Trần Duệ nhìn một quang bình, quang bình nhanh chóng hóa to, "oành" hóa thành vô số điểm sáng, sau đó ngưng tụ lại thành hình ảnh lập thể của một người, tướng mạo cùng quần áo giống y như Trần Duệ, có thể tùy tâm điều khiển chuyển động, bên cạnh còn có một dòng thuyết minh trôi nổi, không ngờ lại là chữ Trung Quốc ở tiền thế. Xưng hiệu: không. Tiến hóa đẳng cấp: không. Điểm kinh nghiệm: 0% Điểm linh khí: 0 Tổng hợp thực lực bình định: trị số quá thấp, bỏ qua. Cái này hẳn là bảng trạng thái đi, linh khí? Xưng hiệu? Còn có điểm kinh nghiệm? Chẳng lẽ là du hí? Trần Duệ chỉ cảm thấy có điểm quen mắt, siêu cấp hệ thống sẽ không phải là trò chơi của vị chủ thần nào tạo ra đấy chứ? Vô hạn đạn dược đâu? Nhiệm vụ đâu? Huyết thống siêu xayda đâu? Hắn lập tức đại nộ, cái gì gọi là trị số quá thấp, bỏ qua chứ! Khổ sở giằng co lâu như vậy, đổi lại được một danh tự tổn thương người như vậy sao? Thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên: có hay không mở công năng tự động hấp thu linh khí? Trần Duệ vội vàng kêu xác nhận, nhưng cũng không có gì đặc biệt xảy ra cả, chỉ là điểm linh khí nhảy từ 0 lên 1, sau đó nửa ngày không có biến hóa gì nữa, lại là cạm bẫy! Trần Duệ ý niệm vừa động, "bảng trạng thái" khôi phục nguyên trạng, ánh mắt hắn lại nhìn về quang bình thứ hai, đây… có chút giống kỹ năng thụ. Một đồ hình dạng thân cây, ngoại trừ phần gốc lấp lánh quang mang ra, còn lại đều là màu xám, mà ở phần gốc có hai cái đồ hình, khi ý niệm của hắn tập trung vào, lập tức biến thành hình ảnh động. Đồ hình thứ nhất là một hình người biến ảo. Liễm tức (bị động đặc tính) – hiển thị tự thân thực lực là tầng cấp yếu nhất, làm đối phương không thể nhìn thấu, có thể giải trừ. Đồ hình thứ hai là hình một cánh tay đặt trên tảng đá, tảng đá liền hóa thành phấn vụn. Linh khí chuyển đổi (chủ động kỹ năng) – có thể chuyển đổi đặc thù vật chất thành linh khí để hấp thu, mỗi lần cần hao phí 1 điểm linh khí, hiệu lực 30 phút. Muốn là thực lực mãnh mẽ còn thôi, đây Trần Duệ hiện thực lực ở tầng chót, kỹ năng "liễm tức" này căn bản không có ý nghĩa thực tế, còn về "linh khí chuyển đổi" lại càng gân gà, linh khí một không thể ăn, hai không thể bay, có tác dụng rắm gì chứ! Giấc mộng một bước lên trời của Trần Duệ thế là đi tong, tâm tình rơi xuống đáy cốc, muốn bao nhiêu buồn bực có bấy nhiêu! Đây là siêu cấp hệ thống? Không khỏi quá đùa nhau đi! Tràng cảnh thì hoa lệ, rốt cuộc có cái tác dụng gì chứ? Lúc này, thanh âm nhắc nhở đầy đáng ghét lại vang lên: phát hiện thuần sinh mạng năng lượng trong thân thể, có xác định chuyển hóa làm linh khí không? Trần Duệ đối với hai từ "linh khí" tương đối oán giận, liền tức giận hét lên: "Xác nhận!". Cùng lúc này, một nam tử đang ngủ bên Lam Ba hồ bỗng mở mắt trừng trừng, trên gương mặt tràn đầy không thể tin nổi, cộng sinh khế ước trong thân thể hắn đột nhiên phát sinh biến dị, phảng phất hóa thành vực sâu không đáy, cấp tốc cắn nuốt lực lượng thậm chí là cả sinh mạng của hắn, mà căn bản không cách nào ngăn lại được. Rất lâu, cỗ lực lượng cắn nuốt đáng sợ này mới dần lắng lại, sắc mặt Pagliuca biến thành trắng bệch, hắn cảm giác được bất luận sinh mạng lực hay lực lượng đều yếu đi rất nhiều, mà càng kinh hãi là, hắn chưa từng nghe qua cộng sinh khế ước xuất hiện dị trạng này! "Tại sao lại vậy chứ?" Pagliuca không ngừng thở hổn hển, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, "Chẳng lẽ là nhân loại kia xảy ra chuyện gì, phong ấn chết tiệt này!". Kẻ gây ra tai họa là Trần Duệ vẫn không biết chút gì, chỉ thấy điểm linh khí không ngừng dâng cao, điểm kinh nghiệm cũng theo đó tăng thêm, mà quang ảnh thân thể hắn bỗng sáng lên, mấu chốt là sáng lên ở đúng vị trí nhạy cảm… Trần Duệ không khỏi ai oán, đến cùng là tên bỉ ổi nào thiết kế ra siêu cấp hệ thống? Vì cái gì chỗ đấy lại phát sáng? "Thuần sinh mạng năng lượng" là… tinh hoa kia? Nếu như vậy thì con số triệu cũng không thành vấn đề đi… Còn không đợi hắn suy nghĩ lệch lạc, thì thanh âm nhắc nhở lại vang lên: linh khí chuyển đổi thành công! Điểm linh khí 200, kinh nghiệm tiến độ 100%! Đạt tới yêu cầu tiến hóa, có bắt đầu quá trình tẩy tủy tiến hóa không? "Bắt đầu!" Thanh âm nhắc nhở làm hắn cháy lên hy vọng, lập tức đồng ý. Lời vừa mới dứt, cảm giác được không gian ngoài đại điện phát ra quang mang chói mắt, tựa hồ không gian nổ tung, quá mãnh liệt, trong đầu Trần Duệ oanh một tiếng, nháy mắt hắn mất đi ý thức. Sáng sớm ngày thứ hai, Alice một lòng hiếu kỳ muốn hỏi ra nhẽ vì sao Tang Đức Lỗ lại chết, liền kéo Athena chạy đến thực nghiệm thất, lại bị tiểu liệt ma nói Trần Duệ còn ở trong phòng. "Bản công chúa đã dậy rồi, tên này còn dám lười biếng nằm ngủ sao?" Alice bất mãn quệt quệt môi, "Đi gọi hắn dậy cho ta". Tư Lợi nào dám kháng lệnh, liền dẫn Alice cùng Athena đi tới phòng của Trần Duệ, lúc này Trần Duệ đã sớm thoát khỏi đãi ngộ địa lao, ở trong gian phòng "tiêu gian". "Chủ nhân, Alice điện hạ tới, chủ nhân mau dậy a!" Tiểu liệt ma gõ gõ cửa, cố ý lớn tiếng kêu lên, gắng sức thập phần. Nhưng gian phòng vẫn tĩnh lặng không tiếng động, tiểu liệt ma lại dùng lực gõ gõ, nhưng vẫn không có chút phản ứng nào. "Trần Duệ, bản công chua tự thân tới gọi ngươi rời giường, không ngờ còn dám làm như không nghe thấy?" Alice gõ gõ cửa, "Nếu không mở cửa, bản công chúa sẽ tiến vào phi lễ ngươi". Câu nói này làm tiểu liệt ma sợ run, Athena khẽ khịt khịt mũi, cảm giác được có gì không đúng, liền ngăn cản tiểu công chúa, một chưởng đánh xuống, cửa gỗ đáng thương nhanh chóng vỡ thành mấy mảnh. Nhưng mà cảnh tượng bên trong làm cả ba kinh hãi, chỉ thấy Trần Duệ nằm thẳng trên giường, sinh tử không rõ, khắp giường là những dịch đen thùi, phát ra mùi khó ngửi. "Trần Duệ (chủ nhân)" Ba người không hẹn cùng kêu lên. Trong thực nghiệm thất của Aldas đại sư, Mejia công chúa nhíu nhíu lông mày, hỏi Aldas: "Vì sao lại như vậy chứ?". "Ta cũng không rõ" Aldas cố gắng tìm tòi, "Rất có khả năng là do trận khiêu chiến hôm qua, tên tuổi thiên tài của Tang Đức Lỗ cũng không phải may mắn đạt được, bình độc dược sau cùng hẳn đã vượt xa phạm trù phổ thông. Cho dù Trần Duệ có đại tông sư thần niệm phù hộ, cũng không thể nào hoàn toàn miễn dịch, cho nên mới hôn mê bất tỉnh". Lão Gauss ở bên cạnh cũng gật gật đầu, từ thể trạng nhân loại mà xem, giải thích này là hợp lý nhất. Tối qua sau khi Trần Duệ đi, Mejia còn bởi vì hắn biểu đạt "cái gì đó" mà tức giận, hiện giờ thấy hắn trúng độc hôn mê, sinh tử khó liệu, lúc này mới thầm hối hận, hóa ra nhân loại này vì Ám Nguyệt thành mạo hiểm tính mạng lập được công lớn, lại suýt bị mình giết chết, điều này đối với hắn mà nói, quả thực không công bằng. Mejia than nhẹ một tiếng rồi hỏi: "Đại sư, khi nào hắn có thể tỉnh lại?". Aldas nói:"Thởi điểm nguy hiểm nhất hẳn là tối qua, nhưng cả ta cũng không phát hiện được, cũng may hắn đã sống qua thời khắc nguy hiểm, tình huống hiện giờ khá ổn định, ngoại trừ phát sốt ra, cũng không có gì dị thường. Có thể là thần niệm của đại tông sư đang chầm chậm khống chế cùng hóa giải