Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 474: “Em...”



Lý Diệu Linh choáng váng khi nghe những lời của Cao Tuấn Vũ!

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng Cao Tuấn Vũ và những người phụ nữ trước mặt cô lại có quá khứ đen tối như thế.

Nghe Sở Thanh Mạn nói với Cao Tuấn Vũ: “Anh Tuấn Vũ, đứa bé là một sinh mệnh nhỏ, sao có thể nói bỏ là bỏ được đây.”

“Cô...” Cao Tuấn Vũ tức giận đến mức nói với Sở Thanh Mạn: “Sở Thanh Mạn, khi chúng ta chia tay, tôi đã đưa cho cô 7 tỉ đồng tiền phí chia tay. Chúng ta đã chia tay trong hòa bình, cô còn mang đứa trẻ ra để uy hiếp tôi sao?”

Sở Thanh Mạn sờ sờ cái bụng hơi phồng lên nói: “7 tỷ đồng à? Thời đại bây giờ 7 tỷ đồng thì có thể làm gì được chứ? Dù chỉ là một đứa bé, nhưng đối với người mẹ là vô giá.”

Lý Diệu Linh nói: “Anh Tuấn Vũ, hai người phụ nữ này, không phải là hai người bạn gái mà anh nói đã từng qua lại sao?”

“Cái gì? Cô nói hắn ta chỉ hẹn hò với hai người phụ nữ thôi sao?” Cốc Thanh cười lớn nói: “Em gái, em quá ngây thơ à! Tỉnh Thanh Hóa ai không biết Cao Tuấn Vũ là người thích hẹn hò với nữ diễn viên chứ. Hễ là diễn viên có chút danh tiếng, thì chẳng có ai thoát khỏi móng vuốt của Cao Tuấn Vũ cả. Những người phụ nữ cùng với Cao Tuấn Vũ lên giường ít cũng phải mười mấy cô. Em gái à, thấy em còn trẻ, chắc em còn đang đi học phải không?”

Sau khi nghe những lời của Cốc Thanh, Lý Diệu Linh đã vô cùng sửng sốt và hỏi Cao Tuấn Vũ: “Anh cô ấy có nói thật không?”

Người trầm tĩnh Trần Ny đứng bên cạnh cũng đã lên tiếng.

“Em gái! Miệng của đàn ông, lừa gạt người khác. Ba người chúng ta có quan hệ gì với Cao Tuấn Vũ! Em còn tin rằng anh ta chỉ có hai người bạn gái thôi sao?”

Đây là lần đầu tiên Lý Diệu Linh tin vào tình yêu! Nhưng lại bị thực tế giáng một cú vào mặt đau điếng.

Lý Diệu Linh bật khóc, quay đầu chạy ra khỏi phòng.

“Diệu Linh! Diệu Linh!”

Cao Tuấn Vũ muốn đuổi theo ra ngoài, nhưng bị Sở Thanh Mạn, Cốc Thanh và Trần Ny ngăn lại.

Ba cô gái đã nhận được lợi ích từ người của Kim Trung, đương nhiên họ sẽ cố gắng hết sức.

Kim Trung là một người mới nổi ở Thanh Hóa, trẻ tuổi và giàu có! Nếu ai có thể trèo lên người của chủ tịch hội đồng quản trị này, thì cuộc đời thật sự sẽ vượng phát sang trang.

Kim Trung chưa bao giờ có một vụ bê bối nào ở Thanh Hóa!

Tập đoàn Cao Đạt đơn giản là không thể so sánh với “Tập đoàn Kim Trung” trong năm trăm công ty hàng đầu thế giới.

Cao Tuấn Vũ đẩy Sở Thanh Mạn, Trần Ny và Cốc Thanh ra, nhìn chằm chằm vào ba người phụ nữ và đe dọa: “Tôi thấy ba người khác ngươi không muốn tồn tại trong giới người mẫu ở tỉnh Thanh Hóa rồi?”

“Ái chà! Cậu Tuấn Vũ, cậu đang đe dọa chúng tôi sao?”

Cao Tuấn Vũ hừ lạnh một tiếng và nói: “Chỉ cần một lời nói của tôi, cô có thể bị ông chủ sa thải đó.”

“Thật không? Vậy thì cậu có thể thử làm đi.” Cốc Thanh nói một cách tự tin.

Sau đó Cao Tuấn Vũ nhận ra rằng ba người phụ nữ Sở Thanh Mạn, Cốc Thanh và Trần Ny đi cùng nhau và tình cờ đến khách sạn như thế nào, rõ ràng là có ai đó đang theo dõi anh ta.

Đúng lúc này, bốn năm người đàn ông vạm vỡ xông vào. Một người dùng một chân đá Cao Tuấn Vũ xuống đất.

Trước khi Cao Tuấn Vũ có thể phản ứng, đầu của anh ta đã bị bịt kín. Sau đó, những cú đấm đấm vào người Cao Tuấn Vũ một cách điên cuồng.

Sau khi đánh đập Cao Tuấn Vũ một cách dã man, họ rời đi cùng với Sở Thanh Mạn, Cốc Thanh và Trần Ny.

Sở Thanh Mạn, Cốc Thanh và Trần Ny không hề có thiện cảm với Cao Tuấn Vũ.

Lý Diệu Linh chạy ra khỏi phòng khóc lóc, đụng phải người của một người đàn ông ở sảnh tầng một.

