Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 440: Dibos quỳ hàng hiến thân! Chị ruột đến



Bên trái Thẩm Lãng, bên phải là nô lệ! Nô lệ của Thẩm Lãng, không tệ không tệ.

Sau khi Công tước Dibos kêu thảm thiết, hoàn toàn không thể tin nổi nhìn Thẩm Lãng, tên cầm thú này lại thực sự không tiếc tổn thương thân thể của chính mình?

Nàng đương nhiên biết thân thể mình hoàn mỹ đến cỡ nào, hấp dẫn ra làm sao. Bất kỳ đàn ông nào gặp được, đều có thể coi như châu báu vậy. Đúng là biết mình xinh đẹp, cho nên Dibos mới có tự tin quyến rũ đại đế Solon.

Không nghĩ tới Thẩm Lãng không nói hai lời, trực tiếp liền đóng bàn ủi, tên tiểu bạch kiểm này tàn nhẫn vô tình như vậy sao?

Thẩm Lãng nói:

- Mặt dưới đóng dấu còn chưa đủ, phải đóng cả mặt trên mới được.

Tiếp tục hắn lại cầm lên cái bàn ủi lúc trước, thoáng nhìn qua.

- Không được, còn chưa đủ nóng đỏ. - Sau khi nói xong, hắn lại đem bàn ủi bỏ vào bên trong lửa than.

Thân thể Dibos không ngừng run rẩy, đầu ngón chân ra sức nhúc nhích co giật vì bị sự thiêu đốt đau đớn tấn công tới, nàng thực sự cho tới bây giờ cũng không có chịu tội như vậy bao giờ.

Thẩm Lãng cũng không nói với nàng, liền lẳng lặng chờ bàn ủi lại một lần nữa nóng đỏ.

Mấy phút sau, Thẩm Lãng lại lấy bàn ủi ra, cảm thấy còn chưa đủ đỏ, lấy ra một cây thuốc lá, đốt ở phía trên bàn ủi, thoải mái mà hít một hơi.

- Khụ khụ khụ... - Mẹ trứng, chỉ ra vẻ giỡn chơi, quên bản thân không còn hút thuốc (*).

(*) Phần nước Khương từng đề cập đến Thẩm Lãng hồi còn ở trái đất nghiện thuốc lá, thế nhưng ở thế giới này không dám động tới. Tính ra đây là lần thứ hai Thẩm Lãng hút thuốc.

- Tới nào, cho nàng một hơi. - Thẩm Lãng lại miễn cưỡng hít một hơi, tiếp đó đặt điếu thuốc lên đôi môi đỏ tươi của Dibos.

Dibos hít một hơi thật sâu, tiếp đó thấy cơ thể như ngứa ngáy khó chịu, thế nhưng nó lại có thể giảm đau đớn của thân thể nàng.

Chuyện hút thuốc ở thế giới phương Tây so với thế giới phương Đông sớm hơn, nhưng họ đều dùng tẩu thuốc, nhất là đám hải tặc dưới trướng Black Pearl, bọn chúng đều là người nghiện thuốc, cho nên Thẩm Lãng dứt khoát làm ra thuốc lá một lần nữa

- Không sai biệt lắm. - Thẩm Lãng lại một lần nữa cầm bàn ủi, lần này lại một lần nữa đốt đến đỏ rực.

- Người yêu dấu ơi, nàng có đầu hàng hay không đây? - Thẩm Lãng vừa nói, vừa không ngừng động tác chút nào, trực tiếp cầm bàn ủi đốt đỏ định ấn về phía khuôn mặt tuyệt mỹ vô song của Dibos, hơn nữa còn định nhấn vào vị trí mắt.

- Đầu hàng, đầu hàng, đầu hàng... - Công tước Dibos lớn tiếng hô to.

Mà lúc này, bàn ủi khoảng cách trên mặt của nàng chỉ có một tấc, đã cảm nhận được nhiệt độ nóng mãnh liệt, nếu như nàng chậm một chút nữa, khuôn mặt hoàn mỹ này sẽ phải vĩnh viễn chịu một vết bỏng.

Khuôn mặt đó sẽ hoàn toàn bị hủy hoại.

- Nói sớm đi. - Thẩm Lãng rút bàn ủi về, bảo vệ dung nhan tuyệt mỹ của Dibos.

- Đương nhiên, dù cho nàng nói sớm, vừa rồi hai con dấu kia vẫn nên đóng. - Thẩm Lãng nói:

- Cho nên nàng nói bây giờ cũng không muộn đâu, nàng nói đi, người yêu dấu của ta?

- Tên điên, ngươi là tên điên từ đầu đến đuôi. - Dibos trong lòng ra sức chửi.

Thẩm Lãng cười nói:

- Ta cũng biết, nàng vốn chẳng phải là thứ anh hùng hào kiệt không sợ cái chết, nàng là một chiến binh mạnh mẽ, một kẻ đầy dã tâm, nhưng tuyệt đối không phải anh hùng.

Tiếp đó, Thẩm Lãng lấy ra một hộp thuốc mỡ, bôi lên vết thương ở mông Dibos, cảm giác đau đớn đến nỗi nàng co giật từng đợt.

- Thẩm Lãng, ngươi thống không trị được thành Golden Jade, ngươi là một người phương Đông. - Công tước Dibos nói.

- Ta biết. - Thẩm Lãng nói:

- Thế nhưng ta có nàng mà, người yêu của ta. Dầu sao chúng ta từng có hôn lễ chính thức, cho đến giờ vẫn chưa ly hôn. Nghĩa là, cho đến tận bây giờ chúng ta vẫn là vợ chồng hợp pháp, nàng quên rồi sao? Cho nên, thứ gì của nàng chính là của ta. Đương nhiên, thứ của ta vẫn là của ta thôi.

Công tước Dibos nói:

- Ngươi muốn cái gì?

Thẩm Lãng nói:

- Thật nhiều lương thực, thịt, sắt thép, đồng, tàu thuyền, thợ rèn, thợ đóng thuyền, ta muốn vật tư của thành Golden Jade.

