Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 444: Lãng gia miểu sát! Kinh diễm tuyệt luân! Chân tướng trí mạng



Nữ vương Amazon Edda là một người như thế nào?

Một lời không hợp liền khai sát, là dạng người có thể động thủ sẽ không mở miệng, chẳng nhịn bao giờ, chỉ có làm thôi.

Cho nên, khi vừa thấy tên Adolf râu tóc trắng phau, thần bí khó lường kia, nàng không nói hai lời trực tiếp rút ra đại kiếm, cả người vọt thẳng như đạn pháo xông đến tấn công.

- Rầm! - Một tiếng vang thật lớn.

Đương nhiên tốc độ của nàng còn chưa nhanh đến tình trạng có thể dẫn phát âm bạo, mà là tốc độ của nàng quá nhanh, cho nên phản lực rất lớn, dẫn đến đạp vỡ tảng đá dưới chân.

- Rầm rầm ầm...

Trong nháy mắt, nàng trực tiếp vọt tới trước mặt Adolf, đại kiếm trong tay chợt chém xuống.

Trong nháy mắt, chiếc thuyền nhỏ lại một lần nữa bị chém tan nát. Lúc này đây nữ vương Edda không chỉ dừng lại ở một kiếm mà đánh thẳng ra vài trăm nhát kiếm.

Lưỡi kiếm trong tay nàng khi ma sát với không khí tạo ra những tiếng rít vang dội, ngay cả nước biển cũng bị đánh ra một cái khe lớn. Chiếc thuyền nhỏ bị đánh nát bét, ngay cả một linh kiện hoàn chỉnh cũng chẳng còn, đây tuyệt đối là một nữ vương bạo lực.

Nhưng mà tình hình lúc này vẫn như hồi trước, bóng dáng Adolf biến mất.

Sau một lát, gã lại xuất hiện trên đảo quặng Kali Nitrat, đưa ánh mắt đầy tán thưởng nhìn về bóng lưng nữ vương Edda.

Quả nhiên là người phụ nữ làm cho cả thế giới phương Tây đều tha thiết ước mơ, cường đại mà lại xinh đẹp.

Adolf nhặt lên một mẩu quặng kali nitrat, mỉm cười nói:

- Đây chính là báu vật, vốn nên giấu đi, mãi cho đến khi có người cần mới phát hiện ra. Không ngờ tộc Amazon các ngươi lại xem là một hòn đảo để sinh sôi, bởi vì nó màu trắng sao? Ta cũng là màu trắng kia mà.

Lời này cho dù là nữ vương Edda cũng nghe hiểu, đây cũng là không tôn trọng khiêu khích nàng. Thế nhưng nàng lại lại thêm để ý sự sâu xa trong lời nói của đối phương, nàng không biết công dụng của quặng kali nitrat này, nhưng sau khi nghe lời Thẩm Lãng nàng hiểu, đây là vật nhất định phải có chế tạo thuốc nổ, hơn nữa nàng cũng đồng ý đưa hòn đảo này cho Thẩm Lãng, bây giờ khi nghe được ý tứ trong lời đối phương, có vẻ như gã cùng biết thứ này có thể dùng làm gì.

Nữ vương Edda lạnh nhạt nói:

- Ngươi đến tột cùng là ai?

Adolf nói:

- Ta đã từng giới thiệu mình rồi, ta là Adolf.

Tiếp tục gã thở dài:

- Ta thật không có nghĩ đến, lại có người chặn trước ta, lại cứu vớt quốc gia Amazon, tội ác tày trời. Nữ vương bệ hạ, tại sao ngươi lại coi trọng cái loại đàn ông như tên Thẩm Lãng này vậy? Trên cái thế giới này quả thực tìm không ra tay đàn ông nào càng nông cạn hơn hắn đấy.

Mắt nữ vương Edda phát lạnh, nàng không nói ra bởi vì nàng có sức mạnh nên mới thích đàn ông có trí tuệ. Nam nữ đều bổ sung cho nhau, phụ nữ dịu dàng thích đàn ông cường thế, ngược lại cũng vậy.

Chợt xoay người, thân thể nàng như đạn pháo bắn nhanh về đảo quặng Kali Nitrat, đại kiếm trong tay lại một lần nữa hướng Adolf điên cuồng chém.

- Xoẹt xoẹt xoẹt…

Lần này lại điên cuồng chém mấy chục kiếm, đừng nói là một người, dù cho là một con khủng long thời tiền sử cũng bị nữ vương Edda chém giết, kiếm của nàng thật sự là vô cùng uy mãnh.

Nhưng mà, bóng dáng của tên Adolf lại một lần nữa biến mất, từ đầu tới đuôi hắn cũng không có nhúc nhích tay, hơn nữa còn hai tay chắp ở sau lưng.

- Rõ ràng sức mạnh cường đại, thân thể mỹ diệu đến cực điểm, thật sự khiến cho người tha thiết ước mơ, chinh phục người đàn bà như ngươi mới có cảm giác thành tựu không gì sánh nổi. - Adolf thở dài, ánh mắt đầy lửa nóng nhìn bóng lưng nữ vương Edda.

Đại kiếm trong tay nữ vương Edda hướng xuống đất phía trên quặng kali nitrat điên cuồng chém.

