CHƯƠNG 938
Bộp! Trong lòng Liệp Ưng kinh sợ, thân pháp bùng nổ, quyền cước chấn động như nã pháo mà ra!
Nhưng vào lúc này, bóng dáng Trần Xuân Độ bỗng nhiên biến mất một lần nữa, chỉ còn lại vô tận tàn ảnh!
Liệp Ưng đuổi đánh thất bại, cơ thể anh ta mạnh mẽ dừng lại, tản đá trên mặt đất trong nháy mắt nứt ra sụp đổ, có thể thấy được một đòn vừa nãy của anh ta lực mạnh bao nhiêu!
“Không ngờ, anh vậy mà ẩn dấu đi thực lực, thú vị.” Đôi mắt Liệp Ưng cuối cùng cũng nặng nề lên: “Anh, xứng đáng làm con mồi của tôi.”
Trần Xuân Độ chậm chạp phủi đi bụi đất trên người, lúc này anh vô cùng nhếch nhác, quần áo rách tả tơi, thân hình ngâm đen to lớn kia dưới lỗ thủng rách nát của quần áo như ẩn như hiện…
Khi Liệp Ưng nhìn thấy cơ thể ngâm đen dưới quần áo rách nát kia của Trần Xuân Độ… Anh ta đột nhiên sửng sờ cả người!
Bởi vì… Anh ta xuyên qua lỗ thủng trên quần áo của Trần Xuân Độ… Nhạy bén bắt giữ được một tia hình ảnh khiến anh ta khiếp sợ!
Ở trên làn da ngâm đen của Trần Xuân Độ, rõ ràng trải rộng những vết sẹo dày đặc dữ tợn… Vô số vết sẹo uốn lượn chồng cùng một chỗ, giống như lộ ra máu tanh lạnh như băng cực kỳ khủng bố!
Liệp Ưng hơi cúi đầu, nhìn thoáng qua vết sẹo trên cánh tay của mình… Sau đó, ánh mắt anh ta từ từ nặng nề lên!
Chỉ từ những vết sẹo trên người Trần Xuân Độ… Thì có thể đoán được… Anh đã từng trải qua cái gì?
Ánh mắt anh ta chăm chú nhìn Trần Xuân Độ, giờ phút này, anh ta đã hoàn toàn không còn hờ hững như lúc trước nữa, anh ta… Đã nghiêm túc lên!
“Xem ra, anh có tư cách trở thành con mồi của tôi…” Âm thanh của Liệp Ưng giống như địa ngục di âm, anh ta đã nhiều năm chưa ra tay… Năm đó, tên Liệp Ưng chấn động phương bắc, bao nhiêu người khao khát đánh một trận với anh ta, cho dù chết cũng không tiếc!
Vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng hờ hững, anh đột nhiên nở nụ cười, cười rất có ý tứ.
“Không thể không thừa nhận, sức mạnh của anh, vẫn rất kinh ngạc, anh hẳn là đến từ “Bắc Phong”?”
Trần Xuân Độ từ từ đốt một điếu thuốc, trong đôi mắt không tiếng động phóng thích ra một tia sắc nhọn.
Xoạt! Sắc mặt Liệp Ưng ngay lập tức nặng nề! Không chỉ là những lời này của Trần Xuân Độ… Mà càng bởi vì ánh mắt kia của Trần Xuân Độ! Ánh mắt kia vô cùng sắc bén… Thậm chí khiến cho anh ta cũng cảm giác được một tia ánh mắt lạnh lùng!
Ánh mắt anh ta ngưng tụ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, một tia kinh ngạc nghi ngờ thật sâu hiện lên trong lòng! Chẳng lẽ… Anh ta cũng là…?
“Chết!” Cơ thể Liệp Ưng bùng lên, mảnh đất dưới chân bị rạn nứt! Anh ta tập kích khủng bố về phía Trần Xuân Độ! Lúc này anh ta cơ bản không rảnh bận tâm đủ loại, anh ta chỉ cần làm một chuyện! Chém giết Trần Xuân Độ! Tốc độ nhanh nhất, tấn công nhanh nhất để chém giết!
Đôi mắt Trần Xuân Độ đông lại, trực tiếp chặn đánh một đấm ra!
“Ầm!” Một đấm mạnh mẽ va chạm cùng một chỗ với một chưởng của Liệp Ưng! Sức lực thật lớn tập kích, không khí xung quanh đều mạnh mẽ run lên!
Cả cánh tay của Liệp Ưng giống như đập vào tấm thép, một cỗ đau nhức nổi lên, cơ thể của anh ta bị một lực lượng lớn phản chấn mạnh mẽ lùi về sau!
Thân pháp của Trần Xuân Độ lập lòe như rồng bay, một đấm nữa lại ập đến, vô cùng đáng sợ, lúc này đây uy lực càng sâu!
Liệp Ưng biến sắc, hai tay vội vàng che trước người để chống lại!
“Ầm!” Một đấm của Trần Xuân Độ ập tới, sức lực như vạn quân đáng sợ liên tục tập kích mãnh liệt tới!