Công tước Dibos nói:

- Thả ta ra, mấy thứ này ta mới có thể cho ngươi.

Thẩm Lãng nói:

- Dibos, nàng là một người phụ nữ thông minh. Trên thực tế, người phụ nữ thông minh như nàng cũng chẳng nhiều. Cho nên, nàng biết rõ nên cân nhắc lợi hại ra làm sao. Bởi vì kế tiếp sẽ sẽ vì nàng phân tích tình hình một chút. Nếu như nàng không đồng ý với ta sẽ phải có hậu quả gì? Mà một khi nàng đáp ứng ta sẽ có hậu quả gì?

- Đầu tiên, nàng cần phân phát tất cả quân đội, để cho bọn họ trở về từ nơi xuất phát ban đâu? Làm gì vậy? Hai vợ chồng chúng ta đánh nhau, những người này đến hóng hớt làm cái gì?

- Thứ nhì, nàng phải truyền cả thế giới phương Tây, Thẩm Lãng ta đây chính là người chồng hợp pháp của nàng, cho nên ta cũng là chủ chung của thành Golden Jade.

- Thứ ba, ta sẽ từ thành Golden Jade chở đi rất nhiều rất nhiều thứ, đương nhiên là dùng tiền mua. Nhưng mà ta không có tiền, nhưng vợ chồng chúng ta là một thể, cho nên tiền nàng cũng là tiền ta. Cái kho vàng mà nàng cất giấu ta đã biết rồi, quả nhiên là rừng vàng biển bạc. Thực sự chớ có trách ta, ở thế giới phương đông ta chính là dựa vào ăn bám lập nghiệp, với chút bản lãnh này, đi tới thế giới phương Tây, nàng cũng đừng bắt ta đổi nghề. Khác nghề như cách một ngọn núi nên ta cũng chẳng am hiểu thứ khác. Hơn nữa làm một nhóm yêu một nhóm. Dầu gì ngoại hình ta đẹp trai như vậy, tay trói gà không chặt không ăn bám thì đáng tiếc, đúng không?

Công tước Dibos nhìn Thẩm Lãng, nàng cho tới bây giờ đều chưa từng nghe qua ngôn ngữ vô sỉ đến thế, thế giới này còn có cả loại người chẳng có ranh giới cuối cùng thế kia à?

- Đương nhiên nếu như nàng đồng ý điểm này, nàng sẽ trở thành nhân vật đầy bê bối của cả đế quốc Zollern, thậm chí còn bị vô số người xem là một sỉ nhục. Thủ hộ vùng đất phía Nam nàng chẳng làm được, vợ lẽ cho Đại đế Solon làm cũng không xong. Bởi vì, nếu tình cảm của chúng ta đủ tốt, có lẽ ta sẽ làm lớn cái bụng của nàng không chừng. Nhưng dầu gì đi nữa, nàng tối thiểu còn có tỉnh Jade Wave, nàng tối thiểu còn có ta, có tuyệt đỉnh mỹ nam như ta.

- Đương nhiên nếu như nàng không đồng ý... - Thẩm Lãng nói lập lại lần nữa:

- Nếu như nàng không đáp ứng, vậy thì nàng sẽ chẳng còn gì nữa đâu, nàng sẽ chết ngay, Bá tước Austin cũng phải chết. Kế tiếp chi thứ của nhà Russo sẽ vì tranh đoạt tỉnh Jade Wave mà đánh cho đầu rơi máu chảy, nhà Russo coi như là chia năm xẻ bảy.

- Nếu như nàng đồng ý yêu cầu của ta, danh tiếng của gia tộc Russo sẽ rất kém, nhưng tối thiểu còn có thể bảo toàn.

- Được rồi, đã nói xong hết rồi. Ta mặc kệ nàng nghĩ như thế nào, nhưng ta cần xem nàng làm như thế nào. - Thẩm Lãng nói.

Tiếp đó, hắn lại lấy ra một ống tiêm cho Dibos.

- Đây là cái gì? Đây là cái gì? - Dibos cất giọng run rẩy.

- Không có gì, mũi này là chữa thương cho nàng mà, đừng sợ, đừng sợ. - Tiếp tục Thẩm Lãng lại lấy ra một ống tiêm, hướng trong cơ thể Dibos tiêm vào.

- Cái này, cái này là cái gì vậy? - Dibos cất giọng run rẩy.

Thẩm Lãng nói:

- Một loại virus trí mạng, nếu không có thuốc thần của ta, có thể trong vòng mười ngày nàng sẽ chết thôi. Nàng có thể đi tìm bất kỳ bác sĩ nào để chữa trị, mặc kệ Hỏa Thần giáo cũng được, hay là ngự y của hoàng gia Zollern cũng tốt, tất cả đều được. Nếu bọn họ có thể chữa khỏi cho nàng, ta sẽ chặt đầu ta gửi cho nàng. Có thể ba ngày sau nàng sẽ phát sốt, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, tiếp đó nàng sẽ ho khan, tiếp đó ho ra máu, cuối cùng chết đi.

- Tối đa trong vòng vài ngày nàng sẽ chết, đương nhiên nàng thời thời khắc khắc đều phải mang khẩu trang, không thể cho bất luận kẻ nào tiếp xúc, bằng không đây là bệnh truyền nhiễm, toàn bộ phủ Công tước sẽ tuyệt tử, thậm chí toàn bộ thành Golden Jade đều sẽ chết hết.

- Còn có thể đi được không? Nếu như có thể bước đi thì nàng tự về đi, bình thuốc chữa thương này nàng hãy mang theo, đó là thuốc chữa vết bỏng tốt nhất, mặt dưới của nàng thuộc về ta, ta cũng không hy vọng mỹ cảm trong tương lai bị phá hoại nghiêm trọng đâu.

...

Bá tước Balting dẫn đầu một trăm ngàn quân giằng co với năm ngàn quân đoàn Amazon của Thẩm Lãng.

