Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 715: Con nhóc xấu xa



Triệu Hùng và Tiêu Yến vừa nghe thấy cả nhà Cách Hoa mang họ "Ái Tân Giác La" liền bị dọa cho sợ hãi.

Ái Tân Giác La, là họ của hoàng tộc. Sau này, dòng họ này không còn nhiều lắm, có những chỗ kế thừa dòng họ này, sửa họ "Cáp La", còn có họ là "Diệp Hách Na La", có nhiều nơi bị Viêth Hóa. Như là họ Kim, Diệp, vân vân.

Cách Hoa cười mà giải thích với Triệu Hùng và Tiêu Yến: "Nhà họ chưa bao giờ lấy thẳng dòng họ Ái Tân Giác La, mà chỉ lấy dòng họ tương xứng đã được Việt hóa, chủ yếu lấy họ Diệp. Bố của cô ấy, gọi là Diệp Trát, mà tên đầy đủ của Cách Hoa là Diệp Cách Hoa, bảo Triệu Hùng và Tiêu Yến lấy họ Diệp là được rồi."

Giờ Diệp Húc mới biết được, thân thế gia tộc của Cách Hoa, thực là một nhánh hoàng tộc, hèn gì lại tên là Cách Hoa!

Cách Hoa giới thiệu một thân phận khác của Triệu Hùng cho bố của mình Diệp Trát, nói anh là hội trường thương hội Hải Phòng.

Ánh mắt Diệp Trát lộ ra vẻ kinh ngạc, có thể lên được hội trưởng thương hội, đuề là người có lai lịch và bản lĩnh trong buôn bán, hoặc là nhân vật đức cao vọng trọng. Mà Triệu Hùng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, cũng quá trẻ rồi đi?

Một thành phố không có ít người giàu, Diệp Trát chắc chắn đang không rõ, Triệu Hùng có bản lĩnh thu phục mọi người, để lên làm chức hội trưởng thương hội.

Nhưng mà, Diệp Trát là một người có tính cách rộng lượng. Nếu như Triệu Hùng chỉ có thân phận là bạn trai của Vân Nhã, thì ông ta không xem trọng lắm. Nhưng sau khi biết Triệu Hùng là hội trưởng của thương hội Hải Phòng, giọng điệu liền thay đổi hẳn.

"Hội trưởng Hùng, cậu kinh doanh gì vậy?" Diệp Trát hỏi Triệu Hùng.

"À, tôi có chút cổ phần ở Tập đoàn Hùng Quang ở Hải Phòng. Không biết ông đã nghe đến tập đoàn Hùng Quang chưa?"

Diệp Trái nghĩ hồi lâu, nói một câu: "Hình như có chút ấn tượng!"

"Tập đoàn Hùng Quang" rất nổi tiếng ở Hải Phòng, nhưng ở thành phố Vinh, tập đoàn Hùng Quang chỉ là một doanh nghiệp mà thôi, căn bản không phải là nơi nổi tiếng gì.

Triệu Hùng giải thích: "Tiền thân của tập đoàn Hùng Quang là tập đoàn Khải Thời. Là sản nghiệp của tỉnh Đông Tam, là được tách ra từ công ty mẹ, đổi tên thành tập đoàn Hùng Quang."

Diệp Trát vừa nghe thấy tập đoàn Khải Thời liền kinh ngạc mà nói: "Cậu nói là, tiền thân của tập đoàn Hùng Quang là tập đoàn Khải Thời?"

"Đúng vậy! Chính là một phần sản nghiệp được tách ra khỏi đó."

"Tập đoàn Khải Thời cũng rất khó lường đấy! Tôi đã từng có duyên gặp mặt với chủ tịch bên đó là Triệu Khải Thời, người này rất lợi hại đấy!" Lúc Diệp Trát nhắc đến Triệu Khải Thời liền giơ ngón cái lên.

Triệu Hùng không ngờ được bố của Cách Hoa, lại quen với bố mình. Vừa nhắc đến Triệu Khải Thời, trong lòng Triệu Hùng lại nảy lên mâu thuẫn.

"Trước đây tập đoàn Khải Thời cũng được, nhưng giờ liên tục gặp sóng gió, không ổn lắm rồi!" Triệu Hùng lạnh lùng mà nói.

Diệp Trát thở dài một hơi, nói: "Chuyện này tôi cũng nghe nói rồi, hy vọng tập đoàn Khải Thời có thể vượt qua được khó khăn!"

