Chàng Rể Đào Hoa

Chương 447



Chương 447: Các môn phái tập hợp!

Nghe vậy, Trần Hoàng Thiên quay đầu lại và nhìn thấy đám đạo sĩ khác đang đi tới.

Đó là Khổng Hoa Binh và Thanh Dương chân nhân của phái Võ Đang! “Thế giới này cũng nhỏ nhật đấy”

Trần Hoàng Thiên không nhịn được cảm thấy nực cười, tới tận New York cách cả hàng trăm nghìn cây số, thế mà vẫn có thể gặp được hai người quen, đây còn là chuyện mà anh không hề nghĩ tới. “Đừng sợ. Có tôi ở đây, anh ta không dám bảo sư phụ anh ta đánh anh đâu”

Lâm Lạc Tịch vỗ ngực nói.

Tất nhiên cô biết mối ân oán giữa Khổng Hoa Binh và Trần Hoàng Thiên. “Phúc sinh vô lượng thiên tôn.”

Lúc này, hai vị trưởng lão của Long Hổ Tông và ba vị trưởng lão của phái Võ Đang cùng hành lễ với nhau. “Hai vị đạo sĩ cũng tới đấu giá quả Mạnh Bà sao?” Thanh Dương chân nhân cười hỏi.

Huyền Linh chân nhân của Long Hổ Tông cười gật đầu: “Đúng vậy, các đạo sĩ cũng tới đấu giá quả Mạnh Bà sao?” “Đó là đương nhiên. Thanh Dương chân nhân nói: “Quả Mạnh Bà có thể tăng cường ý thức tâm linh, rất có lợi cho những người tu luyện như chúng tôi, hơn nữa tôi nghe nói rằng có chín quả. Nếu đấu giá được, tốt nhất là chưởng môn và tám vị trưởng lão của chúng tôi mỗi người một quả.

Huyền Linh chân nhân cười mà không nói gì. “Nghĩ thì hay lắm”

Lâm Lạc Tịch bĩu môi nói: “Long Hổ Tông của chúng tôi cũng muốn đấu giá được, đúng lúc trưởng môn và tám vị trưởng lão mỗi người một quả, phái Võ Đang các ông đừng có tranh với chúng tôi”

Ngay khi nói ra những lời này, sắc mặt của ba trưởng lão Võ Đang liền trở nên khó coi. “Lạc Tịch, nói vớ vẩn gì vậy, đấu giá là so về tài lực, không phải con nói muốn là lấy được, còn không mau xin lỗi ba vị sư thúc. Huyền Linh chân nhân trừng mắt nhìn

Lâm Lạc Tịch.

Lâm Lạc Tịch bĩu môi, bộ dạng không hề muốn chút nào.

Thấy vậy, Khổng Hoa Binh đúng ra kiêu ngạo nói: “Muốn cướp quả Mạnh Bà từ phái Võ Đang của chúng tôi, nào có dễ dàng như vậy, ngoài tiền hương khói ra, phái Võ Đang còn có nguồn tài chính từ mười mấy gia tộc bạc tỷ chống lưng, ông nội tôi nói rồi. Ông sẽ muốn đầu tư sáu mươi tỷ để giúp phái Võ Đang, ông của cô đóng góp được bao nhiêu?” “Tôi..”

Lâm Lạc Tịch tức giận nói: “Biết nhà tôi không có tiền, cố ý khoe khoang à?” “Ha ha!”

Khổng Hoa Binh cười nói: “Không có tiền thì dựa vào đâu để nói quả Mạnh Bà thuộc sở hữu của Long Hổ Tông cô được? Tôi cứ tưởng ông nội cô đầu tư cả chục nghìn tỷ chứ.”

Mặt Lâm Lạc Tịch lập tức đỏ bừng bừng. “Ha ha!” Ngay sau đó, một tiếng cười liền vang lên. “Đây không phải là người của Long Hổ Tông và phái Võ Đang hay sao? Thật may mắn, thật may mắn!” Người của hai phe lập tức tìm đến chủ nhân của tiếng nói đó.

Chỉ thấy một nhóm người mặc quần áo luyện công đi tới. “Xin hỏi ông là?”

Khổng Hoa Binh hỏi.