Ông ta là thầy Dibos, hơn nữa cũng là phong thần của nàng. Hôm nay, chủ quân của ông bị bắt, hơn nữa còn bị bắt ngay trước mặt ông, chuyện này sỉ nhục đến cỡ nào?

Mặc kệ tốn hao bất kỳ giá nào, ông ta đều phải cứu ra Dibos, cho dù là quân đội trong tay toàn bộ chết hết.

- Ngài Thẩm Lãng, mời đi ra nói. - Bá tước Balting nói.

Thẩm Lãng xuất hiện, cười nói:

- Bá tước Balting có gì chỉ giáo?

Bá tước Balting nói:

- Ngài Thẩm Lãng, xin ngài hãy giao ra đại nhân thủ hộ vùng đất phía nam Dibos. Ta biết quân đoàn Amzon của ngài mạnh mẽ phi thường, thế nhưng cũng xin ngươi không nên coi thường cảm giác vinh dự một người quý tộc, vì cứu ra chủ của ta, ta sẵn lòng trả bất kỳ giá nào. Dù quân đội của ta chết sạch cũng sẽ không tiếc.

Tiếp đó, Bá tước Balting rút ra đại kiếm, chỉ cần ra lệnh một tiếng, một trăm ngàn quân sẽ điên cuồng nhằm phía quân đoàn Amazon của Thẩm Lãng.

Sỉ nhục như vậy chỉ có thể dùng máu tươi mới có thể rửa sạch, bất kể là máu tươi của quân thù, hoặc là máu tươi của mình.

Bá tước Balting chuẩn bị liều mạng, dù cho chết trận cũng không nói đùa, như vậy tối thiểu duy trì vinh dự của gia tộc.

- Bá tước Balting, ngài dọa ta. - Thẩm Lãng nhún vai nói:

- Như ngài mong muốn, thả người.

Thẩm Lãng vung tay lên, cửa quân doanh mở ra.

Công tước Dibos tuyệt mỹ chậm rãi đi ra, sắc mặt của nàng có chút tái nhợt, thế nhưng vẫn vẫn duy trì uy nghiêm, mặc váy dài hoa lệ, hơn nữa nàng quả nhiên lợi hại, cho dù thụ thương nặng như vậy, tư thế bước đi cũng vẫn không thay đổi quá nhiều, vẫn kiêu ngạo như một con công.

Đám người Bá tước Balting kinh ngạc sững sờ, cái này, đây là có chuyện gì? Thẩm Lãng hao tốn cái giá to lớn thế này mới bắt Công tước Dibos làm tù binh, kết quả không đến một ngày một đêm liền trực tiếp phóng ra.

Nếu như không phải chỉ liếc một chút có thể nhận ra, có người thậm chí còn ngờ vực đây có phải là Công tước Dibos giả hay không.

Dibos không nói hai lời, trực tiếp đi trở về đến hàng ngũ quân đội của mình.

Bá tước Balting quì một gối:

- Để ngài bị sợ hãi, chủ nhân của ta.

- Thầy ơi, người cực khổ rồi. - Công tước Dibos nói, tiếp đó leo lên xe ngựa lộng lẫy, trực tiếp hạ lệnh:

- Đại quân trở về thành.

Tiếp đó nàng cứ như vậy mang theo một trăm ngàn quân, trùng trùng điệp điệp trở về thành Golden Jade.

...

Trở lại pháo đài trên đỉnh núi thành Golden Jade, Công tước Dibos không có gây ra bất kỳ động tĩnh gì.

Cũng không nói gì khai chiến, cũng không có nói đình chiến, bởi vì trong lòng nàng cảm thấy mình còn may mắn, cảm thấy Thẩm Lãng có thể chẳng qua là đang hù dọa nàng mà thôi.

Đương nhiên ở sâu tận đáy lòng, nàng hiểu thật sâu sắc rằng Thẩm Lãng độc ác không gì sánh được, tuyệt đối không phải đang hù dọa nàng, thứ thuốc cuối cùng tiên vào cho nàng nhất định là đặc biệt trí mạng.

Nhưng nàng cảm thấy thân thể mình vô cùng đặc biệt, dầu gì nàng cũng là người có huyết mạch mạnh nhất của nhà Russo, nói không chừng có thể chống lại thứ virus trong miệng Thẩm Lãng nói.

Nhưng nàng vẫn là vững vàng nhớ kỹ lời Thẩm Lãng nói, sau khi tiến vào phủ Công tước, hoàn toàn từ chối tiếp xúc với bất kỳ ai.

Không phải nàng yêu quý tính mạng của đám bề tôi. Đối với nàng mà nói, tính mạng của đám người hầu này hoàn toàn là cỏ rác. Nhưng nếu như lời Thẩm Lãng bất luận kẻ nào tiếp xúc, thứ virus chết người này sẽ giết sạch toàn bộ thành Golden Jade thì cái giá phải trả quá lớn. Thành Golden Jade chính là căn cơ của nhà Russo, nếu như cả người thành phố chết hết, vậy nhà Russo cũng xong đời.

Nàng cũng nghĩ tới tìm tới Góa Phụ Đen Hill, sau đó lây bệnh cho cô ta, thúc ép Thẩm Lãng cứu giúp.

Thế nhưng suy bụng ta ra bụng người, nàng cảm thấy Thẩm Lãng độc ác giống như nàng, làm sao có thể sẽ giữ tính mạng của một tình nhân được?

...

Chỉ hai ngày sau, trí tưởng tượng Dibos tan vỡ.

Thứ virus trong cơ thể nàng đã bắt đầu phát tác, nàng đã bắt đầu nóng rần lên, hơn nữa bắt đầu ho khan.

Thậm chí bệnh trạng so với Thẩm Lãng nói càng thêm nghiêm trọng, bệnh tình chuyển biến xấu còn nhanh hơn, nàng thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng thần chết đang bao phủ lấy nàng.

- Đi, đi tìm Đại tư tế. - Nàng trước tiên liền nghĩ đến Hỏa Thần giáo, đây là một tổ chức cường đại, có phải chăng có biện pháp cứu giúp.

