Chàng Rể Đào Hoa

Chương 633



Chương 633

Hai bên trái phải đều là hai cô gái vô cùng xinh đẹp, thế này cũng quá hạnh phúc rồi!

Là người đàn ông có được như vậy, thực sự là quá thành công rồi!

Đến nỗi Chu Đại Trần, mồ hôi đã rơi như mưa.

Nếu tên Trần Hoàng Thiên này thay thế được địa vị tài phiệt của nhà họ Chu anh ta, lại còn thu thập anh ta, anh ta không còn Tần Môn làm chỗ dựa, vậy chẳng phải sẽ chết rất thảm sao?

“Cậu muốn làm tài phiệt cho Tần Môn chúng tôi sao?”

Trần Hoàng Thiên vừa ngồi xuống bên cạnh ông Tần, ông Tần liền mỉm cười hỏi, ông ta tuy thoạt nhìn như tám mươi chín mươi tuổi, nhưng lực từ giọng nói không khác gì người trẻ tuổi, tất nhiên là ông ta nghe được những gì Trần Hoàng Thiên nói lúc nãy.

“Đúng vậy ông Tần, không biết có được không?” Tràn Hoàng Thiên cũng cười hỏi.

Ông Tần nói: “Tài sản đúng là đủ dùng, nhưng thân phận có chút bí ẩn, trước tiên nói một chút về gia đình tôi nhìn xem thử có thể đảm nhận vị trí tài phiệt Tần Môn không.”

Trần Hoàng Thiên cũng không giấu giếm, nhẹ giọng nói: “Tôi là người nhà họ Trần ở thủ đô, tên gọi Trần Hoàng Thiên, sở hữu hai tập đoàn lớn là tập đoàn giải trí Entertainment và tập đoàn Cửu Đỉnh, hội trưởng hội Thiên Minh là ông ngoại tôi, người thừa kế gia tộc Rothschild là chú họ của tôi, người dẫn đầu Phật Gia Đường là ba tôi, Lý Đức Thành là sư phụ tôi.”

“Cái gì!”

Ban đầu ông Tần còn mặt không cảm xúc nghe anh nói, nhưng tới lúc nghe được người đứng đầu Phật Gia Đường là ba của Trần Hoàng Thiên, sắc mặt liền thay đổi, tất nhiên khi biết được sư phụ Trần Hoàng Thiên là Lý Đức Thành, ông càng kinh ngạc từ chỗ ngồi bật dậy, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ nhìn Trần Hoàng Thiên.

Tần Thanh Phong lập tức nhíu mày nói: “Ông nội, tuy anh ta đúng là mào hồng, người thân đúng là vừa có tiền vừa có quyền, nhưng ông cũng không cần khiếp sợ như vậy đâu, dù anh ta là con của chủ Phật Gia Đường, thì thế lực của chúng ta cũng có thể nghiền ép được, sao ông nội lại không bình tĩnh như vậy?”

Tần Thanh Phong rất kinh ngạc hỏi.

Trong Lục Phiến Môn, sức mạnh của bất cứ một môn phái nào cũng có thể nghiền nát Phật Gia Đường.

Nếu là người bình thường nghe xong gia thế của Trần Hoàng Thiên, bị dọa sợ cũng là chuyện không tránh khỏi, giống như Chu Đại Trần, bị dọa sợ ngã ngồi dưới đất, anh ta một chút cũng không thấy kinh ngạc, dù sao thì bối cảnh lớn như vậy ai nghe xong mà không sợ?

Nhưng Tần Môn thì không giống vậy.

Thực lực Tần Môn rất mạnh, ở trong Lục Phiến Môn nếu nói Tần Môn là số hai thì không ai là số một.

Cho nên bất kể là tiền tài hay quyền thế ở trước mặt Tần Môn, đều chỉ giống như gió thổi mây bay mà thôi, không có ai có thể đánh bại được Tần Môn.

Nhưng ông nội lại bị tên Tần Hoàng Thiên kia làm cho khiếp sợ tới mức nhảy dựng lên, chuyện này thật không bình thường.

Anh ta và em gái Tần Thanh Lam đều không bị dọa sợ, ông nội lại bị dọa sợ, thực sự là nhảm nhí mà!

“Con không biết đau.”

Ông Tần lấy lại tinh thần tù cơn khiếp sợ, từ từ nói: “Ông không phải vì cậu ta nhắc tới tiền tài, quyền thế mà sợ, mà là bị tên tuổi sư phụ cậu ta Lý Đức Thành dọa sợ.”

Tần Thanh Phong và Tần Thanh Lam không hẹn mà cùng hỏi: “Lý Đức Thành này rất lợi hại sao?”

Ông Tần bật cười ha ha: “Đâu chỉ có lợi hại thôi đâu, quả thực giống như một vị thần vậy, là một vị cao thủ võ pháp đỉnh cấp, đạo pháp thì đã đạt Tiên Cảnh, võ đạo ở Thần Cảnh đại viên mãn, ông nội các con ở trước mặt ông ấy, một chiêu liền thua, các con nói Lý Đức Thành có đáng sợ hay không?”