CHƯƠNG 755
“Yên Kinh sao có thể xảy ra chuyện?” Trạm trưởng Lý cau mày, bọn họ đang truy tìm một kẻ phản quốc, đang chuẩn bị giăng lưới thì đột nhiên nhận được mệnh lệnh này, khiến ông ta không thể tin được.
“Long Vương xuất hiện ở Yên Kinh, hắn muốn lấy mạng cậu hai của Nhà họ Lê.” Người đó báo cáo trung thực.
“Hắn thật sự làm chuyện này?” Vẻ mặt trạm trưởng Lý kinh ngạc, vô cùng kinh hãi.
Thật lâu sau, trạm trưởng Lý chậm rãi nói: “Trả lời đi, nói chúng ta đang hành động. Sau khi xong việc, chúng ta sẽ lập tức trở về.”
“Nhưng trạm trưởng, cái này..” Vẻ mặt người kia nghiêm trọng, trạm trưởng Lý đang trắng trợn làm trái mệnh lệnh.
“Tướng ở ngoài, có thể không tuân theo mệnh lệnh, tôi đã nợ hắn quá nhiều, không thể tự mình đi bắt hắn được.”
…
Nhà họ Lê bên này đã trở thành một cuộc thảm sát đẫm máu.
Máu có ở khắp nơi.
Hàng trăm thuộc hạ của nhà họ Lê đông như kiến đều bị tiêu diệt và gục ngã trong tích tắc.
Các đặc công của tổ chức đặc công cố gắng bắn tỉa và hạ gục Long Vương nhưng chỉ trong vài giây tất cả các đặc công đều bị đánh hạ, máu nhuộm khắc nơi.
Họ đã tính toán sai. Họ chỉ biết uy danh của Long Vương nhưng họ không biết gì về kỹ năng và sức mạnh chiến đấu của Long Vương. Bọn họ hoàn toàn đánh giá thấp sức chiến đấu của Long Vương.
Trần Xuân Độ bước đi trên mặt đất đầy máu, từng bước xông vào nhà họ Lê.
Phía trước phòng chính đã bị hàng rào sắt dày đặc chắn ngang. Các cơ quan bảo vệ của nhà họ Lê được bật. Tất cả đều là để chống lại anh.
Nhưng làm sao hàng rào sắt đơn thuần này có thể chống lại Long Vương?
Hàng rào thép dày đã bị Trần Xuân Độ xé nát chỉ bằng một cánh tay.
Trong đại sảnh của nhà họ Lê, một đám thuộc hạ bỗng chốc hỗn loạn. Mọi người kinh hãi lùi về phía sau.
Một nhóm thuộc hạ đang cầm vũ khí nóng, nhưng không ai dám nổ súng.
Bởi vì kẻ nào nổ súng thì tay đều bị Trần Xuân Độ chặt đứt ngay tại chỗ, máu bắn tung tóe, cả căn phòng nhuốm một màu đỏ.
Trần Xuân Độ bước đi chậm rãi, mặt nạ của anh dường như mang theo sát khí đáng sợ!
“Gọi Lê Thần Vũ ra đây!” Dưới lớp mặt nạ của Long Vương, giọng nói của Trần Xuân Độ vang lên trong không khí, mang theo sự giết chóc như vang lên từ địa ngục.
Trái tim của tất cả những người có mặt lập tức run lên. Thời khắc này quá sức đáng sợ.
“Long Vương …” Vẻ mặt Lê Hạo tái nhợt, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, giọng nói vô cùng phức tạp.
Trần Xuân Độ yên lặng đứng đó, không nói tiếng nào, bày tỏ ý thầm chấp nhận.
“Anh dám đặt chân vào nhà họ Lê một cách không kiêng nể gì như vậy đã biết hậu quả chưa?” Giọng nói của Lê Hạo vô cùng trịnh trọng, dường như còn có ý uy hiếp.
“Hậu quả ư. Tôi chỉ biết hôm nay mạng của Lê Thần Vũ sẽ không được đảm bảo.” Giọng của Trần Xuân Độ rất lạnh lùng, mang theo sự hung ác và độc đoán.
Dưới lớp mặt nạ, ánh mắt Trần Xuân Độ bình tĩnh nhìn chằm chằm vào vị chủ nhân nhà họ Lê như thể đang mỉa mai ông ta.
“Tôi đã huy động toàn bộ lực lượng trong và ngoài gia tộc. Hiện tại toàn bộ nhà họ Lê đều đang ở bên ngoài. Mày dám tiến một bước, đừng trách chết không toàn mạng.” Lê Hạo nghiến răng nghiến lợi, giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
Trần Xuân Độ không nói gì, chỉ bước về phía trước.
Yên lặng! Không khí im ắng đầy chết chóc.
Hai tay Lê Hạo nắm chặt. Ông ta đã hiểu đây là một kiếp nạn chưa từng có. Hôm nay nhà họ Lê đột nhiên phải gánh chịu thảm họa này. Nó đến quá đột ngột. Cho dù hiện tại ông ta có cứng rắn thế nào thì trên thực tế, nhà họ Lê từ đầu đến cuối vẫn yếu thế.
“Mày, rốt cuộc mày định làm gì.” Lê Hạo nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, giọng điệu phức tạp và lạnh lùng.
“Lê Thần Vũ đã ra tay với tôi nhiều lần kể từ khi ở thành phố T. Tôi đã chặt tay hắn để dạy cho hắn một bài học. Nhưng hắn ta vẫn không thay đổi, treo thưởng tôi trên web đen. Vậy thì tôi cần gì cho hắn cơ hội nữa. ” Sau lớp mặt nạ, giọng nói của Trần Xuân Độ chắc chắn vừa nghiêm nghị, khiến bầu không khí xung quanh như bị chấn động.