- Vù vù vù vù vù... - Tức khắc vô số quặng kali nitrat nghiền nát bắn nhanh như mưa sa về hướng Adolf.

Lúc này đây, Adolf ngược lại không né, thế nhưng tất cả mảnh vụn kali nitrat cách trước mặt gã còn có một tấc đều nát bấy.

Gã vẫn hai tay chắp ở sau lưng, vẫn không nhúc nhích, có vẻ càng tiên phong đạo cốt.

Mắt nữ vương Edda nheo lại, cái tay Adolf trước mặt này quả thực vượt xa tưởng tượng của nàng, đây không phải là vấn đề võ công có mạnh hay không, mà là nàng không cách nào hiểu được loại tình huống này.

Đơn thuần sức mạnh nàng hoàn toàn không sợ bất kỳ ai. Thậm chí đơn thuần tốc độ, nàng cũng biết cả toàn bộ thế giới phương Tây không có ai có thể cùng nàng so sánh.

Hít một hơi thật sâu, thân thể nữ vương Edda lại một lần nữa nhanh chóng bắn ra, đại kiếm trong tay chém nhanh như chớp.

- Ầm ầm ầm rầm...

Nàng không có đấu khí (ki strike), nhưng là bởi vì sức thật sự quá mạnh, mỗi nhát kiếm chém xuống như cơn lốc thổi qua, Nitrat Kali trên đất đều bị cuốn lên, cát bay đá chạy, hình ảnh chấn động cực kỳ.

Adolf vẫn hai tay chắp ở sau lưng, thân thể như là dời hình đổi ảnh, không ngừng né tránh lui về phía sau, mỗi một lần kiếm nữ vương Edda cách gã đều không vượt qua nửa tấc.

Tốc độ nữ vương Edda càng lúc càng nhanh, điên cuồng mà truy kích.

Toàn bộ hình ảnh trở nên càng thêm kinh ngạc, bóng dáng của hai người nhanh đến mức hoàn toàn không nhìn thấy. Hơn nữa sức mạnh nữ vương Edda quá đáng sợ, mỗi chỗ nàng xông lên như có cơn lốc quét qua khiến để lại vết hằn thật sâu trên mặt đất.

Cho nên chỉ thấy hai vệt bóng xẹt qua một quỹ đạo thật dài trên mặt đất, chiến đấu từ đảo quặng Kali Nitrat đến biển cả.

Bởi tốc độ hai người quá nhanh, sức quá mạnh, trực tiếp chém đứt một đường sóng biển, thậm chí nước biển còn bị ngăn thành một đường nứt lớn.

Trong nháy mắt, nữ vương Edda điên cuồng chém ra hơn mấy ngàn chiều, lực lượng của nàng giống như vô tận vậy.

Nhưng mà kiếm của nàng vẫn vĩnh viễn với không tới Adolf, vĩnh viễn chỉ thiếu chút xíu nữa.

Ánh mắt của gã đàn ông da trắng tiên phong đạo cốt ngày càng tán thưởng, bởi vì tốc độ và sức mạnh của nữ vương Edda thật sự làm người ta phải kinh ngạc.

- Không nên phí sức nữa, nữ vương Edda, ngươi vĩnh viễn không tổn thương được nửa cọng lông tơ của ta đâu. - Adolf mỉm cười nói:

- Ngươi tốt nhất nằm xuống đây hưởng thụ cũng được, chỉ cần ngươi có thể cắt lấy một cọng lông tơ của ta, một trận chiến này coi như là ta thua.

Một câu nói này hoàn toàn chọc giận nữ vương Edda, khiến cho sức mạnh và tốc độ của nàng lại tăng thêm một cấp bậc, nàng không có đấu khí, nhưng toàn thân gần như cũng bắt đầu tuôn ra ánh sáng.

Mắt Adolf càng thêm kinh ngạc, cô gái này quá mạnh mẽ, Hoàng Kim Huyết Mạch quả nhiên không tầm thường.

Nữ vương Edda lại một lần nữa điên cuồng chém mấy nghìn kiếm, nhưng mà đối phương vẫn lông tóc không tổn hao gì, thậm chí từ đầu tới đuôi cũng không có nhúc nhích tay.

Qũy tích chiến đấu của hai người ước chừng vượt qua mấy chục ngàn mét.

Tiếp đó, nữ vương Edda tạm dừng, ánh mắt nhìn Adolf nói rất chậm:

- Ngươi rất mạnh, cực kỳ phi thường mạnh mẽ, nhưng lại là cũng không có quỷ thần khó lường như vậy. Biểu hiện ra bên ngoài ta cần phải tuyệt vọng, bởi vì hơn vạn tuyển đều không chạm đến góc áo của người, nhưng mà đây chỉ là một công pháp thượng cổ đúng không? Thiên phú huyết mạch của ngươi cũng không có vượt qua ta.

- Đúng. - Adolf nói:

- Ngươi là Hoàng Kim Huyết Mạch, đây đã là huyết mạch cao nhất của thế giới này, ta làm sao vượt qua ngươi nổi? Chỉ có điều quốc gia Amazon các ngươi luyện tốc độ cùng lực lượng, với toàn bộ công pháp đều một mặt xem thường, không biết thượng cổ võ đạo sâu không lường được. Đương nhiên ngươi cũng sâu không lường được, điểm ấy hoàn toàn tin tưởng vững chắc.