Lý Diệu Linh không ngờ Cao Tuấn Vũ lại lừa dối tình cảm của mình, có con với người phụ nữ khác lại còn chơi đùa với tình cảm của mình!

Khi cô ấy ngẩng đầu lên, cô ấy định nói “tôi xin lỗi!” Thì thấy người đàn ông mà mình đụng phải là anh rể Triệu Hùng.

Lý Diệu Linh không có thời gian để nghĩ về việc vì sao Triệu Hùng cũng ở khách sạn, cô chỉ muốn trút bỏ nỗi uất ức của mình.

“Anh rể!” Lý Diệu Linh kêu thảm thiết trong khi ôm Triệu Hùng.

Triệu Hùng đưa tay vuốt ve mái tóc của Lý Diệu Linh, an ủi cô: “Diệu Linh, anh rể biết hết mọi chuyện của em. Đừng khóc, chút nữa anh rể sẽ thay em trút giận.”

“Anh biết không ạ?” Lý Diệu Linh đưa khuôn mặt xinh đẹp đẫm nước mắt của mình lên.

Triệu Hùng “Ừ!” lấy điện thoại di động ra và cho em dâu Lý Diệu Linh xem đoạn video quay cảnh Cao Tuấn Vũ dùng bữa với một nữ diễn viên khi anh đến Thanh Hóa lần trước.

“Diệu Linh, lần trước khi anh đến Thanh Hóa, anh đã nhìn thấy Cao Tuấn Vũ qua lại với những người phụ nữ khác. Em quá ngây thơ rồi, Cao Tuấn Vũ chỉ muốn lợi dụng em để báo thù anh và chị gái em thôi!”

“Trả thù anh sao?” Lý Diệu Linh lau nước mắt trên má nói: “Anh rể, anh nói đây là có ý gì?”

Triệu Hùng biết rằng Lý Diệu Linh sẽ không chịu từ bỏ nếu anh không nói ra sự thật.

Từ lúc Cao Tuấn Vũ cứu Lý Thanh Tịnh, sau đó Cao Tuấn Vũ luôn tặng hoa cho Lý Thanh Tịnh, và anh ta đến Hải Phòng để hẹn Lý Thanh Tịnh thì bị anh phá hoại. Sau đó tập đoàn Cao Đạt của Thanh Hóa và tập đoàn Thiên Vương kết hợp muốn đánh sập tập đoàn Hùng Quang của Trần Thiên Trung, anh ấy đã lần lượt kể lại từng chuyện với Lý Diệu Linh.

Lý Diệu Linh nghe xong, sững sờ nhìn Triệu Hùng, hỏi: “Anh rể, nói như vậy, mục đích của Cao Tuấn Vũ khi tiếp cận em là để trả thù anh?”

“Đương nhiên! Đứa ngốc như em còn cứ nghĩ là tình yêu sao? Lần trước phát hiện ra Cao Tuấn Vũ không phải người tốt, làm sao có thể để cho em rơi vào miệng sói được đây?”

“Vậy thì làm sao anh biết em đang ở đây?” Lý Diệu Linh khó hiểu hỏi.

Triệu Hùng nhẹ nhàng gõ lên trán Lý Diệu Linh, nói: “Cô gái ngốc, từ khi em đi ra khỏi Hải Phòng, anh đã biết em đến rồi!”

“Chị Ngọc Kỳ nói cho anh biết sao?”

“Không có!” Triệu Hùng lắc đầu nói: “Con nhóc đó hận anh còn không hết, cố ý đưa em đến Thanh Hóa để chọc tức anh. Nhìn thấy hai tròng mắt đảo qua đảo lại của cô ta, anh lập tức biết cô ta có ý xấu rồi. Ban đầu đã hẹn Hoa Di đu cùng, nhưng Hoa Di không đi, anh biết chuyện này có gì đó mờ ám rồi. Rồi anh phát hiện bọn họ đến trường học đón em.”

Kim Trung mỉm cười bước tới và nói với Lý Diệu Linh nói: “Diệu Linh! Em quá ngây thơ. Làm sao có thể là đối thủ của con cáo Cao Tuấn Vũ được đây?”

“Em...”

Lý Diệu Linh trông xấu hổ và không biết phải nói gì.

Lúc này, Cao Tuấn Vũ loạng choạng từ trong phòng ra ngoài sảnh với cái mũi sưng vù, mặt mày xanh mét.

Nhìn thoáng qua, anh nhìn thấy Lý Diệu Linh ở cách đó không xa, đang đi cùng Triệu Hùng và Kim Trung.

Cao Tuấn Vũ nghiến răng nguyền rủa: “Được rồi! Hóa ra chúng mày lại bắt tay lừa tao đấy à?”

Kim Trung bước tới và nói với Cao Tuấn Vũ: “Lừa mày thì sao, tao còn chưa đánh mày đó!” Vừa nói anh ta vừa đá Cao Tuấn Vũ xuống đất.

Nghe Lý Diệu Linh nói với Kim Trung: “Anh Kim Trung, để em!”

Lý Diệu Linh đầy tức giận, và đi chậm về phía Cao Tuấn Vũ.

“Diệu Linh, em định làm gì vậy?” Cao Tuấn Vũ nhìn thấy sắc mặt của Lý Diệu Linh rất khó coi.

Cô ấy lập tức tung cú đá vào hạ bộ Cao Tuấn Vũ!

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh…”