Solon tới!
Thời gian sớm hơn dự tính hai tháng, còn không làm kinh động đến bất luận kẻ nào, nếu không thì bên ngoài đã hô vang vạn tuế, vạn vạn tuế. "Nữ vương Medusa, ta ở đỉnh núi cách đây ba trăm dặm về phía bắc chờ ngươi, nơi đó đang có tuyết, chắc sẽ khiến ngươi thoải mái hơn"
Medusa là người rắn, chắc thích nóng ghét lạnh, vì sao ở trên đỉnh núi tuyết lại thoải mái?
Có lẽ do sự trao đổi chất chậm, giữ cho sinh cơ càng nhiều càng tốt, hơn nữa lần trước khi nữ vương Medusa xuất hiện, mặt đất đều bị đóng băng.
"Được, ngày mai gặp!"
Nữ vương Medusa nói.
"Một lời đã định!"
Thanh âm của Solon dần dần biến mất, khí tức của gã cũng biến mất.
Nữ vương Medusa rời khỏi lăng mộ, bốn cao thủ cự nhân canh ngoài cửa tức thì mở mắt!
"Thời điểm đã đến, các ngươi nên đi thôi"
Nữ vương Medusa nói.
Bốn cao thủ cự nhân quỳ một gối xuống, sau đó xoay người ly khai, biến mất vô ảnh vô tung.
Nữ vương Medusa đi qua đường hầm thật dài, rời khỏi lăng mộ, đi lên vương cung.
Nàng đến gặp Yêu Yêu, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, gần như trong suốt Tiểu bảo bối Yêu Yêu mở mắt.
Nữ vương Medusa không nói chuyện, chỉ nắm lấy tay nhỏ của Yêu Yêu.
Khi hai mẹ con giao lưu, không cần nói chuyện, chỉ dùng ánh mắt cũng biết đối phương đang nói cái gì.
Bỗng nhiên, tiểu bảo bối cầm một bức họa đưa cho mẫu thân.
Nữ vương Medusa nhận lấy, nhìn một lát, bức họa do Yêu Yêu vẽ, một nhà ba người.
Tiểu bảo bối tiến bộ rất nhiều, dù khuôn mặt của ba người còn mơ hồ, nhưng nhìn ra được Thẩm Lãng, Medusa, Yêu Yêu, một nhà ba người, tương thân tương ái.
Nữ vương Medusa cười một tiếng.
"Bảo bối, ba ba rất nhanh sẽ đến đón con, nếu mẹ không về, con biết tìm mẹ ở đâu phải không?"
Nữ vương Medusa hỏi.
Yêu Yêu gật đầu.
"Ngoan!"
Nữ vương Medusa ôn nhu nói.
Một lát sau, Yêu Yêu bắt đầu ngáp nhẹ, không phải muốn ngủ, mà do sinh cơ sắp không chịu nổi, hiện tại thời gian thanh tỉnh không thể duy trì được mười lăm phút, thế nhưng vẫn liều mạng chống đỡ.
Nữ vương Medusa khẽ há miệng nhỏ nhắn, phun ra một viên châu, đây là một loại vật chất vô cùng kỳ quái, như có như không, như thật như ảo, lấp lóe ánh sáng màu xanh.
"Bảo bối, mở miệng ra."
Nữ vương Medusa nói.
Tiểu bảo bối Yêu Yêu dùng sức lắc đầu, ngậm chặt miệng lại.
"Bảo bối ngoan, nghe lời"
Medusa ôn nhu nói.
Yêu Yêu lắc đầu thật mạnh.
Medusa nhẹ nhàng bóp miệng nhỏ của Yêu Yêu, sau đó đưa viên châu vào trong miệng.
Hai mắt của Yêu Yêu rưng rưng, trước khi nước mắt rơi xuống, nữ vương Medusa đã nhè nhẹ lau sạch, tiếp đó nàng nhẹ nhàng dùng tay ngọc phất qua đôi mắt của Yêu Yêu.
"Bảo bối ngủ đi, khi con thức dậy, ba ba sẽ xuất hiện trước mặt con."