Lời này lại là không tôn trọng nữ vương Edda.

Nữ vương Edda lạnh nhạt nói:

- Vậy ngươi cần phải hỏi Thẩm Lãng, bởi vì hắn đã kiểm tra rồi.

Nghe những lời này, sắc mặt Adolf hơi đổi.

- Thú vị, thú vị. - Adolf cười nói:

- Ta lại chọc giận nữ vương Edda, các ngươi không phải mạnh đến không cách nào mạo phạm à?

Nữ vương Edda vẫn nhìn chằm chằm Adolf không nhúc nhích, giống như muốn tìm được sơ hở của hắn.

Adolf cười nói:

- Nữ vương bệ hạ, chúng ta tiếp tục đánh cuộc thế nào? Nếu như ngươi có thể gây tổn thương một cọng lông tơ của ta, vậy ta liền lập tức cút đi, không bao giờ cũng tới quấy rầy ngươi. Thế nhưng nếu như ngươi không làm được, vậy đặc biệt xin lỗi, kế tiếp ta sẽ quấy rối ngươi không có chừng mực đấy, mặc kệ ngươi đang tắm hay là đang đi ngủ, ngươi chắc chắn rất khó phòng được ta đi? Ha ha ha, cứ như vậy sẽ có một ngày ngươi rơi vào trong tay của ta.

Nữ vương Edda không nói, nếu như đổi thành những người khác thì có thể đã ở vào trạng thái như đưa đám. Bởi vì người trước mắt này nhìn qua hoàn toàn là không thể chiến thắng, nhưng nữ vương Edda vẫn chiến ý tận trời.

Hít một hơi thật sâu, nàng nhắm hai mắt lại, xếp bằng ngồi dưới đất vẫn không nhúc nhích.

- Vù... - Adolf dời hình đổi ảnh vậy, chợt xuất hiện sau lưng nàng, ra sức ngửi rồi nói:

- Rõ ràng rất thơm, để cho người ta mê muội.

Một lát sau, nữ vương Edda đứng lên, nàng vươn tay ngọc, chợt bẻ gãy kiếm của chính mình.

Đại kiếm của nàng là loại siêu lớn nặng đến ba bốn trăm cân, ấy thế lại bị nàng bẻ gãy thành hơn một trăm nhánh tế kiếm.

- Vù vù vù vù...

Một giây sau, những kiếm mảnh này bắn ra điên cuồng hợp thành một vòng tròn lớn trên không trung, điên cuồng mà xoay tròn.

Một màn này rõ ràng kinh ngạc đến tình trạng làm cho không người nào có thể tin, nàng cũng là hoàn toàn dựa vào sức mạnh cùng tốc độ làm được điểm này.

Mà Adolf trước một trăm tế kiếm tạo thành vòng tròn nhảy múa vẫn tiếp tục dời hình đổi ảnh, né tránh thật nhanh.

Chiêu thuật lợi hại như vậy lại không thể tổn thương gã chút nào, thật sự là quá mạnh mẽ.

Nữ vương Edda lại một lần nữa tăng tốc độ lên, trong phút chốc hơn một trăm nhánh tế kiếm (*) không còn là vòng tròn, mà là trở thành một kiếm trận trên dưới nhiều tầng, gần như ba trăm sáu mươi độ không góc chết cắn giết.

(*)kiếm mảnh cạnh sắc, hoặc rapier hay espada ropera

Nàng chỉ có một người thao tác cái này hơn một trăm nhánh tế kiếm hoàn toàn dựa vào với lực lượng cùng tốc độ tuyệt đối tinh chuẩn chắc chắn.

Adolf kinh ngạc đến gần như hít thở không thông.

- Vù...

Một giây sau cùng, cả người của gã chợt nằm trên mặt đất, như thể chạy trốn khỏi khe hở, trong nháy mắt biến mất ở mấy chục mét bên ngoài. Bởi vì nếu gã thật sự không rời khỏi, sẽ bị kiếm trận nữ vương Edda chém chết.

- Ngươi rất mạnh rất mạnh, quả thực vượt qua tưởng tượng của ta, một người đàn bà không dựa vào nội lực cùng đấu khí lại có thể mạnh mẽ đến nước này. - Adolf cười nói:

- Thế nhưng ngươi vẫn không tổn thương được nửa cọng lông tơ của ta.

Mà ngay tại lúc này, trên mặt biển lại xuất hiện một con tàu lớn, Thẩm Lãng cùng Hela tới.

Thẩm Lãng nhìn thấy cái tay râu tóc bạc trắng kia, tức khắc ánh mắt co rụt lại, rồi cất lời:

- Chị, đi giúp nữ vương Edda.

Lời hắn mới vừa dứt, Hela trong nháy mắt liền biến mất ở trước mắt hắn, trực tiếp nhảy xuống biển, trong nháy mắt vọt tới trên đảo quặng Kali Nitrat.

Nàng dùng đấu khí, tốc độ cũng nhanh chóng vô cùng, nhanh chóng vọt tới Adolf phía sau.

