Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 1001: Triệu Hùng này nguyện ý gánh vác



Tống Y Sa chưa xoay người trở về, cũng không trả lời câu hỏi của Triệu Hùng, chỉ trầm mặc không nói. Hai mắt xuất thần mà nhìn chăm chú ngoài cửa sổ.

Bầu trời đêm, sao lốm đốm đầy trời.

Vũ trụ rộng lớn lộ ra sâu sắc cùng thần bí.

Tống Y Sa bị bầu trời đầy sao hấp dẫn, trong lòng ngũ vị tạp trần, càng tâm loạn như ma.

Triệu Hùngnghĩtiệc tối hôm nay Thạch Đằngnói những lời đó nói anh lợi dụng Tống Y Sa, làmTống Y Satức giận. Nói chuyện với cô ấy, vậy mà cô ất đều không thèm nhìn anh.

“Chị Sa, nếu như là bởi vì tôilàm thương tổn chị, tôichân thành xin lỗi chị!”

“Xin lỗi?”

Tống Y Sa xoay người lại, thấy dáng vẻ tiều tụy củaTriệu Hùng, không khỏi cười nhẹ.

“Em trai thối, cậu nói cái gì đó. Tại sao phải xin lỗitôi?”

Triệu Hùng giải thích: “Em đồng ý tới Tân Thành giúp chị, đúng là phần lớn xuất phát từ tư tâm. Là muốn giúp đỡ tỉnh Hà Giang của chị lên cao, sẽ giúp em đi đối phó tập đoàn Khải Thời.”

“Hóa ra là cậu nói chuyện này!”

Tống Y Sa kéo tayTriệu Hùngngồi xuống bên giường.

Hai người gần trong gang tấc, từ Tống Y Sa truyền một hơi thở thục nữ làm chohuyết mạchTriệu Hùng sôi sục.

Tống Y Sa búi tóc cao, dáng người cân xứng, sau khi đổi áo ngủ, vùng chữ V hiện lên trắng nõn nà, dưới ánh đèn rạng rỡ.

Trước ngực thành một phong cảnh xinh đẹp.

Làn váy chỗ một đôi chân đẹp, thẳng tắp mà thon dài, trên người nơi chốn tản ra một loại quyến rũ mạnh mẽ với người khác phái.

Tuy Triệu Hùngđã kết hôn rồi, nhưng đang ở tuổi huyết khí cương phương, đối mặt với loại đàn bà thành thục nhưTống Y Sa, thật khó có thể chống cự.

Nhận thấy được trong cơ thể khác lạ, Triệu Hùng vội vàng thầm vận nội lực trong cơ thể, mới đưa áp chế ý niệm đó xuống.

Nụ cười trên mặtTống Y Sa từ từ thu lại, khẽ hé đôi môi đỏ mọng, nói như oanh hót: “Là tôi chủ động đi Hải Phòng tìm cậu hợp tác. Cậu chịu ra tay giúp tôi, chị Sa đã vô cùng cảm kích. Nếu như không phải là cậu ra tay giúp tôi, chỉ sợ tập đoàn Y Hổ củatôi sẽ phá sản không nói, cũng vĩnh viễn không tra được thủ phạm chân chính gi3t chết Nhiếp Hổ chồng tôi, cuối cùng tôi cũng sẽ không rơi vào kết cục tốt.”

“Triệu Hùng, cậu không cần có gánh nặng, là chị đây tự nguyện đầu tư tiền vào công ty của cậu. Cậu giúp chị, cho dùtôi táng gia bại sản cũng sẽ hồi báo cậu.”

“Vừa rồi sở dĩ tôi kinh ngạc ngây người, là bởi vì thấy được có ngôi sao nhỏ cô độc ở trên bầu trời. Kia khiến tôi nghĩ tớiNhiếp Hổchồng của tôi. Có câu nói sau khi chết, người ta sẽ biến thành ngôi sao trên bầu trời. Không biết có phải là Nhiếp Hổ đang nhìn tôi không.”

“Trước đó giống như cậu đã nói. Một cái thầy xem bói, nói tôicó mệnh cứng! Người đàn ông có mệnh cứng mới có thể ngăn chặn tôi. Cho nên, bên ngoài truyền ra rất nhiều lời bậy bạ, nói tôi có tướng khắc chồng. Chồng tôi chính là bị tôi khắc chết.”

“Tôi không biết mình có phải là mệnh cứng không. Bố mẹtôi mất sớm, không có anh em, chồng cũng đã chết. Tuy rằng có gia sản nghìn tỷ, nhưng một người đàn bà như tôicó nhiều tiền như vậy có ích lợi gì? Nếu như có thể thigtôi nguyện ý dùng toàn bộ gia sản của tôi mua về mạng củabố mẹtôi, mua về mạng củaNhiếp Hổ!”

“Chị đây thích gọi cậu là em trai tôi, là thật sự coi cậu thành em trai tôi. Tống Y Sa này cũng không phải làliệt nữ trinh tiết gì, mỗi khi trống rỗng tịch mịch, tôi cũng muốn có người đàn ông đến, cũng muốn tìm một bờ vai rộng dựa vào một chút. Tôi có nhiều tiền, hoàn toàn có thể đi bao nuôi ‘tiểu bạch kiểm’. Cho dù là tôi không đi bao nuôi đàn ông thì đàn ông theo đuổitôi cũng có rất nhiều.”

