CHƯƠNG 920
“Đầu tiên là đánh Long Thiên Ngao và Phương Chấn Khải, kế tiếp là ngay cả mặt mũi của hội trưởng La cũng không nể, thực sự là rất trâu!”
“Người trẻ tuổi bây giờ… đúng là không biết trời cao đất rộng… Hội trưởng La là nhân vật đứng trên đỉnh cao ở Thành phố T… Người kia vậy mà lại chẳng thèm nể mặt hội trưởng La?”
Lê Kim Huyên cũng có chút ngây ngốc, cô vẫn chưa phản ứng kịp… La Hạo Nhiên này đột nhiên xuất hiện, muốn bắt tay với Trần Xuân Độ một cách khó hiểu… Đây là có chuyện gì xảy ra?
Trần Xuân Độ vẫn cứ lạnh nhạt nhìn La Hạo Nhiên, bình tĩnh hỏi: “Tôi có quen ông sao?”
La Hạo Nhiên đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười nhạt: “Lần đầu gặp mặt.”
“À, thôi vậy… Coi như hôm nay ông còn có chút lý lẽ…” Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói… giống như hoàn toàn không để thân phận của La Hạo Nhiên vào mắt, bộ dạng vẫn lưu manh hờ hững thờ ơ như trước.
La Hạo Nhiên mỉm cười, nụ cười chứa rất nhiều ẩn ý… Người thanh niên này thật thú vị…
“Người đâu, mang hai người này ra ngoài, đưa đến bệnh viện…”
La Hạo Nhiên chỉ huy mấy nhân viên, mang Phương Chấn Khải và Long Thiên Ngao đang nằm dưới đất đến bệnh viện cấp cứu…
Mà mặt đất ở hiện trường cũng được thu dọn sạch sẽ một lần nữa, tất cả các vết máu đều được lau sạch bong…
Tuy rằng vừa rồi có một khúc nhạc đệm thô bạo máu tanh chen vào nhưng buổi tiệc này vẫn tiếp tục như cũ… Những người tới đây đều là người có tiếng tăm trong giới kinh doanh, mọi người đều vì một chữ “lợi”. Thương hội hôm nay là đại hội đầu năm của giới kinh doanh ở Thành phố T, trong đại hội này có vô số cơ hội hợp tác và những động thái mới nhất của giới kinh doanh… Mọi người sao thể nào bỏ qua? Khi đứng trước chữ ‘lợi’, đoạn nhạc đệm vừa rồi đều chỉ là phù vân mà thôi.
La Hạo Nhiên lên đài, diễn thuyết về cơ hội phát triển của thương hội Thành phố T trong thời gian tới…
Lần này thương hội sẽ bắt đầu tiến nhập vào giai đoạn chủ chốt. Mọi người đều thể hiện khả năng kinh doanh của mình, tương lai sẽ có rất nhiều cơ hội va chạm nhau, nghiên cứu mô thức của việc kinh doanh…
Nữ thần Lê Kim Huyên an tĩnh đứng ở đằng kia, không tham gia thảo luận vào bất kỳ chủ đề nào. Cô giống như một đóa hồng rực rỡ gay gắt, tuyệt mỹ mê người nhưng đồng thời cũng an tĩnh dửng dưng.
Trần Xuân Độ bưng ly rượu, tự nhiên như không đứng ở bên cạnh nữ thần, đôi môi đỏ khẽ nhấp chút rượu, ăn đồ ăn Tây, dáng vẻ từ tốn ung dung… Anh hoàn toàn chẳng để bụng vai trò của mình là gì… Dẫu sao thì đối với anh mà nói rượu này cũng quá bình thường…
La Hạo Nhiên diễn thuyết ở trên sân khấu xong, tiếp theo là các lãnh đạo trong giới chính trị của thương hội thành phố T lên sân khấu, phát biểu về kế hoạch tương lai trong công tác nhà nước, cùng với hướng phát triển của thành phố… Các ông lớn cổ vũ dân kinh doanh ở thành phố T dũng cảm thăm dò thời cơ trong tương lai…
Sau khi La Hạo Nhiên bước xuống từ trên sân khấu, lập tức có một đám nhân sĩ trong giới kinh doanh tụ tập lại… Mọi người đều mời rượu bắt chuyện với La Hạo Nhiên… Có thể được giao lưu và bắt chuyện với một nhân vật như La Hạo Nhiên chính là một vinh hạnh, cũng là cách tốt nhất để kéo gần quan hệ.
Nhưng hiển nhiên La Hạo Nhiên cũng không dừng lại quá lâu, ông ta bưng ly rượu chậm rãi đi xuyên qua dòng người nhốn nháo, tiến thẳng đến chỗ Lê Kim Huyên ở bên này.
“Tổng giám đốc Lê, nhiều ngày không gặp, gần đây giá trị cổ phiếu của tập đoàn Lê Thị phát triển liên tục, thật đáng mừng.” La Hạo Nhiên bưng ly rượu, cười nhạt đi tới trước mặt Lê Kim Huyên.
Lê Kim Huyên hơi sững sờ, rất nhanh cũng nâng ly rượu lên, lễ phép chạm cốc đáp lễ La Hạo Nhiên.
“Nhờ phúc của hội trưởng La…” Lê Kim Huyên mỉm cười, nâng ly nhẹ nhàng nhấp môi.