Chàng Rể Siêu Cấp Giang Thành

Chương 26: Bởi Vì Em Là Vợ Của Anh





“Không cần đâu, anh ngủ dưới đất cũng được.” Giang Thành cảm thấy có chút khó khăn, nuốt một ngụm nước bọt.
Hứa Tình lúc này quả thật quá hấp dẫn, vốn dĩ cô đã rất xinh đẹp rồi, bây giờ lại còn mặc bộ váy ngủ mê người như thế, dáng người hoàn mỹ hiện ra không sót một chỗ nào.

Cái này…nếu như thật sự ngủ ở trên giường, là đàn ông thì đều không thể kiềm chế được bản thân.
Cho nên Giang Thành tốt hơn hết vẫn là nên từ chối lời mời của Hứa Tình, dù sao Hứa Tình cũng là ‘giáo viên’ của anh, Giang Thành làm thế nào vẫn không thể bước qua được giới hạn này.
Hứa Tình vốn là đã lấy hết dũng khí mới dám nói ra lời ấy với Giang Thành.

Giang Thành cự tuyệt, cô cũng không có lý do gì để nói nữa.
Hứa Tình không nói thêm lời nào nữa, trực tiếp nằm xuống giường, đưa lưng về phía Giang Thành.
Giang Thành nhìn thấy Hứa Tình như thế, đoán là cô đã tức giận.

Dù sao cũng là lời mời gọi của mỹ nữ, cự tuyệt như vậy, dường như đã khiến mỹ nữ mất hết thể diện.
Ngay lập tức, trong lòng Giang Thành cũng có chút hối hận, dù sao bây giờ thân phận của mình cũng là chồng của Hứa Tình, có lẽ mình không nên cự tuyệt cô ấy.

Hơn nữa bố của Hứa Tình đã nói, là đàn ông thì phải nên chủ động một chút.
Thế nhưng, lời đã thoát ra khỏi miệng, Giang Thành cũng không thể đổi giọng, đành phải lấy chăn đệm từ trong tủ quần áo ra, trải xuống nền đất.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
“Bà xã, anh hôm nay xin nghỉ, chúng ta ra ngoài dạo phố đi.” Giang Thành nhìn Hứa Tình nói.
Hứa Tình nghe thấy lời Giang Thành nói, hơi sửng sốt một chút.


Giang Thành ngày trước chưa từng chủ động hẹn cô, hai người cho đến bây giờ cũng chưa hề hẹn hò bao giờ.
Vào lúc Hứa Tình vẫn còn đang thất thần không nói chuyện, Hứa Chí Quân lập tức nói, “Được đấy, bố thấy rất tốt, hai con cũng không thể suốt ngày bận bịu công việc.

Ra ngoài chơi cũng tốt, mẹ bọn trẻ, bà nói có đúng không?”
Diệp Trúc Bình tối hôm qua đã khuyên bảo Hứa Tình, bảo hai đứa ra ngoài đi chơi bồi dưỡng tình cảm nên lúc này cũng lập tức nói, “Đúng vậy, công việc bên phía bệnh viện của các con cứ để mẹ nói cho, các con ra ngoài chơi đi.”
Diệp Trúc Bình sợ Hứa Tình không đồng ý, còn ở dưới bàn đá chân Hứa Tình một cái.
“Vâng ạ.” Hứa Tình đồng ý, giả vờ như không có chuyện gù, húp cháo.
Ăn sáng xong, Hứa Tình đi thay quần áo.

Hứa Tình lúc sau đi ra, khiến Giang Thành nhìn đến ngẩn người.
Hôm nay Hứa Tình mặc một bộ váy màu trắng sữa, trên cần cổ trắng nõn đeo một sợi dây chuyền vàng trắng, mặt dây chuyền tinh xảo vừa khéo rơi trước rãnh ngực đầy đặn, khiến người ta không khỏi nghĩ ngợi sâu xa.
Trên cái eo thon thả có thắt một cái đai eo khiến vòng eo càng thêm tinh thế, càng làm nổi bật đường cong hoàn mỹ của cô.

Tất chân màu da ôm sát hai chân thon dài gợi cảm, quả thật quá đẹp, quá mê người.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.” Hứa Tình thản nhiên nói.
“Ư..Ừ..được.”
Giang Thành gật đầu, vừa chuẩn bị cùng Hứa Tình ra ngoài, thì trước khi bước ra khỏi cửa, Hứa Chí Quân kéo tay Giang Thành lại, nhỏ giọng nói, “Nhớ lời lúc trước bố đã nói với con, là hạt cát, phải làm ướt.”
Giang Thành không còn gì để nói, già rồi mà còn không đứng đắn, vẫn còn nhớ mấy cái chuyện này, đoán không chừng là ông cũng sốt ruột muốn có cháu bế lắm rồi.
“Không thành vấn đề.” Giang Thành quay sang Hứa Chí Quân giơ tay ra hiệu OK, Hứa Chí Quân lúc này mới yên tâm gật đầu.
Đi xuống dưới hầm đỗ xe, Giang Thành nhìn thấy Hứa Tình định lái xe của cô, lập tức lên tiếng, “Hôm nay đi xe của anh đi.”

Giang Thành rút chìa khóa ra, mở khóa xe *.
“Cái này là xe của anh sao?” Hứa Tình có chút kinh ngạc nhìn Giang Thành hỏi.
Cô nhớ Giang Thành xuất thân là một cô nhi, không thể có gia thế hùng mạnh đằng sau được, sao anh lại mua được chiếc xe đắt như thế này.

Đừng nói Sông Thành, cho dù Hứa Tình, trong nhà cũng có chút tiền, nhưng cũng không thể mua nổi cái xe đắt như này.
“Đúng vậy, hôm qua tiểu thư nhà họ Phương tỉnh, cái này là quà cảm ơn mà họ tặng cho anh.” Giang Thành giải thích đơn giản một chút.
Hứa Tình khẽ vuốt cằm, ngồi lên xe *, chẳng người phụ nữ nào lại không hy vọng chồng mình tiền đồ xán lạn cả, mặc dù Giang Thành ở rể nhà Hứa Tình, thế nhưng Hứa Tình vẫn luôn mong Giang Thành có thể trở nên ưu tú hơn, như thế cũng khiến cô hãnh diện hơn.
Giang Thành lái xe đưa Hứa Tình đến trung tâm thương mại Hưng Long.

Xe vừa dừng lại, lập tức xe của Giang Thành trở thành tâm điểm của sự chú ý, thu hút ánh mắt của đông đảo mọi người.

Cho dù là phụ nữ hay đàn ông, trong mắt đều lộ ra sự hâm mộ.
Hứa Tình bước đôi chân thon dài gợi cảm xuống xe, càng hấp dẫn ánh mắt của đám đàn ông, bọn họ rất hiếm khi trông thấy mỹ nữ xinh đẹp như này.

Nhất là lúc từ trên xe bước xuống, dường như trông càng quyến rũ.
Hứa Tình không để ý đến ánh mắt của những người ngoài, trực tiếp khoác tay Giang Thành.
“Trong trí nhớ của em, thì hình như đây là lần đầu tiên chúng ta hẹn hò, anh liền đưa em đến chỗ này sao?” Hứa Tình nhỏ giọng nói với Giang Thành.
Kỳ thật, Hứa Tình không phải có ý muốn bắt bẻ, cô chỉ muốn hỏi tại sao Giang Thành lại đưa mình đến chỗ này mà thôi.
Giang Thành đương nhiên cũng biết, chỗ này quả thật không phải là nơi quá cao cấp, có chút xấu hổ gãi đầu, nói, “Anh không biết nên đi đâu thì mới thích hợp, ở chỗ này có một quán trà sữa không tồi, cho nên mới muốn dẫn em đến đây uống thử, anh bảo đảm chuyến đi này sẽ không uổng phí đâu.”

Dứt lời, Giang Thành dẫn Hứa Tình đi vào trong trung tâm thương mại, đến một quán trà sữa, Hứa Tình nhìn thấy quả nhiên rất đông người đang chờ xếp hàng.
“Thật sự rất đông người.” Hứa Tình có chút kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, quán trà sữa này chỉ có một địa chỉ duy nhất, không có chi nhánh khác, cho nên bình thường đến đây đều phải xếp hàng chờ rất lâu.” Giang Thành giải thích nói.
Cuối cùng, xếp hàng hơn nửa tiếng, mắt thấy sắp đến lượt Hứa Tình và Giang Thành, đột nhiên có một người phụ nữ trên người nồng nặc mùi nước hoa rẻ tiền, trực tiếp chen ngang đứng trước mặt của Hứa Tình.
Hứa Tình không ngờ lại có một người vô ý thức như này, mình đứng xếp hàng chờ lâu như vậy, thế mà người này lại trực tiếp chen hàng vọt đến trước mặt mình.
“Người này tại sao lại chen hàng vậy? Chúng ta xếp hàng nửa ngày, cô ấy bị làm sao vậy?”
“Im miệng, người đấy là chị Nghiên đấy, toàn bộ trung tâm thương mại này là của bạn trai cô ấy, đừng nhiều lời.”
Những người xếp hàng phía sau rõ ràng biết thân phận của chị Nghiên này.

Người sở hữu một tòa trung tâm thương mại này, chắc chắn không phải là người bình thường mà bọn họ có thể trêu chọc, cho nên những người phía sau đều cảm thấy ‘nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện’, tất cả đều im lặng không ai phàn nàn một lời nào.
“Xin chào, làm phiền cô ra phía sau xếp hàng.” Hứa Tình mặc dù đã nghe thấy, nhưng cô mặc kệ mấy thứ đó, trực tiếp mở miệng nói.
Chị Nghiên nghe Hứa Tình nói, chậm rãi xoay người lại, cái cằm nhọn hoắt như lưỡi cày, bộ ngực ‘khủng’ xóc nảy phía trước trông không tự nhiên chút nào.
Cô ta biết mình đã phẫu thuật thẩm mĩ, cũng đã nâng ngực, nhìn Hứa Tình đẹp tự nhiên, cũng không có làm ngực, cô ta rõ ràng đố kị, một mặt khó chịu nói, “Cô nói cái gì?”
“Tôi nói mời cô ra phía sau xếp hàng.” Hứa Tình lạnh giọng nói, cô nhìn không lọt mắt mấy người chen hàng không có chút công bằng nào như này.
Chị Nghiên giống như nghe thấy một truyện cười, trực tiếp cười lạnh một tiếng, đột nhiên đưa tay đẩy mạnh Hứa Tình một cái, mắng, “Mắt chó của cô không * à? Biết bà đây là ai không? Dám bảo bà đây đi xếp hàng?”
Hứa Tình đột ngột bị đẩy mạnh mọt cái, xém chút nữa đứng không vững, may thay có Giang Thành ở phía sau lưng kịp thời đỡ lấy Hứa Tình, anh vội vàng quan tâm hỏi han, “Em có sao không?”
“Em không sao.” Hứa Tình lắc đầu.
Giang Thành lập tức trừng mắt nhìn về phía người phụ nữ kia.

Anh vốn tưởng người phụ nữ chen hàng này bị nói thì sẽ biết điều ra sau xếp hàng, không ngờ cô ta còn không đồng ý.
“Xin lỗi vợ tôi!” Giang Thành lạnh lùng nhìn người phụ nữ kia nói.
“Vợ anh?” Chị Nghiên quan sát Giang Thành một lượt từ trên xuống dưới, mặt tràn đầy chế giễu nói, “Anh cũng không nhìn lại đồ đang mặc trên người một chút đi, tôi nhìn anh trông giống tiểu bạch kiểm được bao nuôi lắm.”
“Cô còn dám nói cái từ kia, có tin tôi xé rách miệng cô ra không.”

Ánh mắt phẫn nộ của Giang Thành nhìn thẳng vào chị Nghiên, Giang Thành đã lập lời thề, phải bảo vệ Hứa Tình thật tốt, vậy nên anh không cho phép bất kì kẻ nào tổn thương cô, bao gồm cả lời nói xúc phạm tổn thương cô cũng không được.
“Tôi nói cô ta là gái…”
Chị Nghiên vốn đang định phát tiết cơn giận, nhưng sau khi thấy ánh mắt đáng sợ của Giang Thành, cô ta lập tức đem mấy chữ sau nuốt ngược trở lại.
Hứa Tình nhìn một màn trước mắt, cô cũng không muốn làm lớn chuyện, vì vậy liền kéo tay Giang Thành nói, “Được rồi, em cũng không có sao hết.”
Chị Nghiên lúc đầu sợ hãi, thấy Hứa Tình bên này nhượng bộ, lập tức lại gào lên, phẫn nộ chỉ vào Hứa Tình hô: “Tôi nói cô ta là, thì sao nào? Ăn mặc thanh cao, không phải là thì là gì?”
Bốp!
Không đợi chị Nghiên nói xong, Giang Thành liền giơ tay, mạnh mẽ giáng cho cô ta một cái tát.
Ngay lập tức, trên mặt của chị Nghiên xuất hiện một bàn tay đỏ ửng, chị Nghiên ôm mặt, cảm nhận được sự đau rát trên mặt, cô ta phẫn nộ nhìn Giang Thành.
“Không biết nói tiếng người, tôi liền thay người nhà của cô giáo dục cô một chút cho tốt.” Giang Thành lạnh giọng nói, vươn tay túm lấy cổ áo của chị Nghiên, tay còn lại công khai liên tiếp vả vào mặt cô ta.
Chị Nghiên đau đến mức kêu gào thảm thiết, thế nhưng Giang Thành không có ý định dừng lại, mười mấy cái tát giáng xuống, mặt chị Nghiên lập tức sưng vù thành cái đầu heo.
Người xung quanh nhìn thấy một màn này, đều thầm tán dương hô hay, bọn họ cũng không chịu được cái tính khí này của chị Nghiên, nhưng không ai dám phát tiết, hôm nay lại có người thay bọn họ giáo huấn cô ta, thật sảng khoái.
“Xin lỗi.” Lúc sau, Giang Thành dừng tay, nói.
“Thật…thật xin lỗi.” Chị Nghiên bị đánh sợ, vẻ mặt cầu xin nói.
Giang Thành buông chị Nghiên ra, lạnh giọng mắng, “Cút!”
Chị Nghiên lập tức quay đầu chạy đi, vừa chạy vừa ngoái lại nhìn Giang Thành.
“Hai ly trà sữa đậu đỏ.” Giang Thành nói với nhân viên trong quán trà sữa.
Nhân viên cấp tốc làm hai ly trà sữa, đưa cho Giang Thành rồi nói, “Tiên sinh, anh cầm trà sữa rồi mau chóng rời khỏi chỗ này đi.”
“Vì sao?” Giang Thành cười nói.
“Cái người bạn trai của chị Nghiên kia ở chỗ này rất có thế lực, anh đánh bạn gái của anh ta thành ra như thế, anh ta nhất định sẽ dẫn người đến tìm anh trả thù.” Nhân viên ân cần nói.
“Không sao hết, không cần phải lo lắng.” Giang Thành nhàn nhạt nói, tìm một vị trí trong quán trà sữa cùng Hứa Tình ngồi xuống.
Hứa Tình nhận lấy ly trà sữa trong tay Giang Thành, nói, “Kỳ thật anh không cần phải vì em mà phát tiết tức giận như thế, em cũng không có sao cả.”
Giang Thành nở nụ cười, nói, “Sao có thể như thế được! Em là vợ của anh, anh không cho phép bất cứ kẻ nào ức hiếp em.”.