Ánh mắt Triệu Hùng dò xét, nhìn thấy lúc Diệp Trát nhắc đến tập đoàn Khải Thời liền tràn ngập lo lắng. Xem ra người này có quan hệ không tồi với Triệu Khải Thời.

Sau khi mấy người ngồi xuống, Diệp Trát bảo đưa lên một bình phổ nhị thượng đẳng.

Diệp Trát cười nói với Triệu Hùng: "Cậu Hùng, tuổi còn trẻ mà đã được lên làm hội trưởng thương hội, tiền đồ thật là rộng mở!"

"Ông Trát quá khen rồi, tôi cũng bất đắc dĩ mới làm hội trưởng thương hội này mà thôi." Triệu Hùng cười cười.

"Thương hội của các người sao rồi?" Diệp Trát sợ Diệp Húc nghe không hiểu, liền giải thích một câu: "Hội viên của thương hội các người có đoàn kết không?"

"Cũng không tồi!" Triệu Hùng gật đầu.

Từ sau khi Triệu Hùng đánh bại tập đoàn Vân Yên nhà họ Ngụy và nhà họ Lỗ, lại đánh bại tập đoàn Thiên Vương, liên kết với nhà họ Vân, nhà họ Thẩm và nhà họ Diêm và chuẩn bị xây dựng Xí nghiệp nhỏ của thương hội, có thể nói thương hội Hải Phòng và Xí nghiệp nhỏ của thương hội, giờ đang phát triển rất thịnh vượng.

Diệp Trát không ngờ Triệu Hùng còn nhỏ tuổi, cũng rất có thủ đoạn cai quản thương hội, cảm khái mà nói: "Ây da! Thương hội thành phố Vinh bọn tôi thành một đống hỗn loạn rồi!"

Lúc ở Tứ Dương Lầu, Triệu Hùng đã nghe Cách Hoa giới thiệu, Trương Tử Thạch ở Tứ Dương Lần là hội trưởng thương hội thành phố Vinh.

Cách cư xử của Trương Tử Thạch cũng không tồi, theo lý thuyết ông ta quản lý thương hội thành phố Vinh, thì phải phát triển rất tốt mưới đúng, sao thành một đống hỗn loạn được?

Nghĩ đến đây, Triệu Hùng hỏi Diệp Trát: "Ông Trát, ông có ý gì vậy?"

Diệp Trát giải thích: "Cậu cũng tính là người đồng đọa, tôi cũng không giấu cậu. Hội trưởng thương hội thành phố Vinh tên là Trương Tử Thạch."

"Chuyện này tôi cũng biết rồi, vừa nãy tôi mới gặp ông ấy."

Diệp Trát bày ra bộ mặt kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào Triệu Hùng mà hỏi: "Cậu quen Trương Tử Thạch sao?"

Triệu Hùng cười, giải thích: "Vừa nãy tôi đến Tứ Dương Lầu ăn cơm, vừa quen được ông ấy. Lúc ở Tứ Dương Lầu, gặp phải Cách Hoa, còn có…"

"Khụ khụ…"

Cách Hoa cố tình ho khan mấy tiếng, cắt đứt lời Triệu Hùng, còn liếc mắt ra hiệu cho Triệu Hùng.

Triệu Hùng liền hiểu được, Cách Hoa không muốn mình nhắc đến chuyện cô ấy và Bạch Bác Văn ở Tứ Dương Lầu.

Diệp Trát nhìn chằm chằm con gái mà hỏi: "Cách Hoa, cổ con khó chịu hả?"

"Ừm, vừa nãy cố có chút ngứa. Bố à, hai người nói chuyện đi, không cần để ý con. Tiêu Yến, tôi đưa cô đi lên phòng tôi trên tầng để ngồi."

Tiêu Yến nhìn sang Triệu Hùng một cái, Triệu Hùng gật đầu với cô ấy, lúc này cô ấy mới đi lên lầu với Cách Hoa.

Triệu Hùng nói với Diệp Trát: "Trương Tử Thạch quen biết một người bạn tốt của tôi, ông ấy còn mời tôi đi đến nhà làm khách, tôi định hai ngày nữa đến nhà họ Trương chơi."

"Gì cơ? Trương Tử Thạch mời cậu đến nhà ông ấy làm khách sao?" Diệp Trát thực sự không dám tin vào tai mình.