- Giết gã! - Hela nói.

Tiếp đó, hai người điên là nàng và nữ vương Edda vây thế gọng kìm tên Adolf này.

Cuối cùng vị Adolf này không còn nhàn đình tín bộ (*) như vậy, nhưng vẫn né tránh thật nhanh, vẫn không có bất kỳ phản kích.

(*) Bước đi thong thả như dạo chơi trong đình.

- Dù có thêm một con đàn bà mạnh mẽ, nữ vương bệ hạ cũng không tổn thương được một cọng lông tơ của ta. - Adolf cười lạnh nói:

- Cho nên ngươi vẫn là nằm xuống đi, chờ ta đo lường là được.

Hai người phụ nữ càng thêm điên cuồng mà tấn công gã, vẫn không tổn thương được một cọng lông tơ của gã.

Tên Adolf này thật là quỷ dị, thân thể hoàn toàn dời hình đổi ảnh, nhanh tới cực điểm, căn bản là không ai chạm đến nổi.

Trên mặt biển, thuyền buồm tiếp tục di chuyển đến đảo quặng Kali Nitrat.

Hela bỗng nhiên hét lớn:

- Thẩm Lãng, đi mau, đi mau!

Tên Adolf này thực sự quá mạnh mẽ, thật là quỷ dị, Hela cũng cho tới bây giờ đều chưa từng gặp người như vậy, giúp nữ vương Edda tuy quan trọng, nhưng là bảo vệ em trai càng quan trọng hơn.

Bất quá Thẩm Lãng chạy đi đâu được, chiếc thuyền buồm là tự động thổi tới được, hắn cũng không thể nhảy xuống biển bỏ chạy đi.

- Đây là người phương Đông Thẩm Lãng, đây là gã đàn ông mà nữ vương Edda chờ đợi sao? - Adolf cười khẩy nói:

- Nữ vương bệ hạ, ngươi cùng nam nhân như vậy vô cùng cực khổ, nguyên nhân lcăn bản không có khả năng tận hứng, ngươi có từng nghĩ qua chưa, thân thể nhỏ yếu của hắn cũng sẽ bị đập vỡ. Hắn trước mặt ngươi, có thể một giây đồng hồ đều không chịu nổi đâu. Nếu như ngươi đợi chờ nam nhân như vậy, vậy hoàn toàn là một loại thật sỉ nhục.

- Ngươi câm miệng cho ta. - Hela nói:

- Em trai ta là người đàn ông đẹp nhất thế giới, ngươi so nổi không? Bẩm sinh, dù cho võ công của ngươi luyện được cao hơn nữa cũng vô ích. Em trai của ta là đàn ông có huyết thống cao quý nhất trên thế giới, ngươi so nổi không? Đây cũng là bẩm sinh, võ công của ngươi cao hơn nữa thì có ích lợi gì?

- Ha ha ha... - Adolf đưa mắt nhìn về hướng Hela nói:

- Lại một trang tuyệt sắc, hơn nữa còn là một mỹ nhân hoang dã, rõ ràng có hương vị quá đi, nếu như ta không có đoán sai, ngươi chính là Hela đi? Ngươi lại đã trở về? Ngươi làm sao có thể trở về?

Nghe những lời này, không chỉ là Hela, ngay cả Thẩm Lãng cũng kinh ngạc sững sờ, tên Adolf này là làm thế nào biết thân phận Hela, nàng đã mười mấy năm cũng không có xuất hiện qua.

- Hela, ta nhất định phải nói cho ngươi biết, bất kể là ở thế giới phương đông, hay là đang thế giới phương Tây, nếu chị em quá mức thân mật l cũng là không đạo đức. - Adolf châm chọc nói.

Nghe những lời này Hela tức khắc nổi giận, người này thối tha đến mức buồn nôn, lại không tôn trọng tình chị em của nàng như vậy.

- Nữ vương Edda, cô chống đỡ hắn trước, ta tới ngay! - Hela nói.

Nàng chợt vọt tới một vách đá trước mặt, xuất ra loan đao cuồng chém, nhanh chóng lấy được mấy trăm cân quặng kali nitrat.

Tiếp đó, Hela ôm đống quặng kali nitrat lại một lần nữa trở lại đến trên chiến trường, chợt ném tới trên không. Tiếp tục thân thể nàng nhảy lên một cái, hướng về phía khối quặng kali nitrat ra sức đấm.

Đôi tay trắng như phấn ấy lại nện ra thiết quyền như bão tố, nắm đấm của nàng thậm chí phát ra hào quang át cả người, bởi vì Hela có đấu khí rất mạnh.

- Ầm ầm ầm...

Khối quặng kali nitrat mấy trăm cân này trong nháy mắt bị đánh nát bấy, bị đấu khí khủng khiếp của Hela phá thành những mảnh bụi nhỏ.

Nữ vương Edda cũng lập tức hiểu ra, tế kiếm trong tay ra sức chém điên cuồng, hai cô gái mạnh mẽ này đã chém khối quặng nitrat kalo thành bột mịn.

Những thứ bột này dày đặc như sương mù, hoàn toàn bao phủ trong phạm vi mấy chục mét xung quanh, tiếp đó chợt đốt cháy.

