Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 667: Trách nhiệm của người đàn ông



Dương Hưng là người có thực lực cao được xếp hạng thứ năm trên Thiên Bảng, tai mắt khác hẳn với người thường. Đương nhiên hắn ta có thể nghe rõ cuộc nói chuyện giữa Vân Nhã cùng Dương Lam.

Vừa nghe thấy hai chữ "Triệu Hùng" này, bên trong mắt của hắn ta xẹt qua sự lạnh lùng sắc bén. Hắn ta tuyệt đối không bao giờ cho phép có bất kỳ sự mập mờ nàog iữa hai người Triệu Hùng và Dương Lam.

Tại sơn trang "Dưỡng Niên Các"!

Sau khi nhận được cuộc gọi từ Vân Nhã, Triệu Hùng sảng khoái đồng ý. Dù sao anh cũng đã hứa hẹn sẽ mở tiệc tiếp đãi Dương Lam, vừa vặn có thể mượn cơ hội này tụ tập cùng nhau.

Chuyện đưa linh cữu của Cửu gia đến nơi an táng được sắp xếp vào ngày mai. Còn quan tài đã có Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A trông coi, tạm thời sẽ rất an toàn.

Ở trên núi Dưỡng Niên Các, tất cả đều là người của Cửu đường. Vì vậy, cho dù người của "Thánh đàn" trà trộn vào bên trong cũng không ngu mà chọn gây rối vào lúc này. Điều anh lo lắng nhất là chuyện sẽ xảy ra vào ngày mai lúc đưa linh cữu của Cửu gia đến nơi an táng, chắc chắn đám người kia sẽ ra tay vào thời gian đó.

Triệu Hùng vừa mới chỉnh đón lại Đông đường cùng Bắc đường của công ty Cửu Đường một phen. Trải qua sự việc tối hôm qua, Quách Chính Lương bên Tây đường đã thay đổi cái nhìn của mình đối với Triệu Hùng có sắc mặt vàng như nến trông không khác gì mấy bệnh nhân hấp hối trong bệnh viện này. Còn Lan Ngọc Tâm bên Nam đường thì đã đứng ở bên phía Triệu Hùng ngay từ đầu. Có thể nói, Triệu Hùng đã rất can đảm, có đủ dũng khí để trực tiếp quyết đoán thực hiện những cải cách mạnh mẽ đối với công ty Cửu Đường.

Cuộc cải cách đã bắt đầu có kết quả. Mấy người tâm phúc của Hoắc Kiến Vinh bên Đông đường tâm phúc cùng mấy người tâm phúc của Tưởng Hội Lam bên Bắc đường đều đã nhận được trừng phạt, hoặc là bị khai trừ, hoặc là bị chỉnh đốn, Từ đó, bộ mặt của công ty Cửu Đường từ trên xuống dưới đều trở nên rực rỡ hẳn lên.

Ăn xong bữa sáng, Triệu Hùng đi tìm Trần Văn Sơn, bảo Trần Văn Sơn đi cùng mình đến cuộc hẹn.

Hiện tại bởi vì nguyên nhân đang bị nội thương, Triệu Hùng vẫn không thể vận dụng võ công. Có Trần Văn Sơn bảo vệ, Triệu Hùng hoàn toàn không cần lo lắng về phương diện an toàn. Quan tài của Cửu gia đã có Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A trông coi, chắc chắn người khác sẽ không có cơ hội đến gần.

Hai người ngồi trong sảnh chính, Triệu Hùng hỏi Trần Văn Sơn: "Văn Sơn, trong đám người đến phúng viếng, anh đã tra được ra người bên Thánh đàn chưa?"

Trần Văn Sơn lắc đầu, nói: "Tôi đã kiểm tra danh sách những người đến phúng viếng, kiểm tra từng người một để dễ dàng đối chiếu. Những người đến đây đều là những ông trùm kinh doanh có tiếng tăm lừng lẫy khắp nơi, hoặc là người trong giang hồ. Hồ sơ của những người này rất sạch sẽ, không thể nào là người bên Thánh đàn."