Đại tư tế Hỏa Thần giáo thần bí xuất hiện, nàng võ trang đầy đủ, thậm chí ngay cả mắt đều dùng miếng ngọc lưu ly che lại ở, bảo đảm không có một tấc da lộ ở bên ngoài. Nhưng mà dù cho như thế, nàng cũng vẫn cách Công tước Dibos hai mét hỏi bệnh.

- Đại tư tế, bệnh của ta có thể chữa được không? - Công tước Dibos cất giọng yếu ớt, lúc này nàng sốt xấp xỉ ba mươi chín độ, nhưng mà cái này chỉ là mới vừa bắt đầu mà thôi.

Đại tư tế bèn hỏi:

- Ngài vuốt thử vị trí háng, có phải sưng to hay không? Hơn nữa đau nhức kịch liệt?

- Vâng. - Công tước Dibos cất giọng run rẩy, bởi vì không cần bây giờ đi sờ, nàng sớm phát hiện, sau khi được Thẩm Lãng thả về, nàng gần như thời thời khắc khắc đều ở đây kiểm tra thân thể của chính mình, bất kỳ biến hóa nào cũng không có buông tha.

- Ngực có phải chăng rất đau, thậm chí phải ho ra tơ máu? - Đại tư tế bèn hỏi.

- Vâng. - Dibos nói:

- Đại tư tế, bệnh này có thể chữa không?

Đại tư tế Hỏa Thần giáo nói:

- Ngài Công tước, bệnh này không chữa khỏi được, tối đa bảy ngày, ngài sẽ chết. Toàn bộ thiên hạ cũng không có ai có thể chữa, Hỏa Thần giáo chữa không hết, Zollern hoàng đình ngự y chữa không hết, núi Phù Đồ thế giới phương đông cũng chữa không hết.

Dibos tan vỡ hy vọng, nàng biết Thẩm Lãng vì sao dám thả nàng về nhà như vậy, bởi vì sự sống chết của nàng đều bị hắn nắm trong tay.

Đại tư tế Hỏa Thần giáo nói:

- Ngài Công tước, kế tiếp ngài cần bị ngăn cách, bất luận kẻ nào cũng không thể và ngài tiếp xúc, bằng không toàn bộ thành Golden Jade một phần ba nhân khẩu đều sẽ tuyệt tử, thậm chí nhiều hơn. Ngài bây giờ còn có di ngôn gì thì mau nói đi ra, ví như ngài muốn lập cái nào bởi vì nhà Russo người thừa kế.

- Khụ khụ khụ... - Công tước Dibos lại một trận kịch liệt ho khan, phất tay một cái nói:

- Ta biết rồi.

Đại tư tế Hỏa Thần giáo nói:

- Ngài Công tước, ta muốn cáo từ.

Công tước Dibos nói:

- Vì sao, cũng bởi vì ta bị nhiễm loại đáng sợ này tật bệnh, các ngươi sẽ phải rời khỏi à?

- Cũng không phải là như thế. - Đại tư tế Hỏa Thần giáo nói:

- Đêm qua trừ ngài bị bắt ra, còn xảy ra một món đặc biệt chuyện quỷ dị, ta cần lập tức đăng báo Hỏa thần điện, cái này đã vượt qua ta có thể xử trí quyền hạn.

Công tước Dibos cất giọng run rẩy:

- Ý gì?

Đại tư tế Hỏa Thần giáo chỉ im lặng chốc lát nói:

- Quý ngài Thẩm Lãng kia cực kỳ đặc biệt, sự hiện hữu của hắn ta đã lật đổ một chút lý luận Hỏa Thần giáo, về chuyện của hắn, đã cần hội nghị tối cao mới có thể tài quyết.

Công tước Dibos nói:

- Vậy, vậy ta còn có thể giết hắn à?

Đại tư tế Hỏa Thần giáo nói:

- Cũng không được đâu, ta bây giờ cũng là vô tri vô thức không biết, không cách nào nói cho ngài biết nhiều hơn được, ta cần lập tức trở về Hỏa thần điện.

Tiếp đó, Đại tư tế Hỏa Thần giáo trực tiếp rời đi.

- Gặp lại sau, Công tước Dibos. Không, vĩnh biệt, ngài Công tước ạ.

Công tước Dibos bỗng nhiên hét lên:

- Ngài đại tư tế, Thẩm Lãng là có phải là nhân vật trong truyền thuyết kia phải không?

Bước chân của Đại tư tế Hỏa Thần giáo thoáng dừng lại một chút, nhưng lại không có bất kỳ câu trả lời, tiếp đó đi luôn.

...

Cảm nhận được uy hiếp của cái chết, Dibos rơi vào tình trạng sợ hãi trước đó chưa từng có.

Nàng ho khan càng ngày càng nghiêm trọng, nhiệt độ phát sốt càng ngày càng cao, nàng thậm chí có thể cảm nhận được bước chân thần chết đang đến.

Nàng lập tức phái ra sứ giả, đi đến quân doanh của Thẩm Lãng, chỉ có một câu nói.

- Thẩm Lãng, ta sẽ đáp ứng bất kỳ thứ gì ngươi nói, mau đến cứu ta.

Chỉ ba giờ sau, sứ giả này sẽ trở lại.

- Cái thằng hề phương Đông không có bất kỳ trả lời, không để ý đến thần ạ. - Sứ giả nói.

Dibos toàn thân cất giọng run rẩy:

- Đừng bảo là thằng hề phương Đông, gọi ngài Thẩm Lãng, khụ khụ khụ...

- Vâng. - Sứ giả nói.

Công tước Dibos nói:

- Hạ lệnh Bá tước Balting tới gặp ta, đồng thời để toàn bộ phong thần tới gặp ta.

- Vâng! - Sứ giả nói.

...

Cách một bức tường lưu lý, Công tước Dibos tiếp kiến mấy chục tên phong thần.

