Chàng Rể Phế Vật

Chương 1014



CHƯƠNG 1014


Nếu muốn chiến, vậy thì chiến! Long Nha vừa ra, máu tươi ngút trời!


Trong khoảnh khắc tựa như chỉ mành treo chuông, đột nhiên từ đằng xa có một chiếc xe Sedan chạy nhanh đến!


“Dừng tay!” Một giọng nữ truyền ra từ bên trong xe!


Nghe thấy giọng nữ này, Trần Xuân Độ đang định để dao găm Long Nha xuất thế lập tức thu hồi lại… Thân thể anh chợt lóe lui lại!


“Ầm!” Một đao kia của Trương Chiến trực tiếp chém ngang hư không… Dọc theo lồng ngực của Trần Xuân Độ sượt qua một xăng ti mét, cuối cùng lao vào khoảng không!


Quả đấm của trưởng lão công kích tới… Một quyền này tránh cũng không thể tránh… Ầm!


Lồng ngực của Trần Xuân Độ bị quả đấm đánh trúng, thân thể trực tiếp bay ngược ra ngoài!


“Bịch!” Trần Xuân Độ bị đánh bay ra mấy chục mét, ngay cả mặt đất cũng đều rạn nứt một khoảnh!


“Khụ khụ…”


Cách đó không xa, Trương Chiến nổi giận chợt quát: “Đừng hòng trốn! Chết cho tao!” Nói xong, chuôi trường đao trong tay vung lên lần thứ hai, đao phong lành lạnh chợt loé, mang theo hàn mang rung động!


Nhưng vào lúc này, một bóng hình xinh đẹp đột nhiên lao ra từ trong xe!


Bóng dáng mạnh mẽ kia giống như liệp báo đột nhiên xuất hiện, nhẹ nhàng ngăn cản ở chính giữa. Cô nhìn Trương Chiến nói: “Có thể dừng lại một chút không.”


Vừa dứt lời, trong tay Tô Loan Loan lập tức hiện lên một con dao găm sắc bén màu trắng như tuyết!


Chớp mắt này, không khí chợt ngưng đọng! Sát khí lạnh lẽo tràn ngập!


“Tô Loan Loan, quay lại đi.” Giọng nói của Trần Xuân Độ đột nhiên vang lên.


Nghe Trần Xuân Độ nói, thân thể mềm mại của Tô Loan Loan khẽ run lên. Cô ta quay đầu nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ với vẻ ẩn ý, sau đó mới chậm rãi thối lui.


Trương Chiến hiển nhiên không định buông tha cho Trần Xuân Độ, sắc mặt anh ta hiện vẻ giận dữ: “Chết cho tôi!” Anh ta trực tiếp vung trường đao lên, thân thể vọt tới phía trước! Hôm nay anh ta nhất định phải chém chết Trần Xuân Độ! Nhất định!


“Cậu chủ!” Nhưng đúng lúc này, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói già nua!


Thân thể của trưởng lão hóa thành tàn ảnh xẹt tới, xông đến trước mặt Trương Chiến ngăn cản anh ta!


“Cậu chủ, thứ lỗi cho tôi… tha cho người này đi. Chi bằng hôm nay tha cho cậu ta một lần…” Trưởng lão thâm thúy nói.


Ánh mắt Trương Chiến ngưng trọng, anh ta lạnh lùng nói: “Trưởng lão tránh ra… Hôm nay tôi nhất định phải chém chết Nhĩ Đông Trần, lấy máu anh ta tế trời!”


Ánh mắt trưởng lão cực kỳ nghiêm nghị, ông ta chậm rãi lắc đầu với Trương Chiến, trong ánh mắt già nua thâm sâu dường như mang theo một tia ẩn ý không rõ ràng, giống như là khuyên bảo, cũng giống như nghiêm túc răn đe!


Nhìn thấy ánh mắt như vậy của trưởng lão, trong lòng Trương Chiến khẽ run lên… Anh ta chưa từng nhìn thấy ánh mắt của trưởng lão ngưng trọng đến mức này! Rốt cuộc trưởng lão làm sao vậy? Đây là chiến thần vô địch năm xưa oai phong một cõi đó sao?


“Trưởng lão…” Giọng nói của Trương Chiến cũng trở nên ngưng trọng… giống như có lời nói nghẹn ứ trong cổ họng, anh ta rất hoài nghi!


Trưởng lão lắc đầu lần thứ hai với anh ta, ý bảo anh ta không nên vọng động!