Nữ vương Medusa ôn nhu nói.
Yêu Yêu liều mạng chống đỡ lại cơn buồn ngủ, muốn mở mắt thật to, nhưng vẫn không thể cưỡng lại, nhanh chóng ngủ sâu.
Nữ vương Medusa nhẹ nhàng bế cơ thể nhỏ bé của Yêu Yêu lên, nhẹ nhàng đung đưa, vỗ nhẹ rồi hát một bài thiếu nhi.
Lần đầu tiên nàng hát.
Khi nữ vương Medusa đưa mắt nhìn, bất kỳ một ai đều sẽ trầm luân, không thể tự kiềm chế.
Mà khi nữ vương Medusa hát, tất cả mọi người nhất định say mê.
Thanh âm của nàng rất nhỏ, chỉ quanh quẩn trong căn phòng không hạt bụi này, nhưng bài hát lại phảng phất như vang lên trong lỗ tai của bọn nhỏ trong thành Queen.
Bên trong thành Queen, vô số bảo bảo đều vểnh tai lên nghe, bảo bảo đang khóc đều nín, trở nên vô cùng ngoan ngoãn, bảo bảo đang bú sữa thì liếc loạn đôi mắt nhỏ, tìm kiếm tiếng hát đến từ đâu.
Một lát sau, dù nghịch ngợm đến đâu, các bảo bảo đều ngủ say, mơ một giấc thật đẹp.
Mặc dù Yêu Yêu đã ngủ, nhưng nữ vương Medusa vẫn hát cho mấy vạn bảo bảo nghe.
Con gái ngoan, các bạn đều ngủ cùng con, khi con thức dậy, ba ba đã tới.
Nàng nhẹ nhàng đặt Yêu Yêu lên giường ngọc, cúi đầu xuống hôn lên trán nhỏ.
Ngắm nhìn tiểu bảo bối thêm một lúc, nàng phiêu nhiên rời đi, vô thanh vô thức ly khai cung điện, tiến đến ngọn núi cách đây ba trăm dặm, không làm kinh động đến bất luận ai.
Thẩm Lãng ly khai hòn đảo, vận chuyển vô số quặng kali nitrat trở về thành Jade tide.
Hắn không ở lại thành Jade tide lâu, bởi vì thành trì đã tiến vào vòng tuần hoàn phát triển, hắn có mặt hay không không quan trọng.
Không chỉ công tước Dibos, thậm chí toàn bộ hành tỉnh Jade tide đều toàn lực trợ giúp Thẩm Lãng.
Từ khi công chúa Helen tuyên bố thân phận của Thẩm Lãng, hết thảy đều thay đổi, Thẩm Lãng từ một dị tộc Phương Đông biến thành một nửa người nhà.
Hơn nữa bọn họ đều biết, trợ giúp hắn coi như đầu tư cho nhân hoàng Phương Đông.
Quý tộc Phương Tây rất ngạo mạn, nhưng biết Phương Đông vô cùng cường đại.
Đế quốc Zollern phát triển chưa đến một ngàn năm, mà Phương Đông đã phát triển mấy ngàn năm, nơi đó dân số nhiều hơn, thổ địa lớn hơn, nhiều quốc gia hơn, văn minh cường đại hơn.
Một khi đại nghiệp của Thẩm Lãng thành công, trở thành nhân hoàng của Phương Đông, vậy toàn bộ Phương Đông sẽ biến thành ngọn núi chống lưng cho công chúa Helen, bọn họ sẽ trở thành bằng hữu của nhân hoàng.
Ngắn ngủi mấy ngày, lại có 1000 thợ rèn tiến đến thành Jade tide, một lượng lớn gang cũng đổ về thành Jade tide.
Nói lại thật rất nực cười, Thẩm Lãng chọn hòn đảo này để xây thành trì, bởi vì nơi này có một mỏ sắt, vốn dĩ hắn muốn tự chế tạo ra thép, nhưng phát hiện căn bản không dùng đến.
Bởi vì số lượng gang của thành Golden Jade đưa đến còn chưa dùng hết!