Một ông lão mặc mặc đồ truyền thống dẫn đầu cười nói: “Tôi là Đường Nguyên Minh, đà chủ của Đường Môn, rất hiểu biết về các môn phái trong nước, nhìn từ đạo phục của mọi người, là Long Hổ Tông và phái Võ Đang đúng không?”

Người của cả hai phái Võ Đang và Long Hổ đều gật đầu. “Hóa ra là đà chủ của Đường Môn. Gặp được thật là may mắn”

Khổng Hoa Binh ôm quyền.

Đường Nguyên Minh cười nói: “Nếu không thì thế này đi, sống ở nước ngoài cũng muốn đóng góp cho người dân trong nước một chút, theo tôi biết, có rất nhiều người muốn đấu giá được quả Mạnh Bà lần này, hai bên đừng tranh nhau nữa. Có bao nhiêu thì giúp vậy, tôi đóng góp 3 tỷ đô la Mỹ giúp mọi người thấy thế nào?” “Đấu giá được quả Mạnh Bà, tôi một quả. Mỗi môn phái bốn quả, nếu không có sự giúp đỡ của tôi, hai bên đều không thể lấy được. Bởi vì nhóm Thiên Sát và Hiệp hội Thiên Minh đều muốn đấu giá được quả Mạnh Bà”

Nói đến đây, ông ta cố ý quét mắt một cái, rơi vào trên người Thẩm Thiên Sang, cười nói: “Ồ, ông hai Thẩm đến rồi à.”

Sau đó, ông ta mỉm cười chỉ vào Thẩm Thiên Sang và giới thiệu: “Đây là con trai thứ hai của hội trưởng Hiệp hội Thiên Minh, chắc chắn là đến để đấu giá quả Mạnh Bà, nếu không tin mọi người hãy hỏi ông ấy xem.

Thực ra ông ta đã nhìn thấy Thẩm Thiên Sang từ lâu. Cố tình xuất hiện như vậy, chỉ để mượn Long Hổ Tông và phái Võ Đang chèn ép Hiệp hội Thiên Minh, khiến Hiệp hội Thiên Minh khó chịu.

Nếu Hiệp hội Thiên Minh đấu giá được. Thì phải bỏ ra rất nhiều tiền, lại còn đắc tội cả với Long Hổ Tông và phái

Võ Đang.

Nếu không muốn đắc tội hai phái này, thì phải từ bỏ việc đấu giá quả Mạnh Bà chắc chắn trong lòng sẽ rất khó chịu.

Ông ta không muốn giúp các thế lực bản địa trấn áp Hiệp hội Thiên Minh, vậy không thể giúp các môn phái trong nước trấn áp Hiệp hội Thiên Minh sao? “Ha ha.”

Thẩm Thiên Sang cười lạnh nói: “Đà chủ Đường, ông đang cố ý đối đầu với Hiệp hội Thiên Minh đúng không?” “Ha ha!”

Đường Nguyên Minh cười nói: “Ông hai Thẩm. Ông hiểu lầm rồi, tôi ở nước ngoài vẫn luôn sùng bái các môn phái trong nước. Tài trợ cho môn phái trong nước đấu giá quả Mạnh Bà có gì sai sao?”

Thẩm Thiên Sang đang định nói gì đó, Trần Hoàng Thiên ngăn ông lại, cười nói: “Không sao, bán đấu giá ấy mà, quan trọng là nguồn tài chính hùng hậu, ông muốn giúp bất cứ ai thì giúp. Cùng lắm thì chúng tôi tốn thêm chút tiền là được.

Theo quan điểm của Trần Hoàng Thiên, những thứ có thể giải quyết bằng tiền thì không là gì cả.

Tuy không có nhiều tiền nhưng anh có Trường Tinh đan. Cùng lắm thì đem đi bán vậy. Dăm ba tỷ đô la chắc chắn không thành vấn đề. Hơn nữa, có một người ông giàu có làm hậu thuẫn thì sợ cái gì. “Cho nên là, cậu định đối đầu với chúng tôi?” Thanh Dương chân nhân nói với vẻ khó chịu: “Lúc ở thủ đô, cậu đã đắc tội phái Võ Đang chúng tôi một lần rồi, giờ còn muốn đắc tội lần thứ hai sao?” “Cái gì? Cậu ta đã từng đắc tội phái Võ Đang sao?”

