Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2263



Chương 2263:

Vị bạn học này của tôi chắc chắn có đòn sát †hủ! Mấy tên cướp chặn đường như thế, =-. 9 không cần phải lo, bạn học của tôi hoàn toàn đối phó được.”

“Nhưng mà…” Trương Bảo Ngọc vẫn muốn nói gì đó, nhưng bị Đặng Khải Phong cắt ngang.

“Lâm Dương! Anh còn thất thần làm gì?

Nhanh lên đi! Chẳng lẽ anh muốn đợi bọn họ xông lên đánh chúng ta sao?” Đặng Khải Phong lớn tiếng thúc giục.

Lâm Dương nhìn Đặng Khải Phong, lại nhìn người chặn đường ở bốn phía, bình tĩnh nói: “Bây giờ các người có hai mươi giây rời đi! Nếu các người rời đi, thì có thể bình an vô sự, nếu kiên trì không chịu đi, tôi chỉ có thể chủ động lựa chọn ra tay’ Nhưng mà những lời này vang lên, mọi người đưa mắt nhìn nhau.

“Rời đi sao?”

0949 RE “s “Đầu tên nhóc này bị nước vào à?”

Giọng nói nhỏ vụn truyền đến.

“Lâm Dương, anh bị ngốc à? Ông đây bảo anh lên! Chẳng lẽ anh cần dựa vào mồm mép của anh để thuyết phục bọn họ? Cảm hóa bọn họ?” Đặng Khải Phong cảm thấy khó chịu, trực tiếp hét to lên.

Lâm Dương không để ý tới, lạnh nhạt đứng yên, vẻ mặt bình tĩnh không hề bận tâm.

“Anh dám coi như không nghe thấy lời tôi nói?” Đặng Khải Phong nóng nảy, liên tục la lên.

“Lân!” Đội trưởng kia giống như không nguyện ý dây dưa nữa, bàn tay vung lên.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ mọi người đều xông về phía đám Lâm Dương, Đặng Khải Phong.

“ÁI”

Hứa Thanh Thủy sợ tới mức thét chói tai.

Toàn thân Trương Bảo Ngọc đã cứng đờ lại rồi.

Đặng Khải Phong bày ra tư thế, tươi cười trên mặt chậm rãi mất đi, trong đôi mắt tràn ngập vẻ nghiêm túc.

Lâm Dương bị đánh gục, anh ta sẽ ra tay.

Nhưng mà ngay lúc Đặng Khải Phong bày ra tư thế, một giọng nói rét lạnh truyền ra.

“Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Một khi đã như vậy, vậy tôi không cần khách sáo với các anh nữa!”

Lâm Dương lạnh lùng quát, bước chân một chút, nhưng cơ thể như tia chớp xông ra ngoài, xông thẳng về phía đám cướp, một quyền đánh xuống.

Rầm!

Tiếng vang nặng nề phát ra.

Tên cướp lập tức ngã xuống đất, không thể đứng dậy được.

“Gái gì?” Đội trưởng kia ngạc nhiên.

Đặng Khải Phong lại càng nghẹn họng nhìn trân trối, cho rằng mình nhìn nhầm rồi.

Một quyền liền đánh cao thủ võ lâm hôn mế…

Quá hoang đường rồi…

Lâm Dương ra tay, từ trước đến nay vẫn luôn mạnh mẽ vang đội.

Lướt xuyên qua đám người, trực tiếp vung hai tay ra, quả đấm giông như súng máy đánh mạnh lên người những người kia.

RẦm rầm rầm rầm…

Không ngừng có tiếng vang vang lên, chỉ thấy lại một tên cướp bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất không đậy nổi, càng có nhiều người ngất tại chỗ.

Đội trưởng trợn to hai mắt, vẻ mặt khó mà tin.