Chàng Rể Phế Vật

Chương 564: Không Ai Còn Sống





“Phụt phụt phụt!” Từng tiếng xé rách không khí vang lên.
Nhóm lính đánh thuê nước ngoài kêu gào thảm thiết, ánh sáng đen đi qua nơi nào, mắt trái của mọi người đều rơi ra.
Hai tay Taylor đã gãy, mắt trái mù hoàn toàn, máu không trừng trào ra từ hốc mắt.

Mặt hắn tái nhợt, vì mất máu quá nhiều mà đã sắp hôn mê, từng cơn đau ập tới nhưng hắn vẫn phải cố gắng chống lại.
“Ai phái chúng mày tới?” Trần Xuân Độ lạnh lùng hỏi.
“Chúng tôi cũng không biết, là web đen, trên đó đăng tiền thưởng 3000 tỷ…” Taylor run lẩy bẩy, hắn vẫn còn rất sợ hãi.
Trong đêm tối, bên ngoài khách sạn là một cảnh tượng vô cùng thê thảm, kinh hãi.
Nhóm lính đánh thuê run rẩy quỳ gối dưới đất.
Còn Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng tại chỗ, toàn thân toát ra vẻ lạnh như băng, giống như một vị sát thần đến từ địa ngục.
“Kẻ xâm phạm đến nước C, dù ở xa cũng sẽ bị trừng phạt.


Hôm nay chúng mày đã đặt chân đến mảnh đất này rồi thì không cần phải quay về nữa.” Ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị của Trần Xuân Độ lướt qua đám lính đánh thuê đang có mặt: “Tất cả chúng mày tự vẫn đi, máu tươi hiến tế hoàng thổ, tao sẽ giữ cho chúng mày toàn thây.”
“Ầm!” Lời này vừa dứt, đám lính đánh thuê có mặt đều run lên vì sợ hãi.
Tất cả tự sát tại chỗ? Anh không định bỏ qua cho bọn họ sao?
“Ưm…” Đũng quần Taylor ướt sũng, hắn cố gắng kìm nén sự hoảng sợ trong lòng, run rẩy đứng dậy, kinh hãi chạy về phía màn đêm…
Hắn không muốn chết! Taylor hắn tung hoàng ngang dọc ở chiến tường lính đánh thuê nước ngoài, đã trải qua biết bao trận sinh tử, hôm nay lại chết ở nước C ư? Hắn không cam tâm! Nếu hôm nay không chết, hắn sẽ mai danh ẩn tích, trốn tới chân trời góc biển.

Từ nay, quỷ lệ cho dù có kinh khủng hơn nữa cũng không tìm được hắn.
Cùng lúc đó, đám lính đánh thuê đang quỳ trên đất cũng run rẩy, đồng loạt nhân lúc hỗn loạn gắng gượng đứng dậy, chạy trốn về tứ phía.

Cảnh tượng đêm nay cực kỳ loạn.
Đám lính đánh thuê đều cố gắng nhân lúc loạn lạc mà chạy trốn, bọn họ đều không muốn chết.
Nhóm lính đánh thuê Black Hawk trước đây tàn nhẫn là thế, lúc này lại trở thành chim muông, cá trùng bỏ chạy khắp nơi, điên cuồng chạy trốn.
“Chạy?” Trần Xuân Độ đứng yên tại chỗ, trong mắt loé lên một tia huyết sắc: “Lại có kẻ muốn chạy.”
Đột nhiên, bàn tay phải của anh xoay một vòng, lòng bàn tay nắm lấy hư không.
“Long Nha!”
Keng! Con dao găm Long Nha đang cắm dưới đất khẽ kêu lên, như được sức mạnh kỳ lạ nào đó thu hút, đột ngột bay lên… bay ngược vào lòng bàn tay Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ cầm con dao găm trong tay phải, khoé miệng nhếch lên một đường vòng cung Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! mạnh tay phải.
Vút! Con dao găm Long Nha xuyên qua hư không, bay về phía Taylor đang chật vật Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! như chớp, thân dao ma sát nhanh chóng với không khí, phát ra tiếng rồng gầm khe khẽ.
Con dao găm Long Nha xé toạc hư không, hoá thành một tia sáng màu đen mang theo tiếng rồng gầm, lao thẳng về phía Taylor.
Taylor đang điên cuồng chạy trốn phía xa…
“Phụt!”
Đột nhiên tia sáng màu đen đâm xuyên tim hắn… đâm xuyên từ tâm nhĩ trái.
Mặt Taylor tái nhợt, run rẩy, bước chân dần chậm lại, đồng tử hắn kinh Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! máu đỏ vẫn tràn ra từ ngực, thoáng chốc đã thấm vào giữa các ngón tay hắn, gần như cả người hắn đều đã bị nhuộm màu đỏ máu.
Cùng lúc đó, con dao găm Long Nha quay trong hư không một vòng, theo quán tính, nó lại đập chính diện vào đầu hắn một lần nữa.

“Phụt” Dao găm Long Nhã loé lên tia sét, đâm xuyên qua đầu mày và đầu hắn, búng máu đỏ tươi và nước não Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhỏ li ti màu đỏ tươi, đó là vết thương do kiếm để lại, lúc này nó đang lan rộng…
“A” Taylor run rẩy kịch liệt, đưa hai tay lên ôm đầu, cố gắng bảo vệ chúng.
Tuy nhiên đầu hắn lại như mất không chế, máu và thịt lẫn lộn, cứ thế rơi xuống…
Máu tanh tràn ra một cách điên cuồng.
Thậm chí hắn có thể cảm nhận được rõ ràng cảnh tượng đáng sợ khi nước trong não mình trào ra.
Một tiếng “phụt” đột ngột vang lên, đầu hắn nổ tung ngay lập tức.
Taylor bất chợt ngã xuống đất, chỉ còn lại cái xác không đầu.
“Long Nha, trở về!” Trần Xuân Độ khẽ hô, con dao găm Long Nha nhanh chóng trở lại tay anh trong bầu trời đem đen kịt.

Đam Mỹ Sắc
Lúc này con ngươi Trần Xuân Độ đỏ như máu, nó đã hoàn toàn bị thay thế bởi máu tanh.
Trần Xuân Độ bình tĩnh đứng tại chỗ, hai mắt anh đỏ như ma quỷ, chầm chậm nhìn đám lính đánh thuê nước ngoài đang bỏ chạy tán loạn tứ phía.
Khoé miệng anh nhếch lên tạo thành một vòng cung kỳ dị: “Một tên cũng không chạy được.”
Mặt đất dưới chân anh chợt nứt ra rồi sụp xuống.
Ngay sau đó, người anh biến mất tại chỗ.
Trong màn đêm vô tận, bóng dáng anh lao nhanh như chớp.
“Phụt phụt phụt” Sau tiếng ù ù của tia sáng đen, vũ điệu huyết vụ lan khắp màn đêm.
Long Nha ở đâu, máu tươi xuất hiện ở đó!
Vũ điệu máu tanh điên cuồng!
Một tên lính đánh thuê nước ngoài đang chạy trốn, đột nhiên một tia sáng đen xuyên qua cơ thể hắn.
Giây tiếp theo, cơ thể hắn nứt ra thành từng đoạn, xác hắn rơi xuống đất theo từng mảnh, cuối cùng biến thành một vũng máu.
Con dao găm long Nha vút nhanh trong đêm tối, từng tiếng rồng gầm cứ thế vang lên, chấn động tâm hồn người.
Từng tốp từng tốp lính đánh thuê nước ngoài ngã xuống, hiện trường lại đầy máu tanh, giống như địa ngục Tu La.
Trần Xuân Độ bước trên biển máu, dao găm Long Nha nhẹ nhàng múa trong tay phải… Lúc này anh như đang biểu diễn nghệ thuật.

Một cảnh tượng nghệ thuật giết người hàng loạt!
“Phụt phụt phụt…” Tiếng máu tanh vẫn vang lên liên tiếp.
Tiếng cắt xác và tiếng nổ vẫn vang lên.
Nhiều âm thanh khác nhau đan xen, tạo thành một vũ điệu địa ngục máu huyết đỏ tươi.
Roẹt!
Con dao găm Long Nha cứa vào cổ tên lính đánh thuê cuối cùng, sau đó từ từ dừng lại giữa không trung.
Một giọt máu từ từ trượt xuống từ lưỡi dao.
“Phụt!” Cơ thể tên lính đánh thuê đó nổ thành một vũng máu.

Bầu không khí cực kỳ yên tĩnh.
Trần Xuân Độ đứng một mình trong bóng tối, tựa như Tu La.
Trên tay phải anh là con dao găm Long Nha phát ra ánh sáng lạnh lẽo vô tận, từng đường máu kỳ lạ chảy trên hoa văn thân dao, trượt xuống lưỡi dao.
Dưới chân anh là cả một biển máu rộng.
Từng thi thể bị chém nát, rải rác trên đất, bốc lên mùi tanh nồng nặc.
Ba mươi sáu lính đánh thuê nước ngoài, không một ai còn sống!
Trong khách sạn, nhóm nhân viên bảo vệ kinh hãi hoá đá đứng tại chỗ, kinh ngạc há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Vài giây trước nhóm lính đánh thuê vẫn còn sống sờ sờ, điên cuồng chạy tán loạn…
Nhưng trong nháy mắt khắp nơi đều là xác chết, tất cả lính đánh thuê nước ngoài đều chết rồi? Xác của chúng đều bị cắt đứt bởi một nhát dao sắc bén, một thi thể toàn thây cũng không có.
Thực sự đáng sợ!.