Đây là quặng nitrat kali có độ tinh khiết cực cao, nếu như ở trạng thái tảng đá đơn thuần rất khó đốt cháy, một khi biến thành bụi, có thể đốt nổ.

- Rầm rầm ầm...

Vô số ngọn lửa trong nháy mắt bỗng nhiên nổ tung, bên trong không gian hơn một nghìn mét vuông trong nháy mắt biến thành biển lửa.

Hai người đàn bà kia quá điên, ngọn lửa cháy bùng như vậy, họ cũng sẽ bị bỏng.

- Vù... – Bóng Adolf nhanh chóng bắn ra, dời hình đổi ảnh tới mặt biển, góc áo của gã bị cháy rụi một mảnh.

- Lợi hại, lợi hại... - Adolf nói:

- Lại đốt được góc áo của ta, nhưng đáng tiếc vẫn là không có thể xúc phạm tới một cọng lông tơ của ta, ha ha ha ha! Nữ vương Edda ngươi vẫn là nằm xuống đi!

Ngay sau đó một giây sau, bóng dáng gã chợt cấp tốc ẩn hiện, một lát sau trực tiếp xuất hiện ở phía trên thuyền buồm Thẩm Lãng.

- Không, không... - Hela hô to nói:

- Ngươi không nên thương tổn em trai ta!

Tiếp đó, Hela nhanh chóng xung phong về chiếc thuyền buồm, nữ vương Edda cũng vọt tới.

- Hì hì hì hì... - Adolf nói:

- Ngài Thẩm Lãng, thân là đàn ông nhỏ yếu như vậy, ngươi chẳng lẽ không cảm thấy sỉ nhục à? Lẽ nào loại chăn mền như người đều muốn được đàn bà thắt ở dây lưng quần à?

Thẩm Lãng nói:

- Cái này có gì không tốt sao? Ở thế giới phương đông, ta được mỹ nhân tuyệt sắc thắt ở phía trên đai lưng quần, hơn nữa ta còn có thể để tùy thời vì nàng cởi xuống. Ở thế giới phương Tây, ta vẫn như thế. Thiện giải nhân y (*) chẳng lẽ không tốt à?

(*) giỏi trong việc cởi quần áo của người khác.

- Tốt, tốt, rất tốt! - Adolf cười khẩy nói:

- Nhanh mồn nhanh miệng như thế, thảo nào ăn bám thế này lưu loát. Ngươi có nhiều chỗ không còn dùng được, thế nhưng lưỡi vẫn tuyệt diệu đến ác đạn.

Thẩm Lãng nói:

- Chỉ cần có thể để mỹ nhân dễ chịu, ngươi sao quản dùng phương thức, phương pháp gì nào?

Một giây sau, Adolf để ngang một nhánh tế kiếm trên cổ Thẩm Lãng, mỉm cười nói:

- Thanh tế kiếm này được tháo ra từ đại kiếm của nữ vương Edda, ta dùng hắn cắt cổ của ngươi, máu tươi phải như là suối phun vậy tuôn ra, không biết gương mặt của ngươi vẫn có thể đẹp động lòng người như thế nữa không?

Thẩm Lãng nói:

- Ngươi muốn giết ta?

Adolf cười nói:

- Đúng vậy? Không thể được sao?

Thẩm Lãng nói:

- Không thể.

Adolf nói:

- Xin lắng tai nghe.

Thẩm Lãng nói:

- Trước đó không nghe thấy, giọng của ngươi truyền đến đây rất xa, ta mới vừa mới nghe được ngươi nói cái gì, chỉ cần Edda có thể tổn thương một cọng lông tơ của ngươi, ngươi liền lập tức chịu thua rút đi đúng không?

Adolf nói:

- Đúng, ngươi nghe đặc biệt rõ ràng.

Thẩm Lãng nói:

- Thật là lợi hại, thật là mạnh mẽ, Hela cùng Edda cũng là cường giả đứng đầu, hai người liên thủ đều không tổn thương được một cọng lông tơ của ngươi, quả thực cường đại đến tình trạng để cho người ta rợn cả tóc gáy, quỷ thần khó lường.

Adolf nói:

- Phàm phu tục tử quả thực rất khó hiểu loại cảnh giới này.

Thẩm Lãng nói:

- Không bằng chúng ta cũng tới đánh cuộc một cái thế nào?

Adolf nói:

- Nói.

Thẩm Lãng nói:

- Võ công của ta thế nào?

Adolf nhún vai, nói Thẩm Lãng võ công thế nào đơn giản là một loại sỉ nhục, nói ra khỏi miệng chính là sỉ nhục, dùng tay trói gà không chặt để hình dung cũng không đủ, bởi vì có một số con gà có sức chiến đấu vẫn rất mạnh, Thẩm Lãng nói không chừng còn bị nó áp đảo rượt chạy có cờ.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy nếu như ta có thể thương tổn được ngươi, thì tính sao? Có tính ngươi thua không?

Nghe những lời này, không chỉ là Adolf, ngay cả Hela cùng nữ vương Edda cũng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, gần như không thể tin được lỗ tai của mình.