độc tố đi. Dự tính sau một khoảng thời gian nữa sẽ thanh tỉnh lại thôi. Do không rõ thành phần của phệ hồn độc, nên hiện tại không thích hợp dùng dược tề gì". Mejia gật gật đầu, đứng lên: "Ta cần đi xử lý chính vụ rồi, nếu hắn tỉnh lại, lập tức báo cho ta". Aldas khẽ gật đầu, lão Gauss lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ trưởng công chúa lại coi trọng nhân loại học đồ này như vậy. Alice cùng Athena ngồi bên giường Trần Duệ, dù là tiểu la lỵ gian xảo, lúc này cũng hiện ra vẻ lo lắng. Cáu bẩn trên người nhân loại đã được Tư Lợi rửa sạch, hô hấp cũng rất đều, chỉ là mặt đỏ bừng, thủy chung sốt nhẹ không giảm. Cuối cùng, trên mặt Trần Duệ dần mất sắc đỏ, hô hấp cũng trở nên dồn dập, Athena vốn chú ý quan sát hắn liền lập tức phát hiện, Alice cùng Tư Lợi cũng nhanh chóng chăm chú quan sát. Trần Duệ mở mắt, kinh ngạc nhìn Alice cùng Athena, hỏi một câu: "Các ngươi sao lại ở đây chứ?". Athena nói: "Lúc chúng ta tới, ngươi đang hôn mê, đã một ngày rồi mới tỉnh lại…". "Làm người ta lo lắng gần chết a" Alice một bộ nước mắt lưng tròng, cũng không biết có bao nhiêu phần chân thật: "Trên người ngươi chảy ra thật nhiều hắc thủy a, người ta giúp ngươi lau sạch, cái gì cũng xem cả rồi, ngươi phải phụ trách người ta a…". Câu nói này làm khóe mắt Athena co quắp, Tư Lợi ở bên cạnh không khỏi kính ngưỡng trình độ tán gái của chủ nhân, đơn giản đã đến mức ma thần đi, sau Athena đại nhân, không ngờ cả tiểu công chúa cũng… Tiểu liệt ma tư tưởng phứt tạp tương đối tò mò với những tin tức này, nhưng đồng thời lại sợ chính mình biết nhiều liền bị tiểu công chúa sát ma diệt khẩu, cho nên quyết định lui ra ngoài gọi Aldas đại sư. Aldas vội vã chạy tới, nhìn thấy Trần Duệ tỉnh lại, vội nói: "Ngươi cảm giác như nào?". Nguồn: http://truyenfull.vn "Ta không sao" Trần Duệ cảm giác được thân thể phát sinh biến hóa to lớn, ở trước mặt mọi người hắn nào dám thí nghiệm chỉ đành nói: "Ta cũng không biết vì sao, đột nhiên lại như này". Dịch đen thui mà Alice nói hẳn là hiệu quả của "tẩy tủy" đi. "Xem ra phệ hồn độc của Tang Đức Lỗ đích thực lợi hại, không ngờ tạo thành ảnh hưởng như vậy, hôm qua cũng là ta sơ sót, cũng may ngươi không sao" Aldas càng thêm tin tưởng phán đoán của chính mình, Trần Duệ thấy vậy tự nhiên vui vẻ thuận tay đẩy thuyền, điền sơ hở cho bản thân, làm bộ ra là như vậy. Trần Duệ do gấp gáp tìm hiểu tiến hóa, cho nên làm bộ mệt mỏi: "Ta cảm giác còn hơi mệt, muốn ngủ tiếp". "Vừa tỉnh ngủ lại muốn ngủ?" Alice bất mãn hừ một tiếng. Trần Duệ lúc này mới nhớ hôm nay còn chưa kể chuyện cho nàng, liền vội nói: "Xin lỗi tiểu công chúa, hôm nay ta thực không thoải mái, ngày mai kể chuyện được không?". Athena nói: "Không sao, hiện tại trời cũng sắp tối rồi, chờ ngươi bình phục rồi lại nói đi". "Khoảng thời gian này bản công chúa tương đối hài lòng với ngươi, ngươi cứ lo dưỡng tốt thân thể đi" Tiểu la lỵ khó có lúc thông cảm cho người khác, rồi lại nhanh chóng giơ nắm đấm lên: "Đến lúc đó nhất định phải nhớ kể chuyện cho bản công chúa nghe". Aldas khích lệ Trần Duệ mấy câu rồi nhóm người kéo nhau rời khỏi phòng. Tất cả vừa đi hết, Trần Duệ vội vã tiến vào siêu cấp hệ thống, bỗng hắn thấy siêu cấp hệ thống khác xa ban đầu. Trong không gian xám mù mịt, có thêm một đoàn mây, cùng một ít bụi xám trôi lơ lửng. Trừ những thứ này ra, Trần Duệ còn cảm giác được, có một loại biến hóa rất sâu. Đúng rồi, hẳn là thời gian đi, vốn không gian tử khí trầm trầm này, không biết vì sao lại xuất hiện khái niệm "thời gian".