Triệu Hùng nghe vậy, nhíu mày. Theo lý thuyết, "Thánh đàn" đưa ra Lệnh Truy Hồn với Cửu gia, điều này đã nói rõ bọn họ muốn giết Cửu gia. Bây giờ, tin tức về cái chết của Cửu gia đã truyền ra ngoài, không có khả năng người của Thánh đàn không đến. Tuy vậy nhưng Triệu Hùng vẫn tin tưởng vào phán đoán của Trần Văn Sơn, Trần Văn Sơn nói rằng bên trong những người đến phúng viếng không có người của Thánh đàn, vậy thì có lẽ người của Thánh đàn thực sự không trà trộn vào trong.

"Kỳ lạ, tin tức về cái chết của Cửu gia đã truyền ra ngoài, người của Thánh đàn không có khả năng thờ ơ bỏ qua cơ hội này." Triệu Hùng buồn bực nói.

Trần Văn Sơn giải thích: "Cậu chủ! Hiện tại có hai loại khả năng."

"Ừm, anh nói đi." Triệu Hùng nhìn Trần Văn Sơn, nói.

"Thứ nhất, có thể người bên Thánh đàn thật sự đã trà trộn vào trong đám người đến phúng viếng. Tuy nhiên, người này là người thành đạt trong xã hội, chưa từng bại lộ thân phận là thành viên bên Thánh đàn của mình, hồ sơ cũng sạch sẽ đâu vào đấy cho nên chúng ta không thể nào tra ra được."

Triệu Hùng khẽ gật đầu, hỏi: "Khả năng còn lại là gì?"

"Thứ hai, người của Thánh đàn sẽ ra tay lúc đưa linh cữu của Cửu gia đến nơi an táng. Bọn họ không cần làm gì nhiều, chỉ cần kiểm chứng Cửu gia thực sự chết hay giả chết là xong. Chuyện này đối với người của Thánh đàn mà nói, mức độ khó không phải lớn lắm."

"Ý nghĩ của anh giống với tôi. Tôi cũng cho rằng ngày mai Thánh đàn ra tay có khả năng lớn nhất." Triệu Hùng nhíu chặt lông mày.

Trong lòng anh đang tính toán thực lực của phía bên mình. Ông cụ Khổng bị anh nhờ đi âm thầm bảo vệ Tần Tam gia.

Tần Tam gia đến phúng viếng Tần Cửu gia cho nên trở thành là mục tiêu mới, nhất định sẽ là lựa chọn tấn công đầu tiên cho những người trên Thánh đàn.

Bên này của Triệu Hùng chỉ còn lại ba người gồm Trần Văn Sơn, Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A.

Đặng Gia Hân, Mị Nương còn có Trọng Ảnh ở lại để bảo vệ Lý Thanh Tịnh và con gái của anh. Với sức chiến đấu của Trần Văn Sơn, Nông Tuyền cùng Tàn Kiếm Hồ A, anh tin chắc ngoại trừ cao thủ như ông cụ Khổng, cho dù Đao Tu La tự mình dẫn người đến đây thì bọn họ cũng có đủ sức để đánh một trận.

Lúc này, điện thoại di động của Triệu Hùng vang lên tiếng chuông. Anh thấy người gọi là ông cụ Khổng Khổng Côn Bằng, vội vàng nhận cuộc gọi.

Ông cụ Khổng đi thẳng vào vấn đề, nói với Triệu Hùng: "Nhà của Tần Tam gia bị phát hiện, ông và Tần Tam gia đang trên đường trở về nơi đó xem xét tình hình thế nào. Khi mới ra khỏi thành phố, ông đã thấy Đao Tu La muốn giết Tần Tam gia. Tuy nhiên, Đao Tu La bị ông đánh trúng hai roi. Một roi đánh vào vị trí bả vai trái, một roi khác quất vào mu bàn tay phải của hắn ta. Cái tên Đao Tu La này luôn đeo mặt nạ, không dám lộ ra diện mạo thật. Ông nghĩ rất có thể người này là người có quen biết với chúng ta, con nhất định phải chú ý người bị thương trên mu bàn tay phải."

Triệu Hùng nghe vậy, cảm thấy hoảng sợ không thôi. Nếu không phải tố chất tâm lý của anh quá cao, điện thoại di động suýt chút nữa đã rơi xuống đất rồi.