Thẩm Lãng bị điên thật sao? Tên Adolf này võ công hoàn toàn là quỷ thần khó lường, nữ vương Edda cường đại cỡ nào? Hela cường đại cỡ nào? Hai người liên thủ đều không gây thương tổn được một cọng lông tơ của gã, cuối cùng bột nitrat kali cháy bùng, mới đốt tới góc áo của gã một chút mà thôi.

Mà Thẩm Lãng có thể ngay cả một đứa trẻ luyện võ đều không tổn thương được, dù cho hắn mạnh gấp một vạn lần, một trăm triệu lần, cũng không tổn thương được một cọng lông của Adolf.

Hela bèn hỏi:

- Nữ vương bệ hạ, tên em trai này của ta thích khoác lác như vậy à?

Nữ vương Edda nói:

- Ta cũng không phải hiểu rõ hắn lắm.

Hela nói:

- Không hiểu rõ, thế mà cô còn ở chỗ này chờ hắn, chuẩn bị sinh sôi hậu duệ?

Nữ vương Edda nói:

- Không hiểu rõ liền không thể được sao?

Hela gật đầu nói:

- Có thể, quá có thể, nếu như hiểu rất rõ, ngược lại một chút ý tứ cũng không có. Giống như mẹ của ta cũng không biết cha ta vậy, nhưng cái này cũng không gây trở ngại bà yêu ông cả đời, chờ đợi ông ấy cả đời.

Nữ vương Edda nói:

- Bất quá người em trai này của cô quả thực thích khoác lác vô cùng.

Hela nói:

- Đã nhìn ra, đơn giản là điên rồi.

Nữ vương Edda nói:

- Thế nhưng những gì hắn chém gió đều thực hiện.

...

- Ha ha ha... - Adolf cười nói:

- Ngài Thẩm Lãng, ta biết ngươi có một số thứ vũ khí bí mật, ví như một loại ma dược thần kinh quỷ dị, có thể làm cho người trong nháy mắt cứng cả người, đúng không? Thế nhưng vậy đối với ta không dùng được.

- Ta biết. - Thẩm Lãng nói:

- Ngươi mạnh đến mức để cho người ta muốn ngạt thở. Đã như vậy, vì sao không cùng ta đánh cuộc một keo chứ? Nếu như ta có thể thương tổn được ngươi, ngươi coi như thua, thế nào?

- Tốt! - Adolf nói:

- Cam tâm tình nguyện tiếp, Thẩm Lãng đến từ thế giới phương đông. Nếu như ngươi thua, ngươi liền đừng vội trách ta cướp đi nữ vương Edda của ngươi, ranh giới cuối cùng đạo đức con người của ta có thể so với ngươi tưởng tượng trong đó muốn thấp một chút, ta mong muốn nữ nhân nhất định phải tới tay, không từ tất cả thủ đoạn.

Thẩm Lãng nói:

- Nếu như ta thắng thì sao?

Adolf nói:

- Nếu như ngươi thắng, ngươi muốn cái gì nào?

Thẩm Lãng nói:

- Sau này chỗ có ta, ngươi hãy tránh ra một trăm mét, dùng văn nhã nói chính là nhượng bộ lui binh, dùng cách nói dằn mặt chính là chỗ có ta, ngươi không được tồn tại.

Adolf nói:

- Miệng lưỡi của ngươi quả nhiên rất sắc bén.

Thẩm Lãng nói:

- Phải hỏi ngươi có đồng ý hay không, đánh cuộc hay không đi?

- Ta hứa. - Adolf nói, ánh mắt cùng ngôn ngữ đều tràn đầy ngạo mạn cùng châm biếm vô cùng.

Như vậy Thẩm Lãng điên rồi sao? Hắn quả thực như là điên rồi, lại đang khiêu chiến loại nhiệm vụ bất khả.

Tóm lại dùng bất kỳ ngôn ngữ đều không cách nào hình dung cái độ điên cuồng đánh cuộc của hắn, quả thực chính là người si nói mộng. Cổ trùng núi Phù Đồ không có tác dụng với Adolf, thậm chí bất kỳ thủ đoạn nào đều không có tác dụng.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy chúng ta đi trên đảo quặng Kali Nitrat tiến hành trận đánh cược này đi nào?

Sau một lát, Thẩm Lãng liền xuất hiện ở đây cái trên đảo quặng Kali Nitrat, tốc độ người này quả thực nhanh tới cực điểm, mấy giây liền từ trên thuyền đến trên đảo.

- Ọe... - Thẩm Lãng buồn nôn từng đợt, đua xe quá nhanh.

Hela cùng nữ vương Edda liếc nhau, đây là em trai cô à? Đây là người đàn ông cô lựa chọn để sinh sôi sao?

Thẩm Lãng vỗ cái trán, nửa ngồi xổm xuống, lại nôn khan mấy lần.

- Có nước không? Ta có thể uống hai hớp? Tốc độ tên này quá nhanh, ta muốn từ từ chút. - Thẩm Lãng nói.

Một lát sau, một bình nước xuất hiện ở trước mặt Thẩm Lãng, hắn uống vài hớp xuống đè nén, cuối cùng không có ói như hắn tưởng.

- Haiz, haiz... - Thẩm Lãng nói:

- Để cho ngươi chờ lâu, chúng ta có thể bắt đầu, liền khoảng cách này có thể chứ?

