Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1883



Chương 1883:

“Bảo người của ông lui ra, mặc kệ có chuyện gì, chờ chúng tôi đánh xong rồi hãy nói!” Sắc mặt Bùi Quốc Thiên không biến sắc nói.

“Anh Quốc Thiên, bọn họ ngang nhiên khiêu khích nhà họ Dương chúng tôi, sao có thể chịu đựng được chứ?” Dương Mạc Phi trầm giọng nói.

Bùi Quốc Thiên nhíu mày lại, nghiêng đầu nhàn nhạt hỏi: ‘Sao nào? Các người là muốn phá hư cuộc chiến của Thiên Kiêu sao?”

Lời này vừa nói, mọi người hãi hùng khiếp vía.

Cuộc chiến của Thiên Kiêu vô cùng thần thánh, không một ai có thể can thiệp! Nếu không sẽ phải chịu sự khiển trách thậm chí đả kích của toàn bộ người giới võ đạo. Chủ yếu nhất là sẽ chọc giận bọn họ.

Nhà họ Dương vẫn không cả gan đến mức này.

Người nhà họ Dương bắt đầu do dự.

Dương Hồng Vũ đắn đo rồi vung tay lên: “Các người lui xuống trước đi, chờ cậu Quốc Thiên và cậu Lâm đây quyết đấu xong lại đi bắt người!”

“Dạ, gia chủ.”

Mọi người gật đầu.

Dương Hồng Vũ lại không hề lo lắng.

Nếu như Bùi Quốc Thiên giải quyết được Lâm Dương, thì ông ta cũng nhẹ người, nếu như Bùi Quốc Thiên thất bại, Lâm Dương khẳng định cũng sẽ sức cùng lực kiệt, lúc đó ông ta muốn bắt người cũng dễ như ăn kẹo.

Như thế nào đều có lợi, nên ông ta cũng không cần phải sốt ruột.

“Đánh nhanh thăng nhanh đi!” Bùi Quốc Thiên nhìn Lâm Dương nói.

“Ừ”

Lâm Dương gật đầu, ý bảo Bích Trân và An Viện tránh xa một chút.

Hai cô gái do dự một chút, nhưng chung quy vẫn phải lùi ra sau.

Nhưng mà hai cô gái vừa mới lui về phía Sau…

Vèol Bùi Quốc Thiên lại biến mất lần nữa.

“Cẩn thận!”

Bích Trân nghẹn ngào la lên.

Lâm Dương quay đầu lại.

Đã thấy Bùi Quốc Thiên song chưởng lại lần nữa đập tới.

Sát ý bắn ral Lần này, song chưởng của anh ta lại có một loại khí công kỳ diệu và đặc biệt bao quanh, trông rất biến ảo, khi đánh tới, lực lượng phía trên lại như sóng to gió lớn đánh tới.

Bùi Quốc Thiên đã dốc hết toàn toàn lực, không giấu diếm chút nào, điên cuồng tấn công Lâm Dương.

Anh ta không tin người ngang tuổi với mình này, lại có thể tu luyện được thân thể Tiên Thiên Cương!

Giả dối!

Nhất định là giả dối!

Bùi Quốc Thiên gầm nhẹ, chưởng ảnh điên cuồng lay động.

Thế công tuyệt luân kinh khủng kia như muốn phá tan tất cả mọi thứ.

Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch! Bịch…

Nhưng tiếng va chạm liên tiếp vang lên, †ần suất dày đặc hơn cả màn mưa.

Có thể nhìn thấy từng cỗ lực lượng huyền diệu đánh vào người Lâm Dương rồi vỡ tung.

Tất cả mọi người ở xung quanh đều bị bức lui dưới sức ảnh hưởng của những lực lượng kia, không dám tới gần.

Bọn họ cảm nhận được, họ đang ở cạnh và chỉ bị dính một tí lực ở ngoài rìa thôi, mà ai nấy cũng cảm thấy rất sợ hãi rồi.

Chỉ là chút lực lượng lan ra mà đã khủng bố như vậy, vậy thì lực lượng lúc này Lâm Dương đang phải chống đỡ… còn kinh khủng đến mức nào nữa đây?

Mọi người trợn tròn mắt nhìn Lâm Dương.

Nhưng mà thời gian dần qua, mọi người đều há to miệng, hai mắt cũng mở to.

Một cảnh tượng kinh hãi không thể hiểu nổi xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.