Nó chỉ là một nơi đầy chướng khí và có hoàn cảnh tương khắc nghiệt mà thôi.
Bởi vì nơi đây có rất nhiều chướng khí tự nhiên, cho nên cũng “nuôi dưỡng” ra rất nhiều sinh vật có độc tính cao, người bình thường chỉ cần bị những độc vật này công kích thì cơ bản không có khả năng sống sót mà đi ra khỏi đầm Ám Long.
Hơn nữa, nghe nói ở sâu bên trong đầm Ám Long còn có một số độc vật vô cùng cổ xưa, những độc vật này có kịch độc đến mức mà ngay cả người Trường Cổ cũng không dám trêu chọc, chính vì nguyên nhân này mà Trường Cổ không muốn tiến về đầm Ám Long.
Một khi bị mai phục ở một nơi như thế sẽ rất khó đi ra.
Chỉ là nếu như không đạt được y thuật như bác sĩ Lâm hiện tại thì không có cách nào đối phó với anh.
Nếu như Thôn Dược Vương thật sự là do bác sĩ Lâm diệt, Trường Cổ không có hành động gì thì rất dễ theo gót Thôn Dược Vương.
“Thưa thầy, Lã Tiến Vũ truyền tới tin tức, hôm nay Trường Cổ đã sớm bao hết máy bay riêng tiến và đầm Ám Long, chẳng qua người phát ngôn của Trường Cổ còn làm một chuyện” Hà Vĩ Hùng cầm điện thoại di động khàn giọng nói.
“Chuyện gì?” Lâm Dương đứng ở trước cửa sổ, lạnh nhạt hỏi.
“Người phát ngôn của Trường Cổ đã đem tin tức này tung ra ngoài, hiện tại có rất nhiều thế lực của thế gia đã bùng nổ, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị tiến và đầm Ám Long, tìm bí tịch y thuật của thầy.” Hà Vĩ Hùng đáp lời.
Lâm Dương nghe xong không nói một lời, chỉ lằng lặng lấy ra một hộp thuốc từ trong túi ra, đốt một điếu.
Thật lâu sau.
“Vậy thì giúp bọn họ một chút đi.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Giúp ư?” Hà Vĩ Hùng ngạc nhiên hỏi.
“Thầy Lâm, giúp như thế nào chứ?”
“Ông lấy danh nghĩa là học trò của tôi, chứng minh cho người bên ngoài thấy đó chính là sự thật.”
“Cái gì?”
Sắc mặt Hà Vĩ Hùng thay đổi, vội vàng nói.
“Thưa thầy, chuyện này… Như vậy sao được chứ? Nếu như thế, chẳng phải sẽ khiến cho rất nhiều người còn đang do dự sẽ lập tức xuất phát đến đầm Ám Long ư? Đến lúc đó đầm Ám Long chật kín người, tất cả bọn họ đều là những kẻ muốn cùng ngài là địch, nếu như ngài dự định mai phục người Trường Gổ, việc này sẽ tạo thành bất lợi cho ngài.”
“Mai phục ư? Đây đã là chuyện không thể nào, người Trường Cổ ra một chiêu này, quả thật cao minh, bọn họ không sợ người đông, bởi vì những thế gia, tông môn khác không dám đối nghịch với Trường Cổ, Trường Cổ nhất định sẽ là người cười cuối cùng, nếu như chúng ta dự định mai phục, hiện trường hỗn loạn như thế, Trường Cổ có thể ngay lập tức tập kết lực lượng của các thế gia tông môn khác chống lại chúng ta, ông ta truyền ra tin tức, chẳng những không †ạo ra bất kỳ đối thủ cạnh tranh nào với mình, ngược lại còn cho mình một lớp vỏ an toàn, dựa vào việc mai phục để đối phó với Trường Cổ ư? Suy nghĩ này đúng là mơ tưởng hão huyền!” Lâm Dương lạnh nhạt nói.
“Vậy… Vậy… Thầy, chúng ta đừng đi là được, để đám người Trường Cổ bọn họ đi một chuyến tay không!” Hà Vĩ Hùng nói.
“Tôi sẽ đi!”
Lâm Dương khàn giọng nói.
“Tôi phải đi giải quyết chuyện này, đó là một cơ hội, tôi phải kết thúc tất cả mọi chuyện.”
“Thầy Lâm, chỉ sợ hiện tại về mặt chính diện, chúng ta còn chưa đủ sức chống lại Trường Gổ, lần này Trường Cổ nhất định sẽ làm tốt sách lược vẹn toàn, đề phòng chúng ta mai phục, nếu như ngài tiến về đầm Ám Long, nhất định sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn” Hà Vĩ Hùng nóng nảy nói.
Lâm Dương vứt tàn thuốc xuống mặt đất, giẫm tắt tàn thuốc, sau đó anh thản nhiên nói.
“Vĩ Hùng, hiện tại Dương Hoa đã lung lay sắp đổ, tôi không thể kéo dài nữa, nếu không, càng để lâu sẽ càng gây bất lợi với Dương -: 9t Hoa, các người cũng sẽ không được an toàn, ông đi sắp xếp, ông không cần phải lo lắng gì, tôi có thể đối phó được Thôn Dược Vương thì cũng có thể đối phó với Trường Cổ.”