AAA!”

Tiếng hét xuyên tim của Minami MiyaSuzuki vang lên. “Ôi trời ơi!”

Park Jung Hee và những người khác đều vô cùng kinh hãi, mắt như muốn rơi ra khỏi tròng mắt. lên: