Chàng Rể Phế Vật

Chương 795



CHƯƠNG 795


Trần Xuân Độ bước trên biển máu, dao găm Long Nha nhẹ nhàng múa trong tay phải… Lúc này anh như đang biểu diễn nghệ thuật.


Một cảnh tượng nghệ thuật giết người hàng loạt!


“Phụt phụt phụt…” Tiếng máu tanh vẫn vang lên liên tiếp.


Tiếng cắt xác và tiếng nổ vẫn vang lên.


Nhiều âm thanh khác nhau đan xen, tạo thành một vũ điệu địa ngục máu huyết đỏ tươi.


Roẹt!


Con dao găm Long Nha cứa vào cổ tên lính đánh thuê cuối cùng, sau đó từ từ dừng lại giữa không trung.


Một giọt máu từ từ trượt xuống từ lưỡi dao.


“Phụt!” Cơ thể tên lính đánh thuê đó nổ thành một vũng máu.


… Bầu không khí cực kỳ yên tĩnh.


Trần Xuân Độ đứng một mình trong bóng tối, tựa như Tu La.


Trên tay phải anh là con dao găm Long Nha phát ra ánh sáng lạnh lẽo vô tận, từng đường máu kỳ lạ chảy trên hoa văn thân dao, trượt xuống lưỡi dao.


Dưới chân anh là cả một biển máu rộng.


Từng thi thể bị chém nát, rải rác trên đất, bốc lên mùi tanh nồng nặc.


Ba mươi sáu lính đánh thuê nước ngoài, không một ai còn sống!


Trong khách sạn, nhóm nhân viên bảo vệ kinh hãi hoá đá đứng tại chỗ, kinh ngạc há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.


Vài giây trước nhóm lính đánh thuê vẫn còn sống sờ sờ, điên cuồng chạy tán loạn… Nhưng trong nháy mắt khắp nơi đều là xác chết, tất cả lính đánh thuê nước ngoài đều chết rồi? Xác của chúng đều bị cắt đứt bởi một nhát dao sắc bén, một thi thể toàn thây cũng không có.


Thực sự đáng sợ!


Trong đêm tối vô tận, một luồng sương mù nhàn nhạt tràn ngập trong không khí.


Trần Xuân Độ từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt anh đỏ bừng như ma quỷ, anh chầm chậm nhìn về phía khách sạn!


Ở hiện trường vẫn còn người sống. Trận giết chóc của anh vẫn phải tiếp tục!


Đại chiến ngập trời, thần trí của anh cũng có hơi mơ hồ!


Coong! Long Nha khẽ run lên trong tay phải của anh, anh chậm rãi mà đi về phía đám bảo vệ kia!


Đột nhiên, vẻ mặt của đám bảo vệ đó trở nên hoảng sợ, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng sát khí chèn ép đầy trời!


“Cậu đừng có qua đây!” Sắc mặt của đội trưởng đội bảo vệ có hơi tái nhợt, anh ta kêu lên một tiếng đầy hoảng sợ.


Thế nhưng, Trần Xuân Độ lại không hề để ý đến! Anh cầm Long Nha trong tay mà bước từng bước một… Đi về phía bọn họ tựa như một con quỷ Tu La!


Tất cả đám bảo vệ đều cảm thấy trái tim mình đều chấn động kịch liệt… Cơ thể bọn họ run rẩy đầy vẻ hoảng sợ mà lui về phía sau.


Giờ phút này, Trần Xuân Độ là một con quỷ Tu La không có tình cảm, trước mắt anh của có chết chóc mà thôi!


“Meo~!” Đột nhiên, có một con mèo đen như mực nhảy ra từ bên phía vách tường đổ nát của khách sạn, ngay sau đó, một tiếng mèo kêu thảm thiết truyền vào trong tai Trần Xuân Độ.


Bỗng nhiên, cơ thể Trần Xuân Độ nhoáng lên một cái, thân thể anh lảo đảo… Tia máu hằn đỏ trong mắt anh… Dần dần tiêu tán đi.


Anh chậm rãi ngẩng đầu lên mà nhìn bầu trời tối đen một chút… Hơi thở chết chóc quanh người đã thu liễm lại trong nháy mắt.


Anh nhét Long Nha vào trong ống tay áo rồi đốt một điếu thuốc lá.


Ánh mắt lướt nhìn qua bốn phía xung quanh, một mảnh tàn sát đầy máu tanh khắp cả mặt đất, khắp nơi đều là thi thể và bộ phận cơ thể…


Lính đánh thuê Black Hawk, bị tiêu diệt toàn đội.


Đêm tối thâm sâu, máu tươi tràn ngập.


Một mảnh yên tĩnh trôi qua, một tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ sự yên bình quý giá này.