- Kế tiếp lời ta nói là mệnh lệnh, không tiếp thụ bất kỳ nghi ngờ nào, ai can đảm dám phản đối đều được xem là phản bội như nhau. - Công tước Dibos nói.

Bá tước Balting cảm thấy không ổn, nhưng vẫn khom người nói:

- Vâng.

Công tước Dibos nói:

- Phân phát toàn bộ quân đội trong thành Golden Jade. Tất cả phong thần, mang theo quân đội trở về đất phong mỗi người. Những tướng lính của tỉnh khác, cũng dẫn quân đội mỗi người lập tức rời khỏi.

Nghe những lời này, toàn bộ phong thần khiếp sợ, tại sao có chuyện này vì? Một khi đại quân ra khỏi, chẳng lẽ chắp tay nhường thành Golden Jade à?

- Không nhận chất vấn, tiếp nhận mệnh lệnh ngay và luôn, trừ phi muốn làm phản. - Công tước Dibos nói.

- Nhưng mà... - Bá tước Balting nói với giọng khiếp sợ.

Công tước Dibos nói:

- Thưa thầy, lẽ nào thầy cũng muốn kháng lệnh sao?

Bá tước Balting nói:

- Tuân lệnh, thế nhưng ta cũng phải ở lại.

Dibos nói:

- Có thể được, thế nhưng hãy mau phân phát tất cả quân đội. Đây là thành phố của ta, ta chính là chủ quân, không được cãi lời.

- Vâng! - Toàn bộ phong thần mặc dù đầy những nghi ngờ khó hiểu nhưng vẫn chỉ có thể lựa chọn phục tùng mệnh lệnh, hơn nữa bọn họ lúc trước vì khiếp sợ uy nghiêm của Dibos mới phái quân đến đây, quân đoàn Amazon mạnh mẽ như vậy, rất nhiều phong thần cũng muốn giữ được lực lượng của chính mình, không muốn khai chiến với đám quân đội nghịch thiên thế này và đương nhiên quân đội tỉnh khác càng như vậy.

- Nhưng mà ngài Công tước, nếu như quân đội chúng ta lui lại, tên người phương Đông tới tiến đánh thành Golden Jade phải làm sao? - Một tên phong thần nói.

Công tước Dibos nói:

- Ta và ngài Thẩm Lãng đã đình chiến, hơn nữa đây là thành Golden Jade của ta, không phải của bất luận kẻ nào.

- Vâng!

Công tước Dibos nói:

- Lập tức lui lại, bây giờ liền lui lại, không để lỡ một khắc nào nữa

...

Hai canh giờ sau đó!

Hai mươi mấy chục ngàn quân thành Golden Jade bắt đầu phân phát và rút lui, thậm chí khi rút lui cũng vô cùng chật vật, căn bản còn chẳng kịp lên tàu, trực tiếp rút quân từ lục địa.

Qu á trình rút quân toàn bộ đương nhiên phải rất lâu, thế nhưng, chí ít trong vòng hai canh giờ trên tường thành Golden Jade đã không có một bóng người, không còn chút khả năng phòng ngự nào.

Tiếp đó, Dibos tìm người tới, rồi nói:

- Ngươi phải nhanh chóng quân doanh Thẩm Lãng đại nhân, nói rằng ta sẽ đồng ý bất kỳ yêu cầu nào của hắn, xin hắn vội vàng tới cứu ta. Nhớ kỹ, nhất định phải gọi là Thẩm Lãng đại nhân.

- Vâng!

Sứ giả lại một lần nữa cưỡi ngựa rời khỏi thành Golden Jade, đi doanh địa của Thẩm Lãng.

Lần này tốc độ của gã nhanh hơn, chỉ hơn hai giờ sẽ trở lại.

- Thẩm Lãng đại nhân vẫn không phản ứng chút nào. - Sứ giả run rẩy.

Dibos gần như bất tỉnh, nàng bây giờ sốt cao đã đến bốn mươi độ, cả người bắt đầu ở trạng thái tái mét, ho khan càng ngày càng nghiêm trọng, đã ho ra máu rõ ràng, ngực từng đợt đau nhức.

Bước chân thần chết càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

Thẩm Lãng, tên khốn kiếp nhà ngươi đây đến tột cùng muốn cái gì? Ngươi muốn cái gì vậy? Thế nhưng Dibos biết, bây giờ chỉ có Thẩm Lãng có thể cứu tánh mạng của nàng, nàng không muốn chết.

- Triệu tập tất cả quan viên thành Golden Jade, triệu tập tất cả đại nhân, tất cả thương nhân, tất cả cao tầng vẫn còn trong thành Golden Jade, ta có chuyện muốn nói. - Công tước Dibos nói:

- Nhanh, tốc độ nhất định phải nhanh!

...

Hai canh giờ sau đó!

Công tước Dibos lại một lần nữa cách bức tường ngọc lưu ly triệu kiến tất cả đại nhân vật trong thành Golden Jade.

- Tại đây ta trịnh trọng tuyên bố, Thẩm Lãng đại nhân là chồng hợp pháp của Dibos ta đây, trực hệ duy nhất, tương lai con của hai người chúng ta sẽ kế thừa nhà Russo, kế thừa tỉnh Jade Wave.

- Không chỉ có như thế, Thẩm Lãng đại nhân sẽ cùng chung quyền lực Công tước Russo với ta, tất cả tài phú của nhà Russo, tất cả quyền lực của tỉnh Jade Wave, Thẩm Lãng đại nhân đều có quyền và hưởng.

- Thẩm Lãng đại nhân là người chồng có một không hai của ta, kể từ bây giờ cho đến khi cuộc sống của ta ta độc nhất vô nhị chồng, kể từ bây giờ mãi cho đến sinh mạng ta kết thúc, đều là như thế.

- Từ nay về sau, không chỉ có ta là chủ quân của các ngươi, Thẩm Lãng đại nhân cũng là chủ quân của các ngươi.

- Sử quan của nhà Russo nghe đây, hãy biến lời của ta vừa nói thành công văn, truyền khắp toàn bộ tỉnh Jade Wave.

