Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2291



Chương 2291:

Nhưng mà… Lâm Dương lại vẫn lắc đầu.

“Tôi đã nói rồi, sau lưng tôi không có bất kỳ lực lượng nào, sở dĩ anh cảm thấy lực lượng của tôi không đủ để tiêu diệt thôn Dược Vương, đó là bởi vì… anh không hiểu tôi!”

“Anh nói cái gì?”

Ánh mắt của Tiếu Minh Hàn lóe lên một tia dữ tợn, lập tức vài bước tiến lên, muốn khiến Lâm Dương nếm mùi đau khổ.

Lúc này, Lâm Dương đột nhiên ngẩng đầu, hai tay bắt đầu nhanh chóng điểm lên các huyệt vị trên người.

“Không ổn!”

Tiếu Minh Hàn biến sắc, lập tức lại vung hai tay, phóng thích độc quyền.

Nhưng lần này, Lâm Dương đã thay đổi, ngưng tụ một quyền, đối đầu với nắm đấm của Tiếu Minh Hàn đang đánh tới.

Bịch!

Hai nắm đấm chạm vào nhau.

Nổ ra rất nhiều khói độc, rất nhiều độc dịch bắn tung toé.

Lâm Dương lại lần nữa bị độc khí, độc dịch tràn vào trong cơ thể, nhưng anh vẫn đứng nguyên bất động, cũng không có gì dị thường.

Dường như những độc chất này cũng không làm gì được anh…

Còn Tiếu Minh Hàn lại phải liên tiếp lui về phía sau, thân thể run rẩy.

Khi đứng vững lại được thì lặng lẽ che lấy cánh tay vừa rồi đối quyền trực tiếp với Lâm Dương, nếu người bên ngoài nhìn kỹ, có thể nhìn thấy được cánh tay của anh ta đang khẽ run lên.

“Hả?”

Người của Trường Cổ đồng thời nhìn qua.

Người xung quanh cũng ngạc nhiên kêu “Trúng độc của tôi, mà lại vẫn có thể cử động được… bác sĩ Lâm, anh cũng có chút bản lĩnh đấy, chỉ có điều anh cũng không thể giải được loại độc này của tôi! Anh cứ tiếp tục dùng thân thể đã trúng độc đánh tiếp với tôi, những độc tố kia nhất định sẽ thấm vào.

lục phủ ngũ tạng, xương tủy của anh, đến lúc độc tố hoàn toàn tiến vào những chỗ sâu nhất trong cơ thể anh, anh sẽ không thể cứu vãn được nữa, chỉ có thể chờ chết mà thôi!

Anh càng cố chấp đánh tiếp, thì anh càng chết nhanh hơn thôi!” Tiếu Minh Hàn cười lạnh liên tục, híp mắt mắt thấy Lâm Dương.

“Độc ư?

Lâm Dương ngừng lại, nâng hai tay lên, nhìn qua lòng bàn tay và cánh tay đen kịt, im lặng không nói gì.

Cũng không biết qua bao lâu.

“Độc của anh… và độc của thôn Dược Vương, cái nào lợi hại hơn?” Lâm Dương hỏi.

“Hừ, độc của thôn Dược Vương thì là cái gì? Rất nhiều loại độc của tôi thậm chí còn không có thuốc giải! Sở dĩ người bề trên kia liên tiếp mời tôi gia nhập thôn Dược Vương, đơn giản cũng là vì tham lam muốn có được , những loại độc này của tôi mà thôi!” Tiếu Minh Hàn cười nói.

“Vậy anh đã từng thấy độc của tôi chưa?” Lâm Dương đột nhiên hỏi.

Anh vừa nói xong, gương mặt tươi cười của Tiếu Minh Hàn bỗng nhiên cứng đờ.

“Độc của anh? Hừ, được thôi, tôi cũng muốn lĩnh giáo thử, độc của bác sĩ Lâm tiếng tăm lẫy lừng nó như thế nào! Xem thử độc của tôi lợi hại, hay là của anh lợi hại hơn!”

1014 BI em Tiếu Minh Hàn hừ lạnh nói, nói xong, lập tức triển khai tư thế.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên Lâm Dương lại nói một câu: “Không phải anh đã được lĩnh giáo rồi sao?”

Tiếu Minh Hàn giật mình: “Anh có ý gì?”