Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1582



Chương 1582:

 

Lại dám di giúp thằng bác sĩ Lâm chết tiệt đó! Được, ngươi muốn làm đối thủ của ta, vậy thì đừng trách ta ra tay độc ác, giết đám người Đinh Mao cho ta! Sống chết đều không sót!” Vạn đại sư tức giận chỉ về phía Đỉnh Mao hét lên.

 

Ngay lập tức, cả trắm người bao quanh Định Mao bị giết.

 

Định Mao kinh ngạc mất hồn, cả người hoảng sợ run lên.

 

Người của hắn làm sao có thể đấu với Vạn đại sư.

 

Vạn đại sư vốn chuyên đào tạo võ sĩ, còn vừa mời thêm một số vệ sĩ chuyên nghiệp, Vạn đại sư ra tay, người của Đỉnh Mao bại rớt như núi đồ, không ngừng rút lui, đã đến tình thế không còn đường chạy.

 

“Bắt tên Đinh Mao lại, ta phải tự mình giết hắn!“ Dương Hạt mặt hung tợn nói.

 

Đám người hung hẵng chạy lại uy hiếp Định Mao.

 

Đám tay sai của Định Mao cố gắng chặn lại, nhưng rõ ràng vô ích.

 

Bọn họ căn bản không cản nổi đám lính tinh nhuệ của Vạn đại sư.

 

Không còn đường lui, Định Mao chỉ có thể nhờ Lâm Dương bên kia giúp đỡ.

 

“Bác sĩ Lâm! Cứu…cứu tôi với!”

 

Tiếng kêu cứu thảm thiết vang lên.

 

Lâm Dương đang đánh nhau với đám người, chằm chằm nhìn về bên này.

 

Đám người Dương Hạt khẽ rùng mình, nhìn về phía Lâm Dương đang điên cuồng lao vào.

 

“Aal”

 

Dương Hạt kinh ngạc.

 

“Cần thận!”

 

“Nhanh cản hắn lại, cản hắn lại!”

 

Không ngừng hét lên, nhưng không hề hiệu quả.

 

Chạy đến nơi, Lâm Dương tung ra nắm đấm như sấm sét, những người đứng quanh hắn liền ngã quy, không gượng dậy nổi.

 

Dương Hạt sắc mặt tái nhợt, hai chân mềm nhữn, hoảng hốt ngồi xuống đất.

 

“Hay là ngươi đợi ta lấy bút cho ngươi?” Lâm Dương mặt lạnh lùng nhìn Dương Hạt hỏi.

 

Chỉ câu nói đơn giản như vậy, lại khiến cho Dương Hạt kinh động không chịu nồi.

 

“Giết! Giết cho ta! Giết bác sĩ Lâm cho tai”

 

Vạn đại sư bên này gầm lên.

 

Đám đông lại ồ ạt kéo đến.

 

Nhưng lúc này, Lâm Dương dường như đã quyết tâm giết bọn đó.

 

“Các người thật sự không sợ chết?”

 

Hắn hạ giọng gầm lên như một con thú dữ.

 

Mặc dù Lâm Dương chiến lực phi phàm khiến người khác phải khiếp sợ.

 

Nhưng lúc đánh nhau anh luôn nương tay, chỉ khiến bọn họ mất đi khả năng chiến đấu, không đề họ đứng dậy nữa, từ đầu đến cuối đều không hề ra tay đánh chết người.

 

Điều này cũng khiến đám đông thêm khí thế.

 

Bọn chúng nghĩ rằng..bác sĩ Lâm không biết giết người! Cùng lắm là nằm dài trêm nền, sau đó là nằm viện thêm mấy tháng, hình hư cũng không có gì to tát.

 

Tất cả mọi người đều có suy nghĩ như vậy.

 

Lâm Dương cũng phát hiện ra điều đó.

 

Trước đó sau khi đánh bại gần ngàn người xong, trong mắt bọn chúng toàn là nồi khiếp Sợ.

 

Nhưng sau khi anh đánh bại 2 ngàn người thì nôi khiếp sợ của chúng cũng đần tan biến.