Nghe những lời này, những quan lại và đại nhân có máu mặt ở đây hoàn toàn biến sắt. Khi hôn lễ của Công tước Dibos và Thẩm Lãng diễn ra trước đó, bọn họ đều tham gia. Thế nhưng tất cả mọi người đều biết, Thẩm Lãng chỉ là một vật hy sinh hiến tế mà thôi, chẳng qua nó chỉ là một lời nguyền bất khả bội của Công tước Dibos ký kết với thần Lửa.

Bây giờ Công tước Dibos lại nói người này là người chồng hợp pháp duy nhất của nàng, hơn nữa còn chung quyền lực Công tước Russo sao?

Nàng, nàng bị điên thật sao?

Thẩm Lãng dầu gì cũng là một người đàn ông phương Đông, Công tước Dibos làm như vậy, chẳng phải như bộ tộc Amazon, trở thành sỉ nhục của cả thế giới phương Tây.

Nếu như thế, mọi người còn dám thuần phục vị Công tước Dibos này nữa không?

Đương nhiên, rất nhiều người trong lòng nghĩ như vậy, nhưng tuyệt đối không dám nói ra khỏi miệng. Công tước Dibos xây dựng ảnh hưởng quá mức, toàn bộ những kẻ phản đối nàng đều đã chết, kể cả anh ruột của nàng.

- Lập tức chuyển lời của ta thành công văn, dán vào bất kỳ con đường nào trên thành Golden Jade. Mặt khác hạ lệnh Nam tước Bloody, còn có tất cả hạm đội nhà Russo, lập tức giải trừ phong tỏa với thành Empress phương Đông.

...

Phủ Công tước Russo có hiệu suất làm việc quá nhanh, gần như trong vòng ba canh giờ đã dán đầy lệnh của Công tước Dibos khắp mọi ngõ ngách trên thành Golden Jade.

Tất cả mọi người khiếp sợ đến tái mặt, thế giới này biến hóa quá nhanh đi, lúc trước Thẩm Lãng vẫn là thằng hề phương Đông, vẫn là tử địch nhà Russo, bây giờ liền biến thành người chồng hợp pháp duy nhất của Công tước, hơn nữa còn biến thành một nửa chủ nhân của thành Golden Jade?

Cái này quá hoang đường đi? Những đại nhân kia phải sẵn lòng để chuyện như vậy phát sinh à? Bọn họ chẳng lẽ sẽ không làm phản? Không dám phủ định Công tước Dibos à?

Trên thực tế toàn bộ cao tầng của thành Golden Jade đã sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt. Dibos mặc dù là chủ quân, thế nhưng mệnh lệnh của nàng như vậy thì người bên dưới cũng sẽ không tiếp nhận.

Một số phong thần của nhà Russo, một số nhân vật có máu mặt của thành Golden Jade đã bắt đầu bí mật móc nối.

- Hôm nay đã vô cùng hiển nhiên, mạng Công tước Dibos chẳng còn bao lâu, cô ta muốn thằng hề phương Đông kia cứu mình nên đã truyền xuống một loạt mệnh lệnh vô lý.

- Người chúng ta trung thành chính là nhà Russo, mà không phải Dibos người này. Khi cô ta đã không thể đại biểu cho lợi ích của nhà Russo, cũng không đại biểu cho lợi ích của vương triều Zollern, cũng đã không xứng thành chủ quân của chúng ta nữa.

- Bá tước Doyle, ngài là anh họ của Công tước Dibos, trừ Bá tước Austin ra, ngài là người có dòng máu cao quý nhất của nhà Russo, ngài cần phải lãnh đạo chúng ta chống lại những mệnh lệnh lộn xộn của Dibos.

- Chúng ta là tuyệt đối sẽ không cho phép một thằng hề phương Đông cưỡi ở phía trên đầu trên cổ chúng ta làm mưa làm gió, ta tình nguyện thành Golden Jade hủy diệt, cũng không muốn nó rơi vào trong tay thằng hề phương Đông Thẩm Lãng. Ta thà rằng Công tước Dibos chết, cũng không cho phép nàng quỳ gối trước quần của thằng hề phương Đông.

- Những người khác đều là kẻ hèn nhát, ngay cả Bá tước Balting cũng là phường ngu trung, chỉ có đám người chúng ta mới thật sự là trung thần của nhà Russo, của vương triều Zollern, chúng ta nhất thiết phải hành động.

- Chúng ta nhất định phải ra tay thật nhanh, đến khi thằng hề phương Đông phản ứng được cũng chẳng còn kịp nữa.

- Ra tay, ra tay cái gì?

- Giết chết Công tước Dibos.

- Cái gì? Cuối cùng cô ta vẫn là chủ quân của chúng ta, dù gì cũng là đại nhân thủ hộ vùng đất phía nam của đế quốc Zollern III kia mà.

- Nhưng mà nếu như cô ta không chết, ai có thể ngăn cản mệnh lệnh của cô ta? Ai có thể phủ quyết lệnh của ta nào? Chỉ có khi cô ta chết đi, Bá tước Doyle Russo kế thừa chứ Tổng đốc tỉnh Jade Wade, Công tước nhà Công tước Russo, sau đó mới có thể phủ định tất cả mệnh lệnh của cô ta được.

- Cái này phải cảm tạ cái thằng hề phương Đông kia, hắn điều động cao thủ Amazon từ trên trời giáng xuống, giết gần sạch võ sĩ trong phủ Công tước, hôm nay trong phủ của Công tước Dibos trống lắm, quân đội của chúng ta vừa lúc có thể vọt vào, giết chết Công tước Dibos, bình định lập lại trật tự.

- Nhưng mà võ công Công tước Dibos mạnh mẽ phi thường.

- Bây giờ cô ta ngay cả kiếm cũng chẳng nâng nổi nữa đâu.

Đám phong thần, quan lại và tướng lĩnh phản loạn ở đây đều hướng mắt về phía một người.

