Chàng Rể Phế Vật

Chương 817



CHƯƠNG 817


Tên sát thủ bày ra bộ mặt sợ hãi, vội vàng đem thứ vũ khí nhiệt hạch cao cấp trên chắn trước mặt!


“Tranh!” Một âm thanh phát ra nghe như tiếng kim loại va chạm! Thanh đoản kiếm hình tia sáng đen trực tiếp tách nòng súng thành hai mảnh, đâm thẳng vào mi tâm của tên sát thủ! Nhanh như chớp, khiến tên kia không kịp phản ứng!


Nhưng lúc này, thanh đoản kiếm hình tia sáng đen bay trở lại, một lần nữa xuyên qua đầu tên sát thủ!


Sau khi phát huy hết tác dụng, tia sáng đen xoay tròn rồi quay về tay Trần Xuân Độ!


Tên sát thủ trợn tròn hai mắt, không dám tin đây là sự thật! Ngay sau đó: “cạch” một tiếng, đầu của anh ta bị nứt ra làm hai mảnh! Nhưng giờ phút này não của tên sát thủ vẫn thanh tỉnh như cũ! Bởi vì tốc độ ra kiếm của Trần Xuân Độ nhanh đến nỗi tận cho đến khi não tên sát thủ bị nứt ra anh ta mới nhận ra hiện thực!


Bên ngoài khách sạn, khuôn mặt của đám sát thủ hoàn toàn thay đổi! Tất cả bọn chúng… đều khủng hoảng trước phương thức giết người đáng sợ này!


Chỉ vỏn vẹn trong mấy chục giây mà hàng chục đồng bọn đã liên tiếp bị hạ gục!!


“Trạng thái chiến đấu cấp A!!” Giờ khắc này, tất cả sát thủ đều trong tư thế phòng bị! Vẻ mặt của bọn chúng đều trở nên nghiêm trọng, mang theo tâm thế phòng bị chưa từng có! Giờ phúc này đây, dường như bọn chúng đã hoàn toàn thay đổi, nếu như nói vừa rồi bọn chúng còn mang theo tâm thế chơi đùa thì bây giờ tâm thế ấy đã biến thành tinh thần chiến đấu thực sự!


Thủ lĩnh nhóm sát thủ Dương Hạ vẫn giữ thần sắc lạnh lùng như cũ, đứng ngạo nghễ trong bóng đêm, dửng dưng nhìn Trần Xuân Độ!


Một khi sát thủ đã ra tay, cho dù nhà có tường đồng vách sắt thì bọn họ cũng sẽ biến nó thành đống phế liệu! Bọn họ là sát thủ hải ngoại giỏi nhất trên thế giới! Họ đã vào sinh ra tử mấy chục năm nay, bước ra từ vô số trận chiến đẫm máu trong cái thế giới hỗn loạn này mà viết ra hai chữ “Ma minh”, đây chính là minh chứng vô song cho khả năng của bọn họ!


Ca ca ca! Hàng loạt tiếng va chạm của kim loại vang lên khi nạp đạn súng máy hạng nặng!! Tất cả những khẩu súng này, trong nháy mắt đều nhắm vào người Trần Xuân Độ!!


“Tất cả, giết.” Tiếng hét chói tai của Dương Hạ vang vọng khắp bầu trời đêm, một tiếng ra lệnh vẽ ra một tấm huyết đồ tứ phương!!


“Tạch tạch tạch đoàng…!!!”


Ngay giây phút này đây! Tiếng súng rền vang như sấm, đạn mạc bay vèo vèo giữa không trung!!


Từng viên đạn bay ra tạo thành một cơn mưa dày đặc… ùn ùn kéo về phía Trần Xuân Độ!!


Lúc này, trong đôi mắt của Trần Xuân Độ… léo lên tia tang thương vô tận!


“Ta không vào địa ngục thì ai vào…?” Anh như đang tự lẩm bẩm một mình, mang theo một hơi thở lạ lùng, từ từ lan tỏa ra không khí!


Dần dần, một tia máu đỏ tươi… bắt đầu lan ra trong con ngươi của anh!


Tranh! Lúc này, thanh Long Nha trong bàn tay phải rung lên!


“Long chém…” Sắc mặt Trần Xuân Độ chợt trở nên lạnh lùng, bước lên một bước, thiên biến vạn hóa!


“Chín đạp!” Thân thể anh trong phút chốc hóa thành dư ảnh khiến người ta phải kinh ngạc!!


Tia sáng đen bay lên phát ra âm thanh nho nhỏ, từng tia sáng đen nhảy múa điên cuồng giữa trời!


“Phốc phốc phốc…!!!” Âm thanh của vô số thân xác bị cắt rời vang vọng trong đêm!! Máu bắn tung tóe…


máu thịt tuôn trào….!


Tay Trần Xuân Độ cầm tia sáng đen, bước chân tiếp tục tiến về phía trước!


Tia sáng đen đi qua chỗ nào, xác của sát thủ lập tức đổ xuống, máu vương vãi khắp nơi!!


Cảnh tượng giống như một biển máu, tanh mùi chết chóc!!


“Tên khốn! Ông phải giết mày!!” Bọn sát thủ trông cực kỳ dữ tợn! Vô số khẩu súng hạng nặng bắn xối xả về phía Trần Xuân Độ, như muốn nuốt chửng toàn bộ bóng dáng của anh trong biển lửa!!


“Phốc!” Một tên sát thủ còn chưa kịp phản ứng, một ánh sáng đen đã xuyên thủng cổ anh ta! Tên này chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt quay tròn và sau đó… đầu đã lìa thân, rơi thẳng xuống đất! Một giây trước khi chết, anh ta còn có thể nhìn thấy thi thể không đầu của mình.


Xác của vô số sát thủ ngã xuống… Toàn bộ mặt đất bê bết máu, xương chất thành đống, máu tanh nồng nặc!


“Khốn khiếp!! Ách…” Một tên sát thủ gầm lên, trước khi anh ta kịp nói hết lời, một vệt màu đen ngay lập tức xuyên qua đầu và thái dương của anh ta!


“Phòng bị! Phòng bị! Phòng bị cấp cao nhất!” Ma Minh dường như đã gặp phải cường địch! Đây là cấp độ an ninh cao nhất trong quân đoàn của bọn họ!! Ngoại trừ trận chiến sinh tử đẫm máu, mấy chục năm qua, bọn họ chưa từng đã sử dụng đến phòng bị cấp cao như vậy! Điều này cho thấy bọn họ đang phải đương đầu với một trận chiến đẫm máu!