Người nhà của Tần Tam gia chính là họ hàng của Triệu Hùng anh. Anh vẫn chưa được gặp mặt người nhà Tần Tam gia, không ngờ rằng mới qua một đêm đã bị diệt sạch.

May mắn thay, ông cụ Khổng có mặt kịp thời để cứu Tần Tam gia.

"Con biết rồi ạ! Ông, chuyến đi lần này của ông sẽ cực kỳ nguy hiểm, ông nhất định phải chú ý an toàn." Trong lòng Triệu Hùng cảm thấy vô cùng biết ơn ông cụ Khổng.

Ông cụ Khổng mỉm cười, nói: "Cái thằng nhóc này, giữa con với ông mà còn nói mấy lời khách sáo như vậy làm gì. Chờ khi nào ông trở lại, tự mình xuống bếp nấu mấy món ăn ngon, đồng thời chuẩn bị mấy bình rượu ngon cho ông là được."

"Ông yên tâm, con chờ ông bình an trở về."

Sau khi cúp điện thoại, Triệu Hùng im lặng suy nghĩ một hồi.

Trần Văn Sơn đã nghe rõ ràng cuộc trò chuyện qua điện thoại vừa rồi của Triệu Hùng và ông cụ Khổng.

Anh ta biết mối quan hệ giữa Triệu Hùng và nhà họ Tần, nghe thấy cả nhà Tần Tam gia bị diệt sạch, cảm thấy hết sức đồng tình với tâm tình của Triệu Hùng vào giờ khắc này.

Trần Văn Sơn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của Triệu Hùng, nói: "Lúc này không phải thời gian để đau buồn, cậu nên mau chóng trưởng thành đi. Nếu không, với tình hình thực lực của Thánh đàn, Liệp Hộ Môn cùng Hắc Vũ đảng càng ngày càng lớn mạnh như này, số lượng người tử vong trong năm gia tộc lớn các người sẽ càng ngày càng nhiều."

Triệu Hùng khẽ gật đầu, thu lại cảm xúc buồn bã, nói với Trần Văn Sơn: "Anh nói đúng, nhưng tìm mãi vẫn không thấy cao thủ Thần Bảng để chữa trị nội thương cho tôi, bây giờ tôi không khác gì một tên phế vật. Khi tai họa ập đến, tôi chỉ có thể bất lực đứng trơ mắt nhìn bọn họ chết một cách bi thảm. Tôi quá vô dụng, tôi quá vô dụng!"

Triệu Hùng dùng tay đập lên đầu của mình.

Trần Văn Sơn vươn tay nắm lấy cánh tay của Triệu Hùng, nói với anh: "Cậu chủ, cậu đừng chà đạp bản thân như vậy. Rồi mọi chuyện sẽ khá hơn thôi. Cho dù cậu không có võ công, cậu vẫn còn những người anh em chúng tôi giúp cậu mà. Cậu phải tỉnh táo lại, đừng quên rằng cậu là người đã có bà xã và con gái. Hãy gánh vác trách nhiệm của một người đàn ông!"

Triệu Hùng cảm thấy lòng mình được cổ vũ từ những lời nói của Trần Văn Sơn. Sự tự tin ban đầu quay trở lại, anh nói rằng mình sẽ không để cho mọi người thất vọng.

Anh nói với Trần Văn Sơn: "Văn Sơn, ông Khổng vừa mới đánh nhau với Đao Tu La, điều này nói rõ người của Thánh đàn đã đi tới thành phố Hải Phòng."

Trần Văn Sơn "Ừm!" một tiếng, nói: "Cậu chủ, cậu nói không sai. Đao Tu La xuất hiện ở thành phố Hải Phòng, điều đó cho thấy những người từ Thánh đàn đã tới. Cậu phải nâng lên tinh thần đi, ngày mai chúng ta sẽ có một trận đánh ác liệt đấy."

Trần Văn Sơn vươn một bàn tay đến trước mặt Triệu Hùng, Triệu Hùng cũng vươn tay ra trước mặt mình, nắm thật chặt bàn tay của Trần Văn Sơn.