Lúc này, khoảng cách hắn và Adolf xấp xỉ chừng năm mét, cũng đã đủ xa. Vừa rồi nữ vương Edda cách gã một trăm mét vẫn không tổn thương nửa cọng lông tơ của gã, trong khi kiếm của nữ vương bệ hạ đã nhanh đến cùng cực.

- Đương nhiên, tất cả tùy ngươi. - Adolf cười nói.

Thẩm Lãng lấy ra một vật, một nhánh phi đao. Nhìn thấy một màn này, Hela công chúa đều phải bất tỉnh, còn tưởng rằng Thẩm Lãng nhà ngươi có vũ khí bí mật gì, dĩ nhiên là phi đao.

Em trai yêu quý của chị ơi, dù cho một người sống sờ sờ buộc ở một chỗ không nhúc nhích, em cũng không ném trúng cột, huống chi là đối mặt loại cường giả tuyệt đỉnh quỷ dị khó lường như Adolf?

Thẩm Lãng bắt đầu hít thở, cầm phi đao bắt đầu hướng về phía Adolf tiến hành ngắm bắn.

Adolf đã hối hận, vì sao phải nhận màn cá cược này, đơn giản là một trò cười lớn vô cùng, quá hoang đường.

- Ta muốn ném phi đao. - Thẩm Lãng nói:

- Năm, bốn, ba, hai, một...

Thẩm Lãng trực tiếp ném phi đao ra ngoài, xiêu xiêu vẹo vẹo, quả nhiên ngay cả khoảng cách năm mét đều ngắm không chính xác, quá sỉ nhục.

Màn bay lượn của phi đao này quá khó coi.

Nhưng mà cùng lúc đó.

- Pằng... - Một tiếng vang thật lớn!

Thẩm Lãng bóp cò ở bên trong tay áo, bởi vì bên trong tay áo cất giấu một cây súng kíp.

- Vù... - Đạn lấy tốc độ mỗi giây hơn hai trăm mét nhanh chóng bắn ra. Hắn xảo quyệt đến nước nào vậy?

Nhưng mà Adolf một trận cười nhạt, loại quỷ kế này hữu dụng không? Rõ ràng buồn cười, gã sớm phát hiện cục sắt kia trong tay áo Thẩm Lãng.

Như vậy súng Thẩm Lãng có thể bắn Adolf bị thương à?

Không thể, đừng nói là thủ súng (touch hole), coi như là súng ngắn hiện đại, thậm chí là súng trường hiện đại đều không tổn thương được Adolf.

Đầu tiên tốc độ gã dời hình đổi ảnh quá nhanh, thứ nhì loại tuyệt đỉnh cường giả này có thể dự phán, chỉ cần Thẩm Lãng có động tác bóp cò súng, họ sẽ né tránh ngay.

Cho nên bây giờ đừng nói là năm mét, dù cho hai mét, súng kíp của Thẩm Lãng cũng không tổn thương được gã.

Adolf nhìn đạn sắt bắn ra từ thủ súng của Thẩm Lãng cũng kinh ngạc một cái, cái này thứ gì? Tốc độ lại nhanh như vậy?

Nhưng trước khi đạn bắn tới, Adolf cũng đã sớm lánh.

Thế nhưng chuyện quỷ dị thật sự xảy ra, Adolf chợt phát hiện thân thể của chính mình chợt một trận run rẩy, giống như toàn bộ thần kinh bị dẫn dắt, trong phút chốc hoàn toàn không cách nào hoạt động.

Tuy rằng quá trình này duy trì liên tục rất ngắn, không đến 0. 1 giây mà thôi.

- Vù... – Gã lại một lần nữa dời hình đổi ảnh, thân thể bắn như tia chớp ra khỏi mười mấy mét.

Nhưng mà đạn qua súng pistol, trực tiếp xẹt qua khuôn mặt của gã cắt ra một vết máu, điều này hiển nhiên là so với một cọng lông tơ bị thương càng thêm lợi hại.

- Ngươi thua, ngài Adolf. - Thẩm Lãng mỉm cười nói.

Adolf nhìn chằm chằm Thẩm Lãng, hoàn toàn không thể tin được tất cả chuyện này, kể cả nữ vương Edda cùng Hela, không thể tin một màn này.

Điều này sao mà được kia chứ? Vừa rồi đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Vũ khí bí mật của Thẩm Lãng vô cùng đáng sợ, nhưng còn chưa đủ nhanh, căn bản không có thể đụng tới Adolf, vì sao thân thể Adolf vừa rồi dừng lại trong nháy mắt.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, Thẩm Lãng đúng là thắng, hắn lại một lần nữa hoàn thành nhiệm vụ bất khả, hắn đã làm tên Adoft vô cùng mạnh mẽ kia bị thương.

