Chàng Rể Phế Vật

Chương 929



CHƯƠNG 929


“Ầm!” Một quyền!


Đầu hổ đông bắc mãnh liệt lõm xuống, tất cả khớp xương đều bị vỡ vụn, thân thể hổ dữ nặng mấy trăm ký trực tiếp bị một quyền này đánh bay ngược ra, một chuỗi máu tươi phụt ra từ trong miệng hổ!


Một đầu mãnh hổ khác bắn tới, chấn động đến đáng sợ. Mắt thấy hàm răng nanh sắc bén kia đã sắp cắn trúng người đàn ông!


Người đàn ông da thú giang hai tay ra, gắt gao banh rộng cái miệng hổ to như chậu máu!


Bắp thịt đáng sợ trên hai cánh tay của người đàn ông tăng vọt!


“Rắc… răng rắc!” Âm thanh xương gãy kịch liệt vang lên! Cái miệng to như chậu máu của con hổ đông bắc lại bị anh ta dùng tay không mạnh mẽ xé rách! Giữa màn tuyết trắng đầy trời tràn ngập máu huyết của dã thú!


Chỉ trong vòng hai giây ngắn ngủi, một mình người đàn ông… đã đánh giết hai đầu hổ đông bắc! Khủng bố đến tận cùng!


Người đàn ông chậm rãi phủi đi vết máu ở trên tay, đôi mắt bình tĩnh không gì sánh được. Anh ta xốc đầu con hổ lên, trực tiếp mang theo hai đầu hổ đông bắc hoang dại chậm rãi rời đi…


Nhưng vào lúc này, đột nhiên một cái máy truyền tin trên thân người đàn ông vang lên!


Người đàn ông hơi sững sờ, để đầu hổ trong tay xuống, trong mắt lóe lên vẻ thâm thúy, kinh ngạc lấy máy truyền tin của mình ra. Anh ta ẩn thân ở nơi này, đã rất lâu rồi chưa từng xuất sơn, thậm chí ngay cả hình dáng ở thế giới bên ngoài thế nào anh ta cũng đã sắp quên rồi. Nhưng lúc này, chiếc máy truyền tin mấy năm nay đều chẳng hề có động tĩnh nào giờ đây lại vang lên!


“Ai vậy?” Người đàn ông chậm rãi hỏi thông qua máy truyền tin, giọng nói thâm thúy của anh ta khàn khàn, chấn động giống như mãnh thú. Trong máy truyền tin phun ra ba chữ “nhà họ Vương”, trịnh trọng không gì sánh được.


“Chuyện gì?” Ánh mắt người đàn ông hơi ngưng trọng, dường như ngôn ngữ có hơi trúc trắc. Anh ta trịnh trọng hỏi, âm thanh kéo dài không gì sánh được, bởi vì anh ta nhớ kỹ, đã rất lâu rồi nhà họ Vương chưa từng liên lạc với anh ta.


“Gia tộc ban bố mật lệnh, có nhiệm vụ.” Trong máy truyền tin nặng nề truyền ra mấy chữ đơn giản.


Rốt cuộc sắc mặt bình tĩnh của người đàn ông cũng khôi phục vẻ trịnh trọng, bởi vì chuyện có thể khiến anh xuất thủ… thì chính là chuyện lớn! Anh ta có nhiệm vụ quan trọng!


“Địa điểm, thời gian, nhân vật.” Người đàn ông bình tĩnh hỏi vào máy truyền tin.


“Chúng tôi sắp tới đó, mời anh trực tiếp lên máy bay nói chuyện.” Âm thanh vang lên trong máy truyền tin.


Nhưng vào lúc này, trên bầu trời xa xăm, tiếng cánh quạt nổ tung bỗng nhiên vang lên! Động cơ của cánh quạt lớn gào thét ầm ĩ, khung máy bay trực thăng từ từ rơi xuống từ giữa không trung, tiếng vang vọng khắp rừng nguyên sinh!


Máy bay trực thăng lơ lửng trên người đàn ông da thú ở một khoảng cách vài chục mét!


Người điều khiển máy bay trực thăng điều chỉnh góc độ, chuẩn bị từ từ hạ cánh…


Người đàn ông da thú ngẩng đầu lên, đôi mắt thâm thúy ngắm nhìn lên chiếc máy bay trực thăng ở trên cao mấy chục mét… Trong mắt anh ta hiện lên vẻ sắc bén… Bầu trời… Một viễn cảnh lâu rồi chưa được nhìn thấy.


Khóe miệng anh ta nhếch lên một đường cong… Bỗng nhiên, anh ta dồn sức vào một cánh tay, một thanh sắt mỏng bay ra từ trong tay anh ta tựa như tia chớp lao về phía máy bay trực thăng!


Thanh sắt dài mấy chục mét to lớn bị ném thẳng lên cao mấy chục mét, đâm trúng vào khung máy bay trực thăng!


Ngay sau đó, người đàn ông da thú cầm lấy thanh sắt, cả người như mãnh thú chạy lấy đà… Sau đó “Bùm!” Một âm thanh dữ dội vang lên!


Tuyết trắng dưới mặt đất lập tức thành bụi văng tung tóe khắp nơi! Người đàn ông da thú giẫm lên thanh sắt, thân thể giống như bay lượn… Dập dờn đi thẳng lên phía trên máy bay trực thăng! Nhanh như tia chớp —— giống như trời cao đảo lộn, một con đại bàng xuyên thủng không trung!