Chàng Rể Phế Vật

Chương 890



CHƯƠNG 890


Sắc mặt của những nhân viên bảo vệ còn lại đột ngột thay đổi, không kịp phản ứng gì!


“Ầm ầm ầm!” Vài nhân viên bảo vệ bị đánh văng ra ngoài, tất cả nhân viên bảo vệ đều nằm trên mặt đất, trên người chảy rất nhiều máu… Vô cùng thê thảm!


Đám người Nước J này ra tay cực kỳ tàn ác, không có chút nhân từ nào!


Khóe miệng Tạ Minh đầy vết máu, từ trên mặt đất run rẩy đứng lên: “Tụi mày … Tụi mày … muốn làm gì?!”


“Chà!” Một bóng người đi tới, một tên võ sĩ Nước J dùng sức lực cực lớn trực tiếp bóp lấy cổ Tạ Minh, Tạ Minh suýt nữa đã bị bóp gãy cổ!


“Kêu Lê Kim Huyên cút ra đây! Nếu không … Tao sẽ tàn sát hết tập đoàn Lê Thị của chúng mày!” Tên võ sĩ Nước J chậm rãi nói bằng tiếng nước C không lưu loát, giống như sương giá địa ngục, giết người một cách man rợ!


Tất cả các đồng nghiệp có mặt đều hoảng sợ run rẩy!! Đây … Một đám người Nước J này… Tới đây để gây rắc rối!!


… Sáng sớm, Trần Xuân Độ dậy sớm lái xe tới biệt thự của nhà họ Lê. Mang theo Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan rồi trực tiếp lái xe về phía công ty.


Chiếc Maybach phóng hết tốc lực, khi xe chạy đến lối vào tòa nhà của Lê Thị, ánh mắt của Trần Xuân Độ lập tức ngưng tụ!


Ngay cả Tô Loan Loan đang ngồi ở hàng ghế sau cũng chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, lộ ra vẻ thâm thúy!


Chỉ nhìn thấy trước cổng công ty, hàng chục chiếc Lexus màu đen ngang nhiên chặn trước cổng! Chặn hết đường đi của mọi người trong công ty!


Một đám người nước J mặt mày băng giá đứng ngang hàng, giống như những thủ vệ tử thần, chặn họ ở lối vào của tòa nhà Lê Thị!


Tất cả đồng nghiệp có mặt đều không dám tới gần nửa bước!! Trên mặt đất còn sót lại một vài vết máu, một đám bảo vệ máu me đầy người, run rẩy đứng trên mặt đất, hiển nhiên đã bị thương nặng rồi!


“Ở trong xe đừng đi ra ngoài.” Trần Xuân Độ quay đầu, trịnh trọng nói với Lê Kim Huyên.


Lê Kim Huyên hơi kinh ngạc, nhưng cũng không có đáp lại … Ngơ ngẩn nhìn cảnh tượng trước mặt…


Cửa xe Mercedes Benz mở ra, Trần Xuân Độ chậm rãi bước xuống xe.


Giờ phút này, trên mặt anh vô cùng bình tĩnh, hô hấp vững vàng, dường như mang theo sự sâu sắc vô tận.


“Cho hỏi nhân viên bảo vệ của tập đoàn Lê Thị, là ai đánh vậy?” Trần Xuân Độ đi về phía đám người Nước J kia, giọng nói bình tĩnh khác thường.


Đám người Nước J lạnh lùng liếc mắt nhìn anh, xem ra không ai để anh vào trong mắt. Họ là võ sĩ của Đế quốc Nước J, võ công của họ vượt qua đám tầm thường này, tụi người nước C chỉ là thứ con kiến cỏn con, làm sao xứng nói chuyện với bọn họ.


Trần Xuân Độ hít sâu một hơi rồi hỏi lại: “Tụi bây câm hết rồi à…Không nghe tao hỏi gì sao? Nhân viên bảo vệ của tập đoàn Lê Thị là do ai đánh hả?”


Trong đó có một tên võ sĩ người nước J lạnh lùng liếc anh một cái, dùng tiếng nước C không lưu loát châm chọc nói: “Cũng chỉ là con kiến người nước C mà thôi, là tao đánh đó, mày có thể làm gì được tao nào?”


Trần Xuân Độ không nói lời nào, thân thể trực tiếp bùng lên!


“Chát!” Hung hăng tát một cái! Cả người tên võ sĩ kia trong nháy mắt văng đi! Xoay vài vòng trong không trung…Khó khăn lắm mới rớt xuống đất! Trên mặt đất một mảnh máu tanh tràn ngập!


Huh! Bầu không khí im lặng chết người! !