Anh ta không phải là người vong ân phụ nghĩa, anh ta tới đây là trả nợ ân tình của Lâm Dương, nhưng Lâm Dương cố muốn tìm cái chết, anh ta sẽ không đi khuyên can.
“Bác sĩ Lâm, tôi tới giúp anh!” Thủ Mệnh ở một bên quát khẽ, muốn ra tay.
Bạch Thiếu Quân lập tức ngăn cô ta lại.
“Cô muốn chết à? Cô qua đó, có thể giúp anh ta giết mười người, trăm người, nhưng cô giết trên chục ngàn người không? Không sợ bị bọn họ xé thành mảnh nhỏ à?” Bạch Thiếu Quân hừ lạnh nói.
“Chuyện này…” Thủ Mệnh há miệng thở dốc, không biết nên nói gì cho phải.
“Rút đi, tôi muốn cô lập tức thông báo cho người của Dương Hoa, nhanh chóng tới giúp đỡ, nếu có gì bất trắc, ít nhất còn có thể cứu bác sĩ Lâm.” Bạch Thiếu Quân nói.
Thủ Mệnh nghe thấy thế, im lặng gật đầu: “Ngài Bạch Thiếu Quân nói đúng lắm, là tôi lỗ mãng, tôi sẽ đi thông báo cho người của Dương Hoa.”
“Khoan đã.”
“Ngài Bạch Thiếu Quân còn có gì dặn dò?”
“Chỉ dựa vào Dương Hoa, kiên quyết không có khả năng đối phó người của Phái Cổ, tôi thấy Phái Cổ đưa đến toàn bộ cấm vệ nguyên lão anh kiệt, đây là muốn giết chết bác sĩ Lâm rồi. Phái Cổ thế lớn, Dương Hoa sắp gần đất xa trời, tàn phá không chịu nổi, sao có khả năng là đối thủ của Phái Cổ?
Theo tôi thấy, cô nhất định phải khiến thế lực ở khắp nơi kiềm chế Phái Cổ, mới khiến bác sĩ Lâm có cơ hội chạy trốn, nếu không…
Không phá giải được kết cục bị bao vây!”
“Chuyện này… Ngài Bạch Thiếu Quân, sao tôi có thể mời được thế lực ở bốn phương tới giải vây?” Trong mắt Thủ Mệnh là mê mang, bộ dạng vô lực.
Sau khi thôn Dược Vương bị diệt, cô ta chỉ là vai phụ, đâu có năng lực gì?
“Không phải cô là người của thôn Dược Vương sao?”
“Đúng vậy… Tính tình của bác sĩ Lâm chính trực, hành y tế thế, tôi vô cùng khâm phục, mới đi theo anh ấy, trái lại thôn Dược Vương làm chuyện thương thiên hại lý, thật sự là trời đất không dung.”
“Thôn Dược Vương tạo ra bao nhiêu nghiệt thì không nói, bây giờ ít nhất nó có thể giúp cô, có lẽ có thể giúp bác sĩ Lâm!”
“Giúp như thế nào?”
“Cô lập tức bảo người của Dương Hoa tung tin, nói là tất cả chí bảo trong thôn Dược Vương, đều ở trong tay bác sĩ Lâm, giết bác sĩ Lâm, thì có thể đạt được tất cả truyền thừa của thôn Dược Vương!”
“Chuyện này… Có tác dụng sao?”
“Cô lấy thân phận người của thôn Dược Vương tuyên bố tin này, tất nhiên là có tác dụng! Người khác không tin bác sĩ Lâm, không tin Công Tôn Đại Hoàng, nhưng chắc chắn sẽ tin cô!”
“Được Thủ Mệnh âm thầm nghiến răng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Hùng Khải Uy.
Bạch Thiếu Quân lại nhìn chằm chằm bên Lâm Dương.
Lúc này Lâm Dương đã bị vô số võ giả vây quanh.
Nhưng dưới tác dụng của thân thể Tiên Thiên Cương lúc trước, Lâm Dương giống như Chiến Thần, mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, như vào chỗ không người!
Tuy Phái Cổ nhiều người, đủ loại công kích dày đặc như mưa từ bốn phương tám hướng, nhưng đánh lên người Lâm Dương, căn bản không có tác dụng gì.
Công kích của những người này ít để lại dấu vết trên da Lâm Dương…
Lâm Dương một đường đấu đá lung tung, trực tiếp tới gần Công Tôn Đại Hoàng…
“Hừi Thực sự nghĩ tôi sợ cậu sao?”
Công Tôn Đại Hoàng hét lên, tuy chỉ còn một tay, nhưng vô cùng hung ác đánh về phía Lâm Dương.
Tất nhiên là Lâm Dương sẽ không e ngại, trở tay đánh một quyền.