Chàng Rể Phế Vật

Chương 1164



CHƯƠNG 1164


“Cục trưởng… Bọn họ công khai sử dụng vũ khí…” Một nhân viên nghiêm trang nói.


Vẻ mặt Lạc Quán Trung cực kỳ lạnh lùng: “Tôi nói rồi, chuyện này các cậu không cần lo, về hết cho tôi!”


Nhóm nhân viên bị cục trưởng quát không ai dám nói gì nữa, do dự hồi lâu, mọi người đều quay lại đồn cảnh sát, không ai dám đến hỏi nữa.


Nhìn thấy cảnh này, Trần Xuân Độ nở nụ cười châm chọc, cơ quan chính quyền bảo vệ an toàn cho nhân dân mà lại mặc cho nhóm người này tấn công bằng vũ khí, hơn nữa còn ở ngay trước đồn cảnh sát. Đây thực sự là điều châm chọc cực lớn.


“Vút!” Một tia sáng đen đột nhiên lao vút ra.


Diệp Thái Linh ngơ ngác đứng đó, khuôn mặt trắng bệch, hai tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt phức tạp. Cô nhìn thấy rõ cảnh tượng vừa nãy, câu nói của Trần Xuân Độ cũng không ngừng vang vọng bên tai cô.


Đường đường là đồn cảnh sát mà lại tiếp tay cho giặc như thế.


Câu nói này như một mũi kim đâm mạnh vào tim Diệp Thái Linh, khiến cô cảm thấy buồn bã, đau thương, đây chính là trật tự xã hội của thành phố T sao?


“Lập tức buông cậu chủ ra, nghe thấy không hả?” Nhóm vệ sĩ lại lên tiếng, trong giọng nói tràn ngập sát khí.


Tất cả vũ khí đều đã tháo chốt an toàn, nhắm thẳng vào Trần Xuân Độ.


Sát khí nồng đậm khắp chốn.


Vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, không chút xao động, ngay cả sát khí kinh khủng trong mắt cũng giảm bớt, nhưng chỉ những người thực sự hiểu anh mới biết Long Vương đã quyết tâm rồi. Long Vương giết người không chút gợn sóng, anh càng bình tĩnh càng đáng sợ.


Đột nhiên Trần Xuân Độ bóp cổ Vương Vô Địch, tay anh như gọng kìm, bùng phát sức lực đáng sợ.


Mặt Vương Vô Địch tái mét, đồng tử mở to, cổ anh ta lập tức biến dạng, bị một lực mạnh kinh khủng bóp chặt, tất cả các khí quản đang biến dạng từng chút, các khớp xương như đang vùng vẫy bên bờ vực sinh tử.


Giờ phút này cậu chủ nhà họ Vương như đã thấy tiếng gọi của tử thần, anh ta sắp phải bỏ mạng rồi.


“Pằng pằng pằng!” Vô số viên đạn bay tới, sắc mặt nhóm vệ sĩ trắng bệch, kinh hãi, tất cả đều nổ súng.


Cậu chủ không thể gặp chuyện, nhất định phải bảo toàn được tính mạng cậu chủ, nếu cậu chủ gặp chuyện thì cả thành phố T có lẽ cũng sẽ chấn động.


“Vút!” Một vật màu đen bay ra khỏi tay Trần Xuân Độ, mang theo uy lực sát phạt kinh người.


Vô số viên đạn bị chém rơi, vật thể màu đen không ngừng bay qua bay lại giữa không trung, vũ khí trong tay đám vệ sĩ cũng bị chém làm đôi.


Nhóm vệ sĩ run lên, kinh hoàng, sợ hãi, chấn động!


“Trần Xuân Độ!” Đột nhiên một tiếng quát nghiêm nghị vang lên.


Khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Thái Linh đầy phức tạp và nghiêm nghị, cô nhìn thẳng vào Trần Xuân Độ rồi hét lên.


Ánh mắt Diệp Thái Linh hoảng loạn, cô liên tục lắc đầu với Trần Xuân Độ.


“Đừng…” Giọng Diệp Thái Linh chỉ còn lại sự khẩn cầu cuối cùng, lúc này cô đang vô cùng bối rối.


Nếu hôm nay Trần Xuân Độ giết người thì anh sẽ hoàn toàn trở thành kẻ sát nhân, tội danh này của anh sẽ được hình thành.