Anh họ của Dibos, Bá tước Doyle Russo, đã từng là tướng hải quân dưới trướng Dibos dưới trướng hải quân tướng lĩnh, chủ quận Blue Jade.

Mọi người trung thành nhà Russo mấy trăm năm, chỉ có Bá tước Doyle gật đầu đồng ý, tất cả mọi người mới dám thực sự phản loạn.

Chỉ cần giết Dibos, Bá tước Doyle lên chức, như vậy tất cả những gì bọn họ làm đều là chính nghĩa, không bao giờ là phản bội.

- Bá tước Doyle, vì vinh dự nhà Russo mấy trăm năm, ngài không thể do dự được nữa.

- Bá tước Doyle, ta biết ngài đặc biệt ái mộ Công tước Dibos, nếu không có bởi vì là anh em họ, thậm chí ngài đã cầu hôn Công tướ crồi. Thế nhưng bây giờ Công tước đã thuần phục một gã đàn ông phương Đông, lẽ nào ngài mở mắt trừng trừng nhìn mọi chuyện xảy ra, nhìn nhà Russo và tỉnh Jade Wave rơi vào trong tay thằng hề phương Đông Thẩm Lãng à?

Bá tước Doyle Russo đang rơi vào trạng thái lựa chọn chật vật gian nan.

Dibos quá mạnh, hơn nữa quá đẹp. Bá tước Doyle từ nhỏ liền đặc biệt ái mộ người em họ này, cho dù hiện tại nàng đã kết hôn, gã vẫn muốn xảy ra một chút quan hệ thân mật gì đó với Dibos.

Cho nên, dẫu là chủ quận Blue Jade, nhưng gã lại bỏ đất phong theo sau lưng Dibos, biến thành thống soái hải quân của nàng, hy vọng ngày kia có thể âu yếm.

Mà bây giờ, Dibos phải chết, cái thằng hề phương Đông Thẩm Lãng này lại muốn biến thành chủ chung của nhà Russo?

Không được, tuyệt đối không được!

Những phong thần này nói đúng, thà để Dibos chết, cũng không thể để cho nàng rơi vào trong tay thằng hề phương Đông Thẩm Lãng.

- Được, vì nhà Russo, vì tỉnh Jade Wave, vì đế quốc Zollern III, cứ làm như thế. - Bá tước Doyle nói:

- Mọi người đi tập kết võ sĩ trung thành nhất của gia tộc, sau sáu giờ hãy đến đây tập kết, tiến vào phủ Công tước!

- Vâng!

- Nhớ đấy, sau sáu giờ hãy đến đây tập kết, tiến vào phủ Công tước!

- Giết Dibos, đẩy Bá tước Doyle thượng vị.

- Bá tước Balting thuần phục Dibos, lão ta sẽ trở thành trở ngại mất.

- Yên tâm, lão là cha vợ của ta, cứ giao lão cho ta, ta có thể dễ dàng xử…

- Tất cả vì nhà Russo.

- Tất cả vì Công tước Doyle.

...

Dibos tiếp tục ở cách ly trong và ngoài phủ Công tước, khó khăn lắm mới chống lại thần chết.

Nàng ho ngày càng nghiêm trọng, hơn nữa đã không ngừng hộc máu, sốt cao đã đến tình trạng đứng không được, cần hoàn toàn nằm.

Hơn nữa rất nhiều người cả phủ Công tước đều biết bệnh của nàng sẽ truyền nhiễm, đã không ai dám đến gần rồi.

Nàng vốn tuyệt mỹ vô luân, thế mà giờ đây chỉ còn là một người đàn bà tái nhợt còn mỗi chút hơi tàn.

Mắt nàng hoàn toàn sung huyết đến mức gần như hoàn toàn không nhìn thấy gì, hơn nữa dù cho nằm cũng vô cùng đau đớn, giống như bất cứ lúc nào đều có thể chết đi.

Nỗi sợ hãi trước đó chưa từng có bao phủ lấy nàng, nàng thậm chí cảm thấy thần chết ở khắp nơi trong phòng, những thần chết khủng bố này đang không ngừng vươn móng vuốt về phía nàng.

Tuyệt vọng, tuyệt vọng u ám trong bóng tối vô tận vô biên.

Nàng khó khăn nằm ở trên giường, hoàn toàn không ngồi nổi.

Bên ngoài, sứ giả quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy.

- Thẩm Lãng đại nhân còn chưa có tới sao? - Dibos ra sức ho khan, khó khăn hỏi một câu, chỉ có hai câu này đã nôn ra hai búng máu.

- Không có. - Sứ giả nói.

Dibos hét lên giận dữ:

- Tại sao hả? Khụ khụ khụ... Nếu như hắn vẫn chưa làm gì, ta sẽ chết đi, lúc đó hắn chẳng chiếm được gì cả, hơn nữa nhân mã bên dưới đã muốn tạo phản, dù cho ta chưa chết vì bệnh, cũng sẽ bị người đốt chết, giết chết.

Trực giác Dibos chính xác, trong thành Golden Jade đã có mấy chục tay tai to mặt lớn đang mưu đồ phản loạn bí mật. Chúng đã tập kết ngàn võ sĩ, chuẩn bị vọt vào phủ Công tước để băm nàng.

Công tước Dibos nói:

- Dina, em là em gái nuôi của ta, là người mà ta đáng tin cậy nhất đúng không?

Sứ giả quỳ xuống dập đầu nói:

- Đúng vậy, chủ nhân của thần.

Công tước Dibos nói:

- Em hãy đi đến tủ sách của ta, tìm quyển sách thứ mười chín《 Lịch sử nhà Russo sử 》, trên gáy có khảm một chiếc chìa khóa, phía sau giá sách có một cái hốc tối, em dùng chìa khóa này có thể mở ra, bên trong tìm được đại ấn Công tước Russo. Em mang theo đại ấn này đi gặp Thẩm Lãng đại nhân, mời quân đoàn Amazon của hắn tiến vào chiếm giữ thành Golden Jade.

Nghe những lời này, Dina kinh ngạc.