“Nhưngtôikhông có cảm xúc gì với bọn họ. Nói thật lòng, chị chỉthíchđàn ông như cậuvậy. Cậu ít hơn chị vài tuổi, nếu chúng ta cùng một chỗ, nhất định sẽ có người nói vớ vẩn, nói tôi trâu già gặm cỏ non. Người sống cả đời, là vì mình mà sống. Tống Y Sa này cũng sẽ không quan tâm  đến miệng người đời.”

“Bất quá, thấy cậu và Thanh Tịnhsống rất hạnh phúc. Chị sẽ không đi pháhôn nhâncủa hai đứa, cũng sẽ không quấy rối cuộc sống của hai đứa. Chỉ là ở trong lòng, lặng lẽ chúc phúc cho hai đứa. Thanh Tịnh tìm đượcchồng tốt, cậu tìm được vợ tốt!”

“Nói nhiều như vậy, có lẽ cậu ngại chị nói liên miên cằn nhằn, ngại chị phiền. Nhưng chị Sa nói những lời này đều là những lời trong lòng. Tôi và cậu cũng mới quen nhau, nhưng tôigặp qua vô số người, tin tưởng sẽ không nhìn lầm người. Người như cậu đáng giá phó thác, cũng đáng giá dựa vào. Đây lànguyên nhântôimuốn đầu tư tiền vào công ty của cậu.”

“Chị nói nhiều như vậy, không hi vọng bởi vậy màthay đổi quan hệ giữa chúng ta. Nếu như có thể, tôi nguyện ý làm chị của cậu cả đời! Mà cậu chính làngười thân duy nhất củaTống Y Sa tôi trên thế giới này,.”

Nghe xong Tống Y Sa nói, Triệu Hùng giang hai cánh tayômTống Y Savào trong lòng. Gọi một tiếng: “Chị!”

Tống Y Sa quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình, nói với Triệu Hùng: “Vừa rồi cậu gọi cái gì?”

“Chị là chị của tôi!”Triệu Hùng gằn từng chữ, lặp lạimột lầnlần nữa.

Triệu Hùngnói bên taiTống Y Sa: “Tôi có thể hiểu được chị đau đớn mất đi người thân. Lúc mẹ tôi bệnh tình nguy kịch, bốtôi lại cưới một người vợ nhỏ tuổi gần bằng tôi. Tôi hận bốtôi, hận ông ta không thể ở bên mẹ tôi vào quãng thời gian cuối cùng của bà ấy.”

“Mẹ tôi đi, bà cũng lên trời, có lẽ cũng hóa thành một vì sao. Tâm nguyện lớn nhấtđời này của bà chính là muốn nhìn tôi lấy vợ sinh con. Nhưng ông trời đui mù, không để cho bà đợi được ngày này.”

“Mạng chị cứng rắn! Mạng của tôi cứng hơn. Tôivẫn luôn tin tưởng, mạng củatôinằm trong taytôi không do trời! Tất cả điều chị làm, tôi đều nhìn ở trong mắt. Cho nên, tôi nguyện ý giúp đỡ chị, cũng đồng thời đangtự giúp tôi.”

“Chị Sa, chị là một cô gái tốt! Càng đáng giá có một người đàn ông tốt ở bên. Mà Triệu Hùngtôi không xứng, cũng không có tư cách này.”

“Không!”

Tống Y Sađặtngón tay ngọc nhỏ và dàitrên môiTriệu Hùng, nói: “Nếu như cậu không xứng thì trên thế giới này sẽ chẳng có ai đáng giá để chị thích cả. Chỉ có thể nói, chúng tacó duyên không phận. Nhưng chịcực kỳ khát vọng có một em trai tốt như em. Em có thể coi tôi là chị, làmchị rất cao hứng.”

“Chị, có thể hỏi cậu một câu không?”Tống Y SahỏiTriệu Hùng.

“Chih nói đi, chị Sa!”

Tống Y Sa đỏ bừng mặt cười, nói: “Nếu như ở cổ đại, đàn ông có thể có tmm thê tứ thiếp. Cậu sẽ lấy chị làm vợ của cậu chứ? Có ghét bỏ tôi là một quả phụ không?”

“Tôi sẽ không ghét bỏ chị, sẽ lấy chị!”Trong ánh mắt Triệu Hùng lộ ra kiên định: “Tôi không phải là chính nhân quân tử gì, nhưng tôi là một ngườiđàn ông nguyện ý chịu trách nhiệm.”

Tống Y Sa thở dài, nói: “Đáng tiếc không có nếu như!”Cô ấy không khỏi mỉm cười nói: “Ômchị thêm một lúc được không?”

“Ừm!”

Triệu Hùngôm chặtTống Y Sa, thấy Tống Y Sa hai vaikhông ngừng run run, biết cô đang nhẹ nhàng khóc nức nở, chỉ là không muốn để cho anh thấy cô ấy thương tâm.

Vào lúc này, Triệu Hùng biết mìnhchỉ là vật thay thế trong lòng củaTống Y Sa.

Nhất định cô ấy nhớ Nhiếp Hổ rồi!

Một cô gái độc thân đang tuổi hoa, gia đình lại gặp biến cố lớn. Phải gánh vác lên vai một công ty lớn.

Người phụ nữ này thật vất vả! Mà người có thể giúp cô ấy lại rất ít.

Sau một lúc lâu, Triệu Hùng thấy tâm tình của Tống Y Sa đã đỡ hơn thì nỉ non bên tai cô ấy: “Chị Sa, từ nay về sau chị không còn cô đơn nữa! Nếu như mạng chị cứng rắn, cần một người tới gánh vác tất cả thìTriệu Hùng này nguyện ý tới gánh vác. Chị vĩnh viễn là chị gái tốt của tôi!”