Chàng Rể Đào Hoa

Chương 620



Chương 620

Dương Thiên Dũng nói: “Đợi nó quay về tôi sẽ nghiêm khắc dạy bảo nó cho tốt, rồi mua căn biệt thự, nhốt nó vào trong đó, tốt nhất nhốt nó trong đó cả đời, để nó không có cơ hội ra ngoài học những thứ xấu xa, rồi lại làm ra những chuyện không thể tha thứ!”

Bốn giờ chiều, giờ Anh Quốc, Hàn Tử Minh đến sân bay.

Ngay sau khi bật điện thoại lên, có ít nhất vài trăm SMS và thông báo cuộc gọi đến.

Khi nhìn thấy nhiều tin nhắn như vậy, trong lòng Hàn Tử Minh đột nhiên căng thẳng, một linh tính không tốt ùa đến, ngay lập tức anh ta bấm một dãy số và gọi đi.

Sau khi đổ chuông hai lần, một âm thanh vội vã phát ra từ điện thoại.

“Minh chủ, đã xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn rồi, trụ sở của nhóm Thiên Sát đã bị hơn chục cao thủ Lam Hoa phá nát rồi. Thủ lĩnh Blair cùng người của nhóm Thiên Sát, và cả người của Hàn Môn chúng ta đang ở trong biệt thự của nhóm Thiên Sát đều đã bị giết, không còn một ai sống sót nữa. ”

“Cái gì!”

Mặc dù Hàn Tử Minh biết đã xảy ra chuyện chẳng lành nên đã chuẩn bị tâm lý trước khi thực hiện cuộc gọi, nhưng sau khi nghe tin này, anh ta vẫn giật bắn người, sau đó vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng và căng thẳng!

Nhưng ngay sau đó anh hỏi: “Dương Ninh Vân đâu? Cô ấy thế nào?”

Blair có chết hay không, nhóm Thiên Sát có bị thủ tiêu hay không, anh ta hoàn toàn không quan tâm, cái anh ta quan tâm nhất chính là Dương Ninh Vân thế nào, có xảy ra chuyện gì không.

“Tôi không biết, tôi vừa tới trụ sở chính của nhóm Thiên Sát để xem, giống như một lò mổ vậy, và cũng không biết cô Dương còn sống hay đã chết, nhưng tôi nghĩ là do Trần Hoàng Thiên cử người tới, tấn công trụ sở của nhóm Thiên Sát, và theo như phán đoán thì Dương Ninh Vân sẽ không chết, mà đã được người của anh ta đưa đi rồi.”

Khi nghe thấy điều này, Hàn Tử Minh lập tức cúp máy và bấm số của Dương Chí Văn.

“Xin chào, số điện thoại quý khách đang gọi hiện không liên lạc được …”

“Khốn kiếp!”

Sau khi nghe tiếng thông báo từ tổng đài, Hàn Tử Minh cảm thấy vô cùng tức giận và anh đập chiếc điện thoại nát ra thành từng mảnh.

“Dương Chí Văn, tên khốn, mày chắc chắn đã thông đồng với Trần Hoàng Thiên, ở bên cạnh tao để làm gián điệp trong ứng ngoại hợp với anh ta, sau đó dẫn người của Trần Hoàng Thiên vào trụ sở chính của nhóm Thiên Sát và tiêu diệt toàn bộ các thành viên trong nhóm.”

“Vô ý quá mà, thật sự đã quá bất cẩn rồi, Trần Hoàng Thiên vốn không dám xông vào trụ sở của nhóm Thiên Sát để cứu Dương Ninh Vân, là vì anh ta sợ gặp tôi nhất định sẽ làm hỏng hết tất cả kế hoạch. Nếu như không ngoài dự đoán thì người rao bán đấu giá Sâm hoàng đế chính là anh ta, anh ta đã cố ý dùng cách này để dụ tôi bay sang Anh Quốc, như vậy thì họ mới có cơ hội tấn công vào nhóm Thiên Sát và giải cứu Dương Ninh Vân.”

“Nhất định là như vậy rồi, nhất định là như vậy, cái tên chết tiệt này, dám làm chuyện lén lút sau lưng tao, mày sẽ không có kết quả tốt đâu, nhất định tao sẽ để mày chết rất thê thảm, tao nhất định không thể dễ dàng tha cho mày như vậy được, tao phải bắt cả gia đình mày cùng đền tội, để mày biết Hàn Tử Minh này không phải loại người dễ qua mặt, mày dám qua mặt tao sao, rồi mày sẽ phải trả một cái giá vô cùng đau đớn.”

Hàn Tử Minh giận đến toàn thân run rẩy, mặt nổi gân xanh, vẻ mặt vô cùng gớm ghiếc, giống như dã thú điên cuồng, những người nước ngoài đứng xung quanh đều sợ hãi tránh xa.

“Minh chủ, tiếp theo chúng ta phải làm sao đây, vẫn tiếp tục đi giành lấy Sâm hoàng đế chứ? Buổi đấu giá này sẽ có Sâm hoàng đế, có khi nào đó cũng chỉ là một cái vỏ bọc, trên thực tế chẳng hề có Sâm hoàng đế?” Ngô Thành Phi nói.