CHƯƠNG 917
“Thú vị… A… Thật sự thú vị…” Khoé môi Trần Xuân Độ cong lên tạo thành một độ cong thâm thúy không rõ, đó là một nụ cười nhàn nhạt… Chỉ là nụ cười này lại có vẻ sâu xa phức tạp, làm cho người khác cảm thấy hoảng hốt một cách khó hiểu?
Lúc này Long Thiên Ngao mang sắc mặt dữ tợn, trong con ngươi ánh lên biểu cảm kinh hãi! Bởi vì bàn tay tát Trần Xuân Độ của anh ta… đang mơ hồ phát đau! Cái tát vừa rồi… giống như đập trúng tường đồng vách sắt!
“Tao đánh chết con mẹ mày!” Long Thiên Ngao vốn không thể chịu nổi ánh mắt lạnh lẽo đó của Trần Xuân Độ, anh ta tức giận không gì sánh được, trực tiếp trở tay quạt tới một lần nữa! Cái tát này hết sức hung ác, trên cánh tay tráng kiện của anh ta gồ lên gân xanh! Anh ta muốn tát chết đối phương! Nhìn cái tát này hạ xuống, ai ai cũng có thể thấy được lực đạo hung hãn tột cùng tới cỡ nào!
“Bốp!” Bỗng nhiên, một tiếng vang thanh thúy rất lớn nảy sinh!
Trần Xuân Độ nhanh như tia chớp, trước khi bạt tai của Long Thiên Ngao đánh tới, anh đã trực tiếp nâng tay lên… tát một cái cực nhanh vào trên mặt của Long Thiên Ngao!
Cả người Long Thiên Ngao giống như cánh quạt vậy… không ngừng xoay tròn tại chỗ! Máu theo miệng của anh ta điên cuồng bắn ra, tạo thành một vòng tròn máu ở dưới mặt đất!
Cả đám người há hốc mồm! Tất cả đều không thể phản ứng kịp!
Long Thiên Ngao xoay tròn tại chỗ hơn mười vòng rồi mới từ từ ngừng lại…
“Phụt!” Chuyện đầu tiên anh ta làm sau khi dừng lại là phun ra máu! Một ngụm máu rất lớn! Thậm chí ngay cả nội tạng dường như cũng muốn phun ra theo!
Trên mặt đất vương vãi vết máu, thời điểm Long Thiên Ngao chảy máu như điên, cả người anh ta trực tiếp sững sờ…
“Bịch!” Một tiếng vang thật lớn phát sinh! Người đàn ông thân cao mét tám mét … trực tiếp ngã xuống vũng máu! Hoàn toàn ngất đi!
Không khí tĩnh lặng như chết!
Tất cả mọi người mở to hai mắt mà nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt! Giờ khắc này, toàn bộ hiện trường đều hóa đá!
Long Thiên Ngao, đường đường là cậu chủ của tập đoàn Long Trạch… được xưng là Long Gia của nhà họ Long hắc đạo ở Thành phố T… vậy mà lại bị một cái tát cả một tên tài xế… đánh cho bị thương nặng đến mức chảy máu như điên… rồi ngất xỉu?
Mọi người kinh hãi nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ giống như nhìn ác ma… trong lòng tất cả bọn họ đều rùng mình một cái! Người này… quá to gan lớn mật, anh ta là ma quỷ sao?
Sắc mặt Lê Kim Huyên dại ra… cô ngây ngốc nhìn một màn này, không biết phải làm thế nào mới ổn…
Chuyện này đã hoàn toàn vượt quá phạm vi khống chế của cô…
Trong góc phòng tiệc, sắc mặt u ám của Phương Chấn Khải biến đổi! Vẻ dữ tợn trên mặt như muốn nổ tung! Giờ khắc này trông biểu cảm của anh ta cực kỳ xấu xí!
Phương Chấn Khải cất bước đi tới, sắc mặt băng lãnh tái xanh… Anh ta trực tiếp xông vào đám người, thừa dịp đoàn người hỗn loạn lớn tiếng quát lên: “Làm càn! Dám gây rối ẩu đả trong bữa tiệc của thương hội hôm nay! Quả thực là không coi phép tắc ra gì! Người đâu! Đánh đuổi Trần Xuân Độ và người phụ nữ bên cạnh anh ta ra ngoài cho tôi!”
Phương Chấn Khải cực kỳ âm ngoan… Anh ta chen chút ở trong đám người, ỷ có đoàn người yểm hộ, cả gan quát lên chói tai! Anh ta định tranh thủ sự đồng tình của đám khách mời!
Nhưng cuối cùng… mọi người còn chưa phản ứng kịp… chỉ trong thời gian ngắn một thân ảnh đã vọt vào đám người nhanh như chớp, trực tiếp xách cổ áo của Phương Chấn Khải giống như xách thịt heo, lôi anh anh ra ngoài!
Lê Kim Huyên không khỏi ngẩn ngơ… Phương Chấn Khải?