Đường Thái An nhảy ra. “Đúng” Khổng Hoa Binh nói: “Cái tên này đã hại tôi phải quỳ gối xin lỗi cậu ta trước mặt nhiều người, vứt hết mặt mũi của phái Võ Đang chúng tôi đi!”

Đường Thái An vui mừng khôn xiết.

Đây là tìm ra đồng minh để đối phó với anh ta!

Vì vậy, anh ta tức giận chỉ vào Trần Hoàng Thiên rồi nói: “Phái Võ Đang là một trong tám môn phái lớn ở Lam Hoa, thực lực mạnh mẽ, cho dù là ông ngoại cậu là đà chủ Hiệp hội Thiên Minh cũng không thể đánh lại được, cậu lại dám đắc tội tới phái Võ Đang, cậu đúng là thiếu đòn thật đấy!”

Thẩm Thiên Sang tức giận nói: “Tốt nhất cậu nên ngậm miệng lại. Bằng không đừng trách tôi không khách sáo!” Đường Nguyên Minh cười lạnh: “Ông hai Thẩm, đánh chó phải nhìn mặt chủ. Lần trước ông đánh cháu tôi khi tôi không ở đó. Lần này ông dám đánh nó trước mặt tôi xem?”

Thẩm Thiên Sang nghiến răng nghiến lợi. Trần Hoàng Thiên nói: “Nếu anh ta lại nhảy ra nữa, tôi sẽ đánh anh ta tiếp, không tin thì có thể thử xem.” “Chỉ dựa vào cậu?”

Khổng Hoa Binh cười khinh thường nói: “Tôi nói cho cậu biết. Đường Môn bọn họ muốn đưa ra ba tỷ đô để giúp chúng tôi, thì là bạn của phái Võ Đang chúng tôi, nếu cậu dám động vào anh ta, thì chính là động vào phái Võ Đang chúng tôi, tới lúc đó thù mới hận cũ sẽ đem ra tính hết với cậu luôn, cậu có biết hậu quả nghiêm trọng như thế nào không?”

Trần Hoàng Thiên đang định nói gì đó, Lâm Lạc Tịch liền nói: “Khổng Hoa Binh, đừng bắt nạt người quá đáng.” “Cô câm miệng cho tôi!”

Khổng Hoa Binh hét lên: “Đường Môn bỏ ra 3 tỷ giúp chúng tôi, chúng tôi ra mặt giúp Đường Môn thì đã sao? Long Hổ Tông các cô không giúp bạn bè ra mặt hay sao?” “Tôi..” “Lui ra đằng sau”

Huyền Linh chân nhân kéo lấy Lâm Lạc Tịch ra sau, nói: “Cậu ta nói đúng, Đường Môn là bạn của chúng tôi, ra mặt giúp bạn là chuyện rất bình thường.

Lâm Lạc Tịch nhìn Trần Hoàng Thiên đầy bất lực.

Khổng Hoa Binh lập tức vui mừng, tự đắc nói với Trần Hoàng Thiên: “Nếu như cậu biết điều, có thể rút khỏi cuộc đấu giá quả Mạnh Bà, cút khỏi đây, tôi sẽ không tính toán với cậu nữa, nếu không…

Còn chưa đợi anh ta kịp nói xong Trần Hoàng Thiên đã tát vào mặt anh ta.

Bop!

Khổng Hoa Binh lập tức bay xa ra vài mét. “Anh dám đánh người của phái Võ Đang?”

Đường Thái An giật mình kêu lên.

Trần Hoàng Thiên lạnh lùng nói: “Còn nói lắm nữa thì tôi đánh luôn cả anh đấy!” “Thằng ranh! Mày muốn chết à!” Dương Thanh chân nhân lập tức nổi giận, lập tức niệm pháp quyết.

Vào lúc này, mấy ni cô bước từ trên xe xuống. “Ấy, đây không phải người đàn ông lúc trước tới núi Nga Mi nói rằng mình là chồng của Dương Ninh Vân, đi tìm Dương Ninh Vân khắp núi sao, hình như là Thanh Dương chân nhân từ phái Võ Đang muốn đánh anh ta. ” Một ni cô chỉ qua.

Dương Ninh Vân sửng sốt. Nhìn theo hướng tay chỉ. Cô liền nhảy dựng lên.

Ngay lập tức…