Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1794



Chương 1794:

Nếu như Lâm Dương giả vờ, thì anh ta sẽ phản kích.

Mà người này có lẽ là cảm thấy mình không phải đối thủ của Lâm Dương, bởi vậy tùy thời bảo trì tư thế chuẩn bị lùi lại.

Nhưng mà thẳng đến khi dao găm đâm xuống, Lâm Dương cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Chết thật rồi sao?

Tất cả mọi người đều toát ra suy nghĩ như vậy trong đầu.

Mà khi dao găm đâm vào ngực Lâm Dương…

Kengggggg!

Một âm thanh kỳ lạ vang lên.

Tất cả mọi người đều run lên.

Còn người kia thì hai mắt mở to.

Đã thấy dao găm lại gấy đôi như chém vào sắt đá.

“Cái gì?” Người nọ run rẩy.

“Nhanh tránh đi!” Gã có chòm râu dê rống †o.

Nhưng, không còn kịp nữa rồi.

Người nọ vừa muốn đứng dậy lùi lại phía sau, một cánh tay nhanh như chớp, trực tiếp bóp cổ gã.

Xoạch!

Cổ của người nọ lập tức bị năm ngón tay hung hăng bóp chặt.

Hai ánh mắt lồi ra, điên cuồng run rẩy, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang dần dần thức tỉnh và chậm rãi đứng dậy trước mặt mình.

Nhìn biểu cảm của gã lúc này giống như nhìn thấy ma vậy…

“Bác sĩ Lâm!”

“Quả nhiên là anh ta giả chết!”

Bốn phía, người nhà họ Dương khẽ gầm lên, nhao nhao vọt tới, bao vây Lâm Dương.

“Sao lại thế được? Mỗi người một băng đạn và một phát RPG thế mà cũng không giết được người này sao? Gái này… cũng quá không thực tế rồi? Người này… thật sự là quái vật sao?” Người đàn ông cao †o vạm vỡ kia cũng thấy bối rối, kinh hãi nổi hết cả da gà.

Gã có chòm râu dê cũng rất hốt hoảng.

Nếu quả thật đúng như lời gã kia nói, thì đúng là bác sĩ Lâm vô cùng đáng sợi Hơn nữa vừa rồi rõ ràng là con dao găm kia đâm vào người anh rồi, vì sao anh lại không bị sao cả, mà con dao lại bị gấy đôi.

Đây chính là dao găm do thợ thủ công của nhà họ Dương chế tạo, độ sắc bén thì khỏi phải bàn, vì sao lại không đâm xuyên qua da thịt của người này được?

Chẳng lẽ dưới da thịt của anh ta còn có một lớp thép sao?

“Không thể tưởng được, đường đường là chủ tịch Lâm của Tập Đoàn Dương Hoa, bác sĩ Lâm nổi danh thiên hạ, lại giả chết để lừa chúng tôi! Nếu việc này mà bị đồn ra ngoài, không sợ người ta cười đến rụng răng sao?”

Gã có chòm râu dê hừ nhẹ một tiếng, mở miệng nói.

“Tôi không làm như vậy, thì sao dụ các người xuất hiện được chứ?”

Lâm Dương nghiêng đầu, bình tĩnh nói: “Bây giờ tôi cho các người hai lựa chọn, một, phối hợp với tôi, nói cho tôi biết toàn bộ những gì các người biết về kế hoạch của nhà họ Dương! Tôi hỏi cái gì, các người phải trả lời cái đó, hiểu chưa?”

“Hai thì sao?” Gã có chòm râu dê lạnh nhạt hỏi.

“Đơn giản thôi, chết.” Lâm Dương lạnh nhạt nói.

Rất nhiều người đang có mặt đều hãi hùng khiếp vía.

“Bác sĩ Lâm, có vẻ như cậu rất tự tin là có thể giết chúng tôi nhỉ? Cậu đừng có mà xem thường người khác quá đáng.”

Gã có chòm râu dê hừ lạnh một tiếng, người nhà họ Dương đang bao vây đồng loạt rút dao găm từ bên hông ra, nhắm ngay Lâm Dương.

Xem tư thế của bọn họ, hiển nhiên con dao găm này, mới là vũ khí chủ yếu của bọn họ.

“Sao? Muốn đánh à?”

Lâm Dương cau mày nói.