Mời đại quân Thẩm Lãng vào thành, cái này chẳng phải là hai tay dâng toàn bộ thành Golden Jade cho người ta sao?

- Cô bé ngốc nghếch này, kẻ địch bất cứ lúc nào sẽ biến thành chiến hữu, bạn bè cũng bất cứ lúc nào sẽ biến thành kẻ thù. - Dibos nói:

- Đã có người muốn làm phản, Thẩm Lãng là cứu tinh duy nhất của ta. Người này rõ ràng quá thông minh. Nói theo cách của người phương Đông là loại trí gần như yêu, hắn trước tiên đá ta vào vực thẳm, chờ lúc ta sắp rơi xuống địa ngục, hắn lại đưa tay kéo ta một cái, hắn buộc ta thân bại danh liệt, khiến ta bị cô lập hoàn toàn, lợi hại, lợi hại...

- Em gái à, sau khi em đi đến gặp Thẩm Lãng đại nhân, lập tức gọi là chủ nhân.

- Em hãy giúp ta truyền cho hắn một câu: Phu quân, hãy mau đến cứu Dibos. Sau khi cứu sống ta sẽ tắm rửa đến thật trắng trẻo thơm tho chờ chàng sủng hạnh. Ta là nữ nô bé nhỏ của chàng, hãy nhanh đến làm lớn bụng của ta đi.

Sau khi Dibos nói xong những lời này lại ho khan một trận kịch liệt, không ngừng hộc máu, cả người đã bất tỉnh.

Nữ sứ giả Dina nghe được, sau đó gần như không thể tin được lỗ tai của mình, đây là Công tước Dibos cao quý? Công tước mạnh đến cỡ nào, kiêu hãnh đến cỡ nào? Sao lại có thể nói ra lời như vậy. Xem ra tình hình quả thật rất gấp gáp.

- Vâng!

Nữ sứ giả Dina nhanh chóng đi tìm đại ấn của phủ Công tước Russo, tiếp đó chạy như điên về quân doanh của Thẩm Lãng.

Dibos nằm ở trên giường triệt để bất tỉnh nhân sự, thần chới đã bao phủ sự sống của nàng như thể bất cứ lúc nào cũng lôi nàng đi được.

...

Thẩm Lãng bên trong trại lính!

Tất cả thế cục cũng như và hắn theo dự liệu như vậy phát triển, thậm chí so với trong tưởng tượng còn muốn thuận lợi.

Chuyện để Dibos đầu hàng còn chưa đủ, ngoài miệng đầu hàng ai cũng có thể thốt ra, then chốt phải đầu hàng ở trong lòng, phải đầu hàng biểu lộ ra cả thân thể và hành động. Cho nên Thẩm Lãng để cho nàng bị cô lập hoàn toàn, không chỉ phải bệnh gần chết, hơn nữa có thể bị phản bội loạn đao chém chết, như thế Thẩm Lãng liền trở thành cứu tinh duy nhất của nàng, tất cả mới có thể nước chảy thành sông.

Như kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, quân đoàn Amazon của nàng sẽ nhanh chóng trú đóng thành Golden Jade.

Sau khi cứu sống Dibos, để cho nàng tự mình cầm lấy đồ đao, chém giết đám bề tôi phản bội, buộc nàng đứng ở mặt đối lập của đám phong thần, sau đó sẽ làm lớn bụng của nàng, chẳng phải là ngon lành sao?

Công chúa Dora nghe đến mấy kế hoạch này, sau đó ánh mắt nàng nhìn về phía Thẩm Lãng trở nên vô cùng quái dị như thể gặp được một con rắn độc.

Đúng ngay tại lúc này, Trương Xuân Hoa đến, cưỡi khoái mã lao điên cuồng tới.

Thẩm Lãng không khỏi ngạc nhiên, Trương Xuân Hoa quan tối cao của thành Magnolia, vốn là người gánh trọng trách, nàng chạy tới làm cái gì?

Lẽ nào xảy ra chuyện gì? Nhất định là xảy ra chuyện gì lớn rồi, tuyệt đối không nên là chuyện gì xấu!

Trương Xuân Hoa thở hồng hộc chạy đến Thẩm Lãng trước mặt, cất giọng run rẩy:

- Thẩm Lãng, ngài, ngài mau trở lại thành Magnolia một chuyến.

Thẩm Lãng cả kinh nói:

- Xảy ra chuyện gì?!

Trương Xuân Hoa nói:

- Ngài, chị ngài tới tìm ngài đấy!

Thẩm Lãng triệt để ngạc nhiên, cái gì? Chị của ta?!

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Có khá nhiều bạn không thích kiểu dịch gần đây quá Việt hóa của Mèo. Khổ cái là đang ở phương Tây nên để nguyên xưng hô Hán Việt như tỷ tỷ, đệ đệ… trở nên rất kỳ dị. Huống chi, tuy truyện được viết bằng tiếng Trung nhưng nhân vật ở phương Tây đang thoại với nhau bằng tiếng Latin. Nếu giữ nguyên xưng hô Hán Việt sẽ dẫn đến chẳng khác gì mọi người xem mấy phim Âu Mỹ mà thoại kiểu kiếm hiệp Tàu vậy.

Còn chuyện vì sao dạo này không thể up nhiều chương hay bạo chương được là vì Mèo lỡ dại đăng ký học văn bằng 2 tiếng Trung (lúc trước vừa xong văn bằng 2 tiếng Anh), nhưng khác với hồi tiếng Anh, văn bằng 2 tiếng Trung học buổi tối, từ thứ 2 đến thứ 6, về đến nhà đã tối mịt bài tập và từ vựng rất nhiều nên chỉ có được thứ 7 chủ nhật. Ấy là chưa kể sáng còn phải đi làm. Thực sự công việc dịch này là vì vui, kiếm thêm tí tiền tiêu vặt chứ nó không thể là thu nhập chính của Mèo được, hic hic. Cái mà Mèo cố được là sẽ hoàn thành truyện thôi.