Thẩm Lãng nói:

- Ngài Adolf à, nếu như ta không có đoán sai, trên người ngươi có một viên đá Ác Mộng đặc biệt, nó cung cấp lực lượng cường đại. Sở dĩ ngươi dời hình đổi ảnh chính là dưới sự phối hợp năng lượng đá Ác Mộng hoàn thành, đương nhiên còn có công pháp thượng cổ. Ngươi cực kỳ mạnh, nhưng không có mạnh đến tình trạng khiến người ta phải tuyệt vọng, cũng không có mạnh đến mức ngay cả Edda liên thủ với Hela đều không thể tổn thương mảy may. Đơn thuần luận võ công, ngươi phải cùng cấp bậc với nữ vương Edda, cộng thêm ngươi thượng cổ công pháp, có thể sẽ hơi mạnh hơn một chút. Cái thân pháp quỷ thần khó lường của ngươi có hơn phân nửa là đến từ thượng cổ đá Ác Mộng, ta vừa lúc cũng có một viên đá Ác Mộng, có thể đối với đá Ác Mộng của ngươi sinh ra sự quấy rầy trong nháy mắt, cho nên giây phút ngươi dừng di chuyển trong nháy mắt đó, đá Ác Mộng phóng ra một dòng điện, đánh toàn thân của ngươi, đây là sức mạnh của trí tuệ, ta cũng vậy dựa vào cái này mới có tư cách đi đo lường chiều sâu của nữ vương Edda.

Adolf nhìn chằm chằm Thẩm Lãng một lúc lâu, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười, một giây sau gã chợt ẩn hiện sau lưng Thẩm Lãng, tế kiếm (*) lại một lần nữa để ngang trên động mạch chủ của Thẩm Lãng.

- Ngài Thẩm Lãng, biết quá nhiều rồi. - Adolf cười lạnh nói:

- Người biết được quá nhiều, là cần phải chết đi.

Nghe những lời này, nữ vương Edda cùng Hela lại vọt đến thật nhanh, định đánh chết Adolf.

Thẩm Lãng nói:

- Ta đã sớm nói ngươi không thể giết ta mà, ngài Adolf Vinda. Sư huynh thân yêu của ta, đồ đệ của cha ta Khương Ly ở thế giới phương Tây!

Nghe những lời này, mấy người ở đây hoàn toàn hết hồn, không thể tin được lỗ tai của mình. Nhất là chính Adolf, nhìn Thẩm Lãng giống như bị sét đánh.

...

Chú thích của Bánh: Ngày hôm nay đổi mới hơn một vạn sáu ngàn. Các vị ân công, lạy xin đảm bảo không thể thấp hơn mức cực tiểu vé tháng, dập đầu với các ngươi, ầm ầm ầm!

Dưới đây là tâm sự của Bánh khi viết chương này:

Có trời mới biết, ta muốn đánh động mọi người đến cỡ nào.

Phần tháng ba kết thúc, top vé tháng đổi thứ tự vào sáu giờ cuối, quả là bi kịch!

Bất quá cái này không có gì, quyển sách Điệp Ảnh này quả thực hay thật.

Cái tháng này ta đổi mới 49.5 vạn chữ, đây là một con số khủng khiếp.

Đã từng không biết bao nhiêu lần ta tự nói với mình, nghỉ một chút đi, đừng liều mạng!

Nhưng mỗi một lần ta đều không thuyết phục được bản thân, mệt mỏi đổ cực hạn, sau đó ngủ mấy canh giờ lại cắn răng liều mạng tiếp nữa.

Bởi vì đúng là không cam lòng, dốc hết toàn lực liền muốn tăng lên một bước.

Quyển sách này của ta không có thổ hào hỗ trợ, chỉ có thể dựa vào các bạn đọc tăng từng phiếu thôi.

Ta chỉ có thể sử dụng liều mạng đổi mới đổi lấy vé tháng, đổi lấy ủng hộ của mọi ngươi.

Bất quá gần đây bởi vì thay đổi bản đồ, thật giống như ta mặc kệ sẽ ra sức, cố gắng nữa đều không tại sao có thể đổi lấy các anh em ủng hộ (*).

(*) Những độc giả trên qidian không hảo truyện có bối cảnh phương Tây.

Đoạn tình tiết này không dài, sẽ nhanh trở về thế giới phương đông, nhưng lại là nhất định phải viết.

Nhưng loại cảm giác không cầu được vé tháng thực sự vô cùng vô lực, thậm chí uể oải.

Đương nhiên, ta vẫn đặc biệt cảm kích các vị huynh đệ tỷ muội, bởi vì tình huống đặt mua luôn luôn rất tốt.

Nhưng ta quả thực cần một sức mạnh, để ta tiếp tục dốc hết tâm huyết, vắt hết óc, mỗi ngày tiếp tục cuồng liều mạng một vạn năm ngàn chữ trở lên.

Có trời mới biết, ta muốn đả động mọi ngươi đến cỡ nào a!

Thế nhưng mỗi ngày một vạn sáu ngàn chữ đổi mới giống như móc sạch ta, thậm chí xin phiếu đều nói không không ra nổi những lời gây cảm động.

Thiên ngôn vạn ngữ hóa thành một câu nói.

Khẩn cầu các huynh đệ hỗ trợ ta, cầm vé tháng đầu cho ta!

Dập đầu với các vị áo cơm cha mẹ của ta!

Cảm ơn mọi ngươi tồn tại.

Hận không thể nhớ kỹ tên mỗi người mọi ngươi.

Khẩn cầu vé tháng chư vị đại nhân!

Dập đầu bái tạ!

Cảm ơn chảy nước mắt!