Hỏa pháo, hỏa pháo...
Mấy ngàn thợ rèn, mỗi ngày làm việc tám tiếng, hiện tại hơn ba chục ngàn nô lệ tham gia chế tạo hỏa pháo, khiến cho số lượng tăng nhiều, từ 100 khẩu pháo mỗi tháng, lên 150 khẩu mỗi tháng, vẫn còn đang tăng.
Mấy tháng nữa, Thẩm Lãng sẽ có số lượng hỏa pháo và thuốc nổ kinh người.
Không chỉ thành Golden Jade, các xưởng đóng tàu của toàn bộ hành tỉnh Jade Wave đều đang bận rộn, nhưng không kịp để đóng thuyền mới, đành phải cải tạo thuyền cũ.
Nhờ có thuyền chiến của đảng Sketelon, thuyền của bọn họ rất lớn, những chỗ để lắp đặt cường nỏ khổng lồ, hiện tại chỉ cần sửa lại chút, thì đủ để lắp đặt hỏa pháo.
Thẩm Lãng cần một hạm đội năm trăm chiếc thuyền chiến, nhưng số lượng thuyền không đủ, hắn phải dùng thuyền vận chuyển và thuyền tiếp tế, số lượng thuyền chiến trang bị hỏa pháo không đến một trăm chiếc.
Nhưng tổng số pháo lắp đặt lên đến một ngàn năm trăm.
Một con số khổng lồ.
Thẩm Lãng không có tiền, nhưng hành tỉnh Jade Wave đang dốc hết toàn lực để chế tạo thuyền chiến kiểu mới cho hắn.
Thẩm Lãng vốn lo lắng đảng Sketelon sẽ giậm chân tại chỗ, bởi vì bọn họ đã quen nhảy qua thuyền của địch nhân tác chiến, sợ họ sẽ bài xích dùng hỏa pháo để chiến đấu.
Nhưng mà hắn lo nhiều, khi nhìn thấy một cuộc bắn thử nghiệm của pháo binh, đám hải tặc Sketelon yêu điên cuồng thứ vũ khí hung mãnh vô song này, bọn họ phấn khởi gia nhập huấn luyện và nghiên cứu.
Thậm chí còn xảy ra chuyện cực kỳ tàn ác, một nhóm hải tặc Sketelon nhét một tù binh vào trong hỏa pháo, thử bắn xem thế nào.
Kết quả không cần nói, tên tù binh kia thịt nát xương tan.
Jack Tang treo nhóm hải tặc đó lên, quất 100 roi da, hạ lệnh không được dùng người sống để thử uy lực của hỏa pháo.
Cuối cùng Thẩm Lãng hiểu rõ đám hải tặc Sketelon.
Chỉ cần vũ khí mạnh thì bọn họ đều dùng, không quan tâm cách chiến đấu như thế nào, bọn họ chỉ muốn giết người một cách sảng khoái nhất. Công tước Dibos dùng thời gian ngắn nhất, triệu tập tất cả quý tộc phía Nam, tổ chức yến hội to lớn, nghênh tiếp công chúa Helen.
Thành Golden Jade nghênh đón thời khắc quang vinh, trở thành trung tâm của phía Nam.
Hơn một ngàn quý tộc đến thành Golden Jade, bọn họ còn dẫn theo vợ con và người thừa kế gia tộc.
Trong lúc nhất thời trong thành Golden Jade người người nhốn nháo, rất nhiều quý tộc ăn mặc quần áo đắt tiền, mỗi một chiếc xe ngựa chạy trên đường, đều treo gia huy của gia tộc.
Mấy trăm năm qua, thành Golden Jade chưa từng vinh quang như bây giờ, gia tộc Russo cũng vậy.
Công tước Dibos vui mừng hớn hở, nàng dùng hết vật trân quý để chiêu đãi đám quý tộc, mỗi ngày đều tiêu kim tệ như nước chảy.
Mỗi ngày, hàng trăm thương thuyền đến thành Golden Jade, vận chuyển đủ loại vật tư tới, thậm chí về sau còn tăng lên một ngàn chiếc, thành Golden Jade nghênh đón sự bùng nổ thương mại chưa từng có.
