Chàng Rể Phế Vật

Chương 1004



CHƯƠNG 1004


Vậy mà đám người kia… ngay cả một thi thể của người đã chết cũng không buông tha! Đây… quả thực là phát điên!


“Sao vậy?” Lúc này Tô Loan Loan đi tới, nhìn thấy sắc mặt của Trần Xuân Độ không thích hợp, cô không nhịn được quan tâm nói.


Trần Xuân Độ hít một hơi thật sâu, nỗ lực áp chế cơn nóng giận trong lòng, khôi phục bình tĩnh ngay lập tức.


“Không có việc gì.” Lúc này anh bình tĩnh lạ thường, cứ như một người không có chuyện gì. Nhưng trong con ngươi thản nhiên lại có một đạo lệ khí chợt lóe rồi biến mất!


Mười mấy phút sau, nữ thần tổng giám đốc thay quần áo xong khoan thai xuống lầu.


Trần Xuân Độ theo sát phía sau nữ thần tổng giám đốc và Tô Loan Loan. Ngồi vào trong xe, Tô Loan Loan lái Maybach chạy chẳng đến tòa nhà Lê thị…


Hai người Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan xuống xe.


Nữ thần Lê Kim Huyên đạp giày cao gót, toát lên khí chất mị hoặc đi vào tòa nhà… Tuy nhiên, cô đi rất thong thả… cứ như đang chờ người nào đó chủ động theo kịp… Kết quả đợi cả nửa ngày mà ngay cả một cái bóng của người đàn ông kia cũng không có… Người đâu?


Lê Kim Huyên có chút nghi hoặc quay đầu lại… Cô thấy chiếc Maybach đã quay đầu phóng nhanh như bay rời đi từ lâu, chỉ để lại phần cuối của đuôi xe…


Trong lòng nữ thần tổng giám đốc không khỏi sửng sốt… Anh đi làm gì?


Hừ… Cái người xấu xa này lại giấu mình làm chuyện gì rồi? nữ thần tổng giám đốc thở phì phò giẫm giày cao gót một cái, lạnh như băng đi vào trong thang máy…





Maybach phóng nhanh một đường, sau cùng chậm rãi ngừng lại ở một chỗ.


Trần Xuân Độ bước ra khỏi cửa xe, chậm rãi chậm một điếu thuốc.


Anh cứ ngậm điếu thuốc như vậy, hai tay đút túi quần, không chút kiêng kỵ giống như một tên du côn, chậm rãi bước vào đồn cảnh sát.


Trong đồn cảnh sát, một đám nhân viên đang xử lý công việc của chính mình, có vẻ như hết sức bận rộn. Khi nhìn thấy Trần Xuân Độ đột nhiên bước vào cửa lớn… cả đám cảnh sát nhất thời sững sờ!


Tất cả mọi người nghiêng đầu nhìn sang, bọn họ trừng lớn hai mắt, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào anh!


Giờ khắc này, Trần Xuân Độ là cái tên được quan tâm đặc biệt nhất đồn cảnh sát thành phố T! Không biết tên này đã dẫn tới biết bao nhiêu phong ba cho cục cảnh sát! Hôm qua, toàn bộ giới bạch đạo ở thành phố T đều nghe thấy!


“Trần Xuân Độ! Anh tới làm gì? Muốn bị nhốt nữa sao?” Một nhân viên cảnh sát vô cùng lạnh lùng, nghiêm nghị quát mắng!


Trần Xuân Độ chậm rãi phun ra một vòng khói, lạnh nhạt nói: “Đừng kích động, các đồng chí… tôi chỉ tới lấy lại đồ của tôi…”


Sắc mặt đám nhân viên cảnh sát ngưng trọng, vô cùng lạnh lùng nói: “Làm càn!”


Nghe nói như thế, ánh mắt của Trần Xuân Độ khẽ híp.


“Mấy ngày trước, đồng hồ đeo tay của tôi, còn có dao găm đều bị các người tịch thu, các người muốn chơi xấu sao?”


Sắc mặt của một đám nhân viên càng thêm nghiêm túc lạnh lùng, có người dữ tợn quát lên: “Tuỳ tiện mang theo dao kéo đi khắp nơi, anh còn muốn lấy về? Cút nhanh lên!”


Trần Xuân Độ chậm rãi phun ra một vòng khói, khóe miệng cong lên mỉm cười: “Nói như vậy… các người định quỵt nợ?”