Triệu Hùng lấy danh thiếp của Trương Tử Thạch ra khỏi túi áo, cùng với tờ giảm giá ở Tứ Dương Lầu đưa cho mình.

Sau khi Diệp Trát nhìn qua liền ngơ người.

Diệp Trát cười: "Nhà họ Trương là cấm địa, tôi và ông ta đã quen biết nhau rất lâu, cũng chỉ đến được hai lần. Không ngờ cậu vừa đến thành phố Vinh, Trương Tử Thạch lại mời cậu đến nhà ông ấy làm khách. Cậu thực sự là có mặt mũi đấy."

Triệu Hùng không giải thích, nếu như Diệp Trát biết được, mình có quan hệ với Hoa Di, nên được Trương Tử Thạch mời làm khách, nhất định sẽ kinh ngạc đến há hốc miệng.

"Cậu Hùng, lần này cậu đến thành phố Vinh chúng tôi, là muốn đầu tư hạng mục gì sao?" Diệp Trát liếc mắt sang Nông Tuyền đang ngồi cạnh Triệu Hùng. Người này có vẻ khờ khạo, nhưng không khó nhìn ra được đây là một cao thủ.

Triệu Hùng gật đầu, nói: "Là đi khảo sát hạng mục thay công ty. Tiện thế giúp em họ của tôi, tìm người thân mất tích nhiều năm."

"Người lên tầng đó là em họ của cậu sao?" Diệp Trách hỏi.

Triệu Hùng gật đầu, cho rằng thời cơ đã chín muồi, đây là cơ hội tốt nhất để nghe ngóng tin tức của Tiêu Dương Sơn.

"Ông Trát, tôi muốn hỏi ông một chuyện." Triệu Hùng nói với Diệp Trát.

"Ồ, cậu nói đi!"

"Ông có quen ai tên là Tiêu Dương Sơn ở thành phố Vinh không? Người đó là người thân của em họ tôi. Nghe nói, người này đã từng sống rất tốt ở thành phố Vinh."

"Tiêu Dương Sơn?"

Diệp Trát tìm kiếm trong trí nhớ hồi lâu, cũng không nhớ ra là có quen biết người tên Tiêu Dương Sơn này. Lắc đầu mà nói: "Trong ấn tượng của tôi thì không hề quen người này."

"Vậy thì phiền ông Trát, sử dụng thế lực của ông để giúp tôi điều tra người này một chút. Nếu như tìm được rồi, chắc chắn tôi sẽ cảm ơn tử tế!"

"Cậu Hùng, sao lại nói thế. Chút chuyện như vậy, đối với tôi chỉ là chuyện nhấc tay phóng lao mà thôi. Đợi tôi tra được tin tức của Tiêu Dương Sơn, lập tức thông báo cho cậu."

Từ lúc mà Diệp Trát biết được Triệu Hùng là hội trưởng thương hội Hải Phòng, liền vô cùng khách khí với Triệu Hùng.

Lúc này, Cách Hoa ở trên tầng vẫy tay với Triệu Hùng, nói: "Triệu Hùng, anh lên phòng tôi một lát."

Triệu Hùng nói với Diệp Trát: "Thất lễ rồi!", bảo Nông Tuyền ở dưới tầng đợi mình, còn mình đi lên tầng.

Triệu Hùng rất ít khi vào phòng của con gái, nhìn thấy trong phonhf Cách Hoa tràn đầy màu hồng, cảm thấy vô cùng thiếu nữ. Không ngờ được, Cách Hoa lại là một người nữ tính như vậy.

Triệu Hùng vừa định mở miệng nói với Cách Hoa, Cách Hoa liền làm động tác "suỵt" với anh.

Nhìn thấy động tác tay của Cách Hoa, nói với người trong video: "Vân Nhã, cậu đang bận gì đấy?"

"Bận chút chuyện của công ty tớ!" Giọng nói Vân Nhã truyền ra từ trong điện thoại.

Triệu Hùng mới biết được, Cách Hoa đang gọi video cho Vân Nhã.

Cách Hoa cố ý trêu chọc Vân Nhã: "Cậu với Triệu Hùng phát triển đến đâu rồi?"

"Còn thế nào nữa, vẫn như cũ thôi! Anh ấy không chịu ly hôn với Lý Thanh Tịnh, tớ chỉ có thể làm một cái lốp dự phòng. Dù sao cái