Chỉ cần đồ đạc mà thế giới Phương Tây có, toàn bộ đều xuất hiện bên trong thành Golden Jade.
Một vinh quang to lớn và trách nhiệm nặng nề, yến hội đại biểu cho công chúa Helen chính thức tiến lên võ đài chính trị, tranh đoạt hoàng vị đế quốc Zollern III, bao nhiêu quý tộc đến tham gia, thì đại biểu bấy nhiêu quý tộc chống đỡ ủng hộ nàng, đại biểu cho phe phái có bao nhiêu quyền lực.
Kết quả là vô số kể, toàn bộ quý tộc phía Nam đều đến, thành Golden Jade chật kín người, các thành chủ cũng phải thân sứ tới, thậm chí những thành bang bị công tước Russo và công tước Dibos đánh xuống cũng đến đây.
Phía Nam là đất của người phía Nam, chỉ có công chúa Helen mới có thể đại biểu cho quyền lợi của quý tộc phía Nam, quý tộc Phương Bắc đều cổ hủ và ngoan cố.
Quý tộc Phương Bắc luôn tìm cách làm cho lực lượng phía Nam tan rã, nô dịch phía Nam thêm lần nữa, bọn họ không đáng để tin tưởng.
Đại đế Solon có lẽ rất vĩ đại, còn đưa ra những tuyên bố hùng hồn và cao cả, nhưng dù sao đại đế Solon do người Phương Bắc đề cử lên, Solon vĩnh viễn chỉ biết phục vụ cho quyền lợi của quý tộc Phương Bắc.
Tối hôm đó, dạ yến nghênh đón công chúa Helen trở về chính thức bắt đầu, cung điện của công tước Dibos đông nghịt người.
To lớn chưa từng có, thành công chưa từng có.
Hơn ba ngàn người tham gia dạ yếu.
Công chúa Helen và Thẩm Lãng có mặt trên yến hội, trở thành tiêu điểm.
Trước đây, toàn bộ đế quốc Zollern đều căm thù Thẩm Lãng, coi hắn như một tên lừa đảo, mắng hắn là tên hề Phương Đông.
Mà bây giờ tất cả mọi người luôn mồm hô gọi công tước Thẩm Lãng, đều coi hắn thành người cạnh tranh vị trí nhân hoàng của Phương Đông.
"Thưa đại nhân, nghe nói ngài cần rất nhiều sắt, thật đúng dịp, gia tộc của ta lại sản xuất sắt, càng thêm đúng dịp hơn nữa, lần này ta đem đến mười thuyền, xin hỏi ngài, ta nên vận chuyển lên thành Golden Jade, hay đưa đến thành Jade tide?"
"Thưa đại nhân, lần này ta đưa đến ba thuyền lễ vật tặng cho ngài, hy vọng ngài không chê, ta không yêu cầu ngài bất cứ thứ gì, chỉ mong ngài nhớ kỹ tên họ của ta."
"Thưa đại nhân, toàn bộ phía Nam đều ủng hộ ngài, chúng ta cầu mong ngài sớm ngày trở thành nhân hoàng của Phương Đông, Khương Ly bệ hạ vĩ đại, chúng ta nhớ rất rõ, nếu Khương Ly bệ hạ lên ngôi làm nhân hoàng, Đông Tây sớm đã hữu nghị thâm hậu, sẽ không xuất hiện cục diện khó xử như bây giờ.”
"Thưa đại nhân, nghe nói nam tước Booldy đắc tội ngài, cho nên ta mạo muội, đưa toàn bộ dư nghiệt gia tộc Monroe đến đây, đưa cho ngài xử lý, gia tộc đê hèn này không nên xuất hiện trên đời, ta không cách nào tưởng tượng nổi, gia tộc như thế từng là quý tộc của đế quốc Zollern, thật sự làm bẩn danh dự của chúng ta.”
Thẩm Lãng thu lễ vật mỏi cả tay, không tốn một xu, hắn chỉ lo lắng nên để những lễ vật này ở đâu, thành của hắn không xây nhiều nhà kho như vậy.
Toàn bộ quý tộc phía Nam, không trực tiếp đưa lễ vật cho công chúa Helen, mà đưa hết lễ vật cho Thẩm Lãng, bởi vì bọn họ biết khi mình làm như vậy, công chúa Helen mới vui vẻ.
Không chỉ thế, vì lấy lòng Thẩm Lãng, bọn họ còn thay Thẩm Lãng làm xong những chuyện hắn muốn làm, gia tộc Monroe sa lưới, chạy không thoát dù chỉ một người, toàn bộ bị đám quý tộc phía Nam chộp tới, bởi vì Thẩm Lãng nói, hắn muốn chém tận giết tuyệt gia tộc Monroe.
Không thể không nói, người thông minh luôn làm người khác ưa thích, những lời nói của các quý tộc đều rất êm tai dễ nghe, những từ liên quan đến tán thưởng, bọn họ thao thao bất tuyệt, khen Thẩm Lãng từ đầu đến chân, thậm chí làm thơ ca tụng hắn.
Hơn nữa, mỗi một quý tộc đều sẽ không nói quá năm câu, để thể hiện sự nhiệt tình cung kính của mình, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy mình không bị quấy rầy.
Tước vị càng cao, khi nói chuyện sẽ nói nhiều một ít, tất cả mọi người đều ăn nói theo quy cũ.
Ngoại trừ Thẩm Lãng làm tiêu điểm của bữa tiệc, vẫn còn một tiêu điểm khác, là bá tước Austin.
Bởi vì Austin quyết định cưới một nữ nhân tộc Vinda làm vợ, nàng là con gái của một sĩ quan cao cấp, xinh đẹp và tài hoa, lễ nghi cẩn thận tỉ mỉ. Hôm nay Austin dẫn theo vị hôn thê của mình đến tham gia yến hội.
Không ai mỉa mai hay bất mãn, hầu hết quý tộc đều đến chúc mừng, dùng từ ngữ nhiệt liệt khen ngợi tầm nhìn của bá tước Austin, khen ngợi tiểu thư Vinda xinh đẹp và trí tuệ.
Bá tước Austin dùng toàn từ ngữ nở hoa, hoàn toàn không giống người khắc nghiệt và lạnh lùng, bản thân và vị hôn thê biểu hiện dị thường ân ái.
"Tình yêu, bởi vì tình yêu."
"Ta không bao giờ kết hôn, cho đến khi gặp một nữ nhân làm trái tim của ta loạn nhịp."
"Vợ yêu dấu, nàng nên xoay mặt qua chỗ khác một lúc, nếu không thì trái tim của ta sẽ nhảy ra khỏi lồng ngực mất, mỗi một lần nhìn thấy nàng, ta đều hoài nghi, nàng thật sự là vợ của ta sao, ta có tài đức gì chứ?"
"Khi ta nhìn thấy nàng, ta biết cuộc đời tự do của mình sắp kết thúc, ta mãi mãi bị nàng nhốt trong lao tù tình yêu"
Austin và vị hôn thê đều được cả sảnh ủng hộ.
Bởi vì nữ hoàng Helen nhân từ, muốn giải phóng nô lệ, muốn hai tộc thông hôn.
Phần lớn quý tộc phía Nam, dòng máu trong người hoặc nhiều hoặc ít đều có huyết mạch của tộc Vinda, bởi vì gia tộc của bọn họ đều nhờ chính sách của nữ hoàng Helen mà quật khởi.
Chỉ tiếp tục kéo dài chính sách đó, địa vị của bọn họ mới vững chắc.
Mà bá tước Austin, cưới tiểu thư tộc Vinda, chính là tín hiệu chính trị mãnh liệt nhất!
Công chúa Helen nhất định sẽ giữ gìn quyền lợi cho phía Nam, bảo vệ địa vị quý tộc của bọn họ.
Toàn bộ yến hội không nói đến bất luận âm mưu nào, thậm chí không ai nói đến việc tranh đấu hoàng vị.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, từ hôm nay trở đi, toàn bộ đế quốc phía Nam không còn năm bè bảy mảng, mà trở thành một tập đoàn cường đại, xem công chúa Helen như lãnh tụ tối cao.
Mà công tước Dibos lập tức nhảy lên trở thành công thần số một của tập đoàn, bởi vì nàng đánh bạc đại hoạch thành công, những cái giá nàng phải trả, nàng nhận lại gấp đôi.
"Công tước Dibos, nghe nói ngài mang thai?"
"Đúng vậy, nhưng ta không muốn đánh mất vóc dáng của mình, chí ít càng muộn càng tốt"
"Không sao, không sao! Vóc dáng của ngài vốn luôn làm cho người khác phải tự tị mặc cảm."
"Ông trời ơi! Trong bụng của ngài có một hoàng tử, ta cũng đang mang thai, ngài có thể cho ta sờ bụng của ngài được không, ta muốn cảm nhận sự tôn quý của hoàng tử điện hạ tương lai."
"Bá tước phu nhân, ngài đừng nói vậy, ta rất xấu hổ."
Một ngọn núi cao, cách thành Queen ba trăm dặm về phía Bắc.
Độ cao khoảng ba ngàn mét, tuyết bắt đầu rơi trên đỉnh núi.
Nữ vương Medusa nhẹ nhàng bay lên đỉnh núi.
Đôi chân trần của nàng giẫm lên tuyết trắng, nhưng không để lại một dấu chân nào.
Tuyết như lông ngỗng, bay múa đầy trời, cảnh vật phảng phất làm nền cho nàng, thiên địa ảm đạm biến sắc, tôn vinh vẻ đẹp của nàng. Thời điểm sắp đi tới đỉnh núi.
Đôi chân trần của nàng đạp sâu xuống tuyết, khi nhấc chân lên, đôi chân lại nhiều thêm một đôi giày làm bằng tuyết trắng.
Đi tới đỉnh núi!
Có một người, hoàn toàn bị tuyết trắng bao phủ, như một người tuyết.
Solon, một người diệt cả thành, mới trở về từ đại lục ở Cực Bắc, được xưng tụng là nhân vật vĩ đại nhất của đế quốc Zollern trong một ngàn năm qua.
"Tới rồi?"
"Ừm!"
"Vậy chúng ta bắt đầu?"
"Được!"
Nữ vương Medusa nhấc tay ngọc lên, nắm lấy tuyết trắng, ngưng tụ thành kiếm, vung lên chém xuống.
Trong sát na!
Gió lớn nổi lên.
Tuyết trắng đang bay, chợt biến thành màu xanh.
Chốt lát sau!
Toàn bộ đỉnh núi bị tuyết xanh bao phủ.
Sau một lúc!
Đỉnh núi tuyết chấn động, đá lớn lăng xuống.
Lại qua thêm một lát!
Toàn bộ đỉnh núi trọc lốc.
Tuyết lớn chảy ngược, từ mặt đất bay lên bầu trời, che kín không trung!
Cuối cùng!
Ngọn núi tuyết sụp đổ.
Vô số tuyết đọng trên không trung và núi tuyết cuồn cuộn rơi xuống.
Đại địa chấn động.
Tuyết lở cuốn hết tất cả.
Trận quyết chiến của nữ vương Medusa và Solon kết thúc.
Trong trận tuyết lở kinh thiên động địa, một nhân ảnh chậm rãi bước ra.
Nhìn thấy không rõ khuôn mặt, phảng phất như một băng nhân, được làm ra từ tuyết!
Điều duy nhất nhìn thấy rõ ràng là một vóc dáng như tiên nữ.
Nàng chậm rãi bước đi, khuôn mặt không ngừng thay đổi, thân thể không ngừng thay đổi.
Những nơi nàng đi qua, lốc xoáy nhỏ nổi lên, cuốn tuyết trên người nàng đi, đồng thời còn cuốn đi một thứ gì đó trên người của nàng.
"Trầm Lãng! Ta trả nàng lại cho ngươi, hoàn toàn lành lặn"