Chàng Rể Phế Vật

Chương 858



CHƯƠNG 858


Trên người Lê Kim Huyên rất thơm, cô nằm trên giường, một mùi thơm nhẹ nhàng bay tới, mùi đó rất dễ ngửi, chính là mùi nhàn nhạt. Trần Xuân Độ có chút không kềm hãm được rồi, anh vốn ngửi mùi nhận biết phụ nữ. . . Sở thích lớn nhất của anh là cảm thụ mùi thơm phụ nữ. Mà lúc này một người phụ nữ xinh đẹp như vậy ngủ ở bên cạnh, anh tự nhiên có chút động tâm. . .


Trần Xuân Độ nhẹ nhàng đến gần bên người Lê Kim Huyên, ngửi mùi thơm đạm nhã trên người cô. . .


Mùi thơm kia thật sự rất dễ ngửi, làm cho người ta ghiện. . .


Mà nhưng vào lúc này, Lê Kim Huyên đang co lại như con mèo nhỏ lại nhẹ nhàng xê dịch thân thể mềm mại. . . Sau đó tỉnh táo mở mắt ra. . .


Lê Kim Huyên vừa mở mắt thì thấy Trần Xuân Độ gần trong gang tấc. . . Anh đang nhẹ nhàng ghé vào trước mặt mình. . . Không biết đang làm gì?


Trong nháy mắt 0.01s đó, trong lòng Lê Kim Huyên đầu tiên là sinh ra một tia cảm giác an toàn. . . Bởi vì Trần Xuân Độ đang ở bên người. . . Loại cảm giác này thật an toàn.


Ngay sau đó một giây sau, trái tim Lê Kim Huyên bắt đầu ùm ùm nhảy lên. . . Cô thanh tỉnh hơn, bỗng nhiên trợn to hai mắt!


Không đúng! Đây là phòng của cô, người này sao lại ngủ cùng giường với cô rồi!


Khuôn mặt tuyệt đẹp của Lê Kim Huyên bỗng nhiên dâng lên sương lạnh, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, thần sắc lạnh như băng, sát khí tràn ngập!


Ngay sau đó, cô không chút do dự nâng chân dài, đột nhiên đạp Trần Xuân Độ!


“Ầm!” Trần Xuân Độ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ lập tức bị Lê Kim Huyên đạp xuống giường, anh nhìn bóng lưng Lê Kim Huyên thở phì phò lao ra khỏi phòng, đột nhiên, khóe miệng cong lên.


Sau khi ăn sáng. . .


Nữ thần tổng giám đốc đã ở cửa biệt thự đợi hơn nửa ngày, mới thấy Trần Xuân Độ lững thững lái xe tới, mặt đẹp lạnh như băng, hiển nhiên không có sắc mặt tốt.


Nữ thần thở phì phò chui vào trong xe, Trần Xuân Độ lái xe đến công ty.


Dọc theo đường đi, hai người cũng không trò chuyện.


“Tối hôm qua tại sao ở phòng tôi?” Rất lâu sau nữ thần tổng giám đốc mới đặt câu hỏi, giọng lạnh như băng.


Trần Xuân Độ lúng túng, lái xe, trong lòng có chút chần chờ, không biết phải giải thích như thế nào.


Thấy Trần Xuân Độ chần chờ như vậy, tâm trạng Lê Kim Huyên dường như có chút xốc xếch, người này tuyệt đối là cố ý! Càng nghĩ. . . Lòng nữ thần cũng càng lúc càng xốc xếch.


Trần Xuân Độ trở lại phòng làm việc, vừa đốt một điếu thuốc. Cửa phòng làm việc liền bị gõ.


“Anh Trần, có một bức thư gửi cho ngài, cần ngài tự mình ký nhận.” Một nữ đồng nghiệp đứng ở cửa cung kính nói.


Trần Xuân Độ sửng sốt một chút, thư gửi cho anh? Còn phải tự anh ký nhận?


Ngay sau đó, nữ đồng nghiệp dẫn một người đàn ông mặc âu phục phẳng phiu vào.


Người đàn ông mặc âu phục, thân sĩ vô cùng, anh ta đi tới trước mặt Trần Xuân Độ nhẹ nhàng cúi người tỏ ý, tự giới thiệu mình: “Chào ngài Trần, tôi là chuyển phát nhanh toàn cầu, có một bức thư gửi cho ngài, cần ngài tự mình ký nhận.”


Nghi ngờ trong tròng mắt Trần Xuân Độ sâu hơn. . . Chuyển phát nhanh Toàn cầu? Gửi một phong thư còn cần ủy thác bưu điện phục vụ cao như vậy? Thần bí như vậy?


Nhân viên bưu điện thân sĩ cúi người, sau đó đưa phong thư vàng kim lóa mắt tới trước mặt Trần Xuân Độ.


“Ngài Trần, mời ngài ký nhận.” Nhân viên giao hàng cung kính nói.


“Người ủy thác gửi thư là ai?” Trần Xuân Độ hỏi.


Nhân viên giao hàng cung kính gật đầu, chậm rãi nói: “Xin lỗi ngài Trần, đây là thuộc về phạm vi phải giữ bí mật. . . Không thể tiết lộ.”


Thấy nhân viên giao hàng đến đối phương là ai cũng không chịu nói, Trần Xuân Độ cũng lười để ý tới anh ta: “Không ký, cút.”