Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 573: Anh không xứng làm đối thủ của tôi



Nông Tuyền và người ngoại quốc da đen Otis đồng thời ra tay về phía đối phương.

Hai người chiến đấu với nhau, chân tay cùng  lúc nâng lên, lấy nhanh đánh nhanh.

Ngoại trừ Triệu Hùng ra, những người có mặt ở đây chỉ có thể nhìn thấy hai bóng người mờ ảo.

Lúc hai người đập vào phía trước chiếc bàn làm việc, nghe thấy một tiếng bụm vang lên, cú đấm của Nông Tuyền làm chiếc bàn làm việc gỗ vỡ vụn.

Sức lực của người ngoại quốc da đen Otis căn bản không thể so được với khả năng thiên phú của Nông Tuyền.

Hắn cầm tấm gỗ chắn trước mặt, Nông Tuyền đá tới, tấm gỗ trong tay Otis vỡ thành nhiều mảnh, vang lên từng tiếng răng rắc.

Nông Tuyền và Otis đối đầu nhau, cậu ấy đã thăm dò được sức mạnh của hắn, người này ít nhất cũng phải nằm trong số một trăm người của Đắc Bang.

Khi Nông Tuyền còn chưa nằm trong danh sách bầu trời, cậu ấy đứng thứ bảy trong Địa Bảng. Bây giờ cậu ấy là cao thủ đứng thứ bảy mươi mốt của danh  sách bầu trời, đương nhiên không để người ngoại quốc da đen Otis này vào mắt rồi.

Với thực lực của Nông Tuyền, người đứng thứ bảy mươi mốt danh sách bầu trời, cho dù là Trần Văn Sơn người đứng thứ chín danh sách bầu trời cũng không dám liều chết với Nông Tuyền.

Anh chàng Nông Tuyền này trời sinh có sức mạnh siêu phàm, cơ thể giống như có một sức mạnh vô tận, càng chiến đấu càng quyết liệt.

Khi người ngoại quốc da đen Otis bị ép vào chân tường, Nông Tuyền tung ra một cú đấm vào ngực Otis.

Người ngoại quốc da đen Otis vừa né được thì nghe thấy tiếng “bụp!”, cú đấm của Nông Tuyền nện vào tường tạo ra một lỗ lớn.

Tất cả những người có mặt ở đây nhìn thấy vậy đều vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ rằng Nông Tuyền lại dũng mãnh như vậy!

Bụi bay về phía Nông Tuyền, Nông Tuyền nhắm mắt lại, cơ thể nhanh chóng lùi lại phía sau.

Cuộc chiến giữa các cao thủ thắng bại nằm trong một cái chớp mắt.

Người ngoại quốc da đen Otis nhìn thấy cơ hội tốt, liền tung ra vài cú đá về phía Nông Tuyền.

Triệu Hùng thấy như vậy, khẽ nhíu mày. Không ngờ người ngoại quốc da đen tên Otis này lại vẫn còn kỹ năng tất sát.

Triệu Hùng thấy người ngoại quốc da đen Otis liên tục đá về phía Nông Tuyền. Cú đá gọn gàng, sức mạnh của mỗi cú đá đều mang theo sức gió. Chắc đây mới là sức mạnh thực sự của hắn.

Nông Tuyền bị bụi của bức tường sập bay vào mắt, mắt trái không mở được. Vừa chặn vừa rút lui, nhanh chóng lùi về phía sau bức tường.

Mặc dù bị bụi bay vào một bên mắt nhưng Triệu Hùng cũng không hề lo lắng cho Nông Tuyền.

Thực lực của Nông Tuyền đã được nâng lên cấp bảy mươi mốt của danh sách bầu trời rồi, ngoại trừ những cao thủ hàng đầu trong sách bầu trời và những cao thủ trong Thần Bảng ra thì những người khác không thể đánh chết Nông Tuyền được. Cho dù là cao thủ xếp phía trước cậu ấy trong danh sách bầu trời cũng không làm được.

Bốp, bốp, bốp!

Người ngoại quốc da đen Otis đá lên, đá từ hông sang, xoay người sau đá. Ba cú đá nhanh như cắt, còn chưa kịp nhìn rõ thì hắn đã tung ra liên tục ba cú đá.

Nông Tuyền dùng tay đỡ hai đòn đá trước, đến cú đá thứ ba, cậu ấy nhắm đúng cơ hội, không để ý đến mắt trái đang không mở ra được, tung ra một cú đấm vào bắp chân của người ngoại quốc da đen Otis.

Có tiếng xương nứt nhẹ nhàng vang lên, người ngoại quốc da đen Otis vội vàng co chân lại, hiển nhiên là đã muộn rồi.

Cú đá mà người ngoại quốc da đen Otis vừa thực hiện đã bị Nông Tuyền phá vỡ hàng phòng ngự mạnh mẽ, trực tiếp dùng một cú đấm làm gãy xương chân.

Nông Tuyền đấm thẳng vào mặt người ngoại quốc da đen Otis.

Otis dùng tay cản lại thì bị Nông Tuyền bắt được, lập tức vật ngã hắn, trong chớp mắt đánh người ngoại quốc da đen Otis ngã xuống đất.

Nông Tuyền đạp vào ngực Otis, Otis muốn bẻ gãy chân Nông Tuyền, cố gắng nhấc cậu ấy ra khỏi người hắn.

Nhưng không ngờ  rằng chân Nông Tuyền nặng đến ngàn cân, chân Nông Tuyền ấn mạnh, người ngoại quốc da đen Otis lập tức cảm thấy khó thở, hắn vội vàng giơ tay đầu hàng! Hắn nói một chàng dài bằng tiếng nước ngoài, ý là hắn không đánh thắng được Nông Tuyền, chấp nhận chịu thua.

Triệu Hùng ở nước ngoài nhiều năm như vậy, đương nhiên hiểu được những gì người ngoại quốc da đen Otis nói.

Chân của người ngoại quốc da đen đặc biệt dài, Nông Tuyền đã làm gãy xương chân của hắn rồi, muốn hồi phục lại cũng cần ít nhất hơn một tháng.

Triệu Hùng lớn tiếng nói với Nông Tuyền: “Được rồi, Nông Tuyền bỏ qua cho hắn đi! Để học trò của cậu đến trả lại cho hắn một cái tát là được rồi.”

Lúc này Nông Tuyền mới rút chân lại, quát ba anh em nhà họ Văn đang đứng bên cạnh Triệu Hùng: “Ba người vẫn còn đứng đấy làm gì? Thật là làm mất mặt thầy của các người. Mỗi người tát một cái vào mặt tên ngoại quốc này cho tôi.”

Mục đích Triệu Hùng làm như vậy là để ba anh em nhà họ Văn lấy lại tự tin.

Một khi con người đã mất đi tự tin sẽ là chuyện vô cùng khủng khiếp.

Ba anh em nhà họ Văn đều là những người có thực lực, nếu như mất đi sự tự tin thì ba người họ cũng xong rồi.

Ba anh em nhà họ Văn có Nông Tuyền làm chỗ dựa, đương nhiên không hề sợ hãi.  Vả lại, bằng cách hành xử của ba anh em nhà họ Văn, đừng nói là bảo bọn họ tát người khác, cho dù là đánh người đến tàn phế, bọn họ cũng không chớp mắt.

Ba người lần lượt thay nhau tát thật mạnh  vào mặt người ngoại quốc da đen Otis.

Người ngoại quốc da đen Otis đã bị đánh bại nên đương nhiên không dám đánh trả.

Hán Vân Hiển vô cùng lúng túng, vốn dĩ cho rằng đưa người ngoại quốc da đen Otis đến giúp gã ta thể hiện. Không ngờ thực lực của Nông Tuyền lại đáng sợ như vậy!

Triệu Hùng bước đến trước mặt Hán Vân Hiển, lạnh lùng nói: “Hán Vân Hiển, tôi không cần biết bây giờ anh gây sự với ai, nhưng chỉ cần anh làm tổn hại đến lợi ích của tôi, thì đừng trách tôi đuổi cùng giết tận.”

“Triệu Hùng, hiện tại tôi chỉ là một doanh nhân. Người làm ăn nên nói chuyện kinh doanh, anh sẽ không thua chứ?”

“Thua anh?” Triệu Hùng cười chế giễu, nói: “Anh không xứng đáng làm đối thủ của tôi! Chúc anh có khoảng thời gian chơi vui vẻ ở Hải Phòng, tốt nhất là đừng động đến tôi.” Nói rồi, anh dẫn theo Nông Tuyền và ba anh em nhà họ Văn và những người khác rời đi.

Sau khi rời khỏi công ty Bắc Giang, Nông Tuyền mới hỏi Triệu Hùng: “Cậu chủ, cái tên Hán Vân Hiển này rõ ràng muốn gây sự, tại sao cậu chủ không để tôi xử lý gã ta?”

“Không cần vội! Đằng sau gã ta có một con cá lớn. Hán Vân Hiển cho rằng có bản thân đã trèo lên một cái cây lớn, là có thể bóp ch3t tôi. Tôi lại muốn xem xem, rốt cuộc người đứng phía sau gã ta giỏi đến mức nào?”

“Cậu chủ, cậu biết người đứng đằng sau Hán Vân Hiển là ai, đúng không?” Nông Tuyền tò mò hỏi.

Triệu Hùng gật đầu, nói: “Tôi cũng vừa mới biết được.”

“Là ai?” Nông Tuyền hỏi.

Triệu Hùng nói: “Quay về rồi nói!”

Mặc dù bên cạnh anh chỉ có ba anh em nhà họ Văn và mấy người anh em mà anh dẫn theo, nhưng nhiều người biết thì khó giữ được bí mật, căn bản không thể đảm bảo được tai mách vạch rừng. Để đảm bảo chắc chắn, Triệu Hùng mới không nói cho Nông Tuyền biết sự thật.

Dù sao thì số tiền Bắc Giang nợ nhà họ Đào cũng đã đòi lại rồi. Cũng coi như Triệu Hùng đã hoàn thành được nhiệm vụ mà vợ anh Lý Thanh Tịnh giao cho anh rồi.

Sau khi rời khỏi công ty Bắc Giang, Trần Hùng dẫn theo Nông Tuyền và ba anh em nhà họ Văn rời đi.

Trên đường đến công ty Húc Nhật Đông Thăng, Triệu Hùng gọi điện thoại cho vợ anh Lý Thanh Tịnh, nói với cô đã lấy lại được số tiền mà Bắc Giang nợ nhà họ Đào rồi.

Lý Thanh Tịnh nghe vậy vô cùng vui mừng, hỏi Triệu Hùng quá trình đòi nợ có thuận lợi không.

Triệu Hùng nói với Lý Thanh Tịnh: “Thanh Tịnh, không phải lần trước Bắc Giang vừa có người rót vốn vào hay sao? Em đoán xem người rót vốn vào Bắc Giang là ai?”

“Anh không nói làm sao em đoán ra được!”

Triệu Hùng ẩn ý nới với vợ anh Lý Thanh Tịnh: “Là đối thủ cũ của chúng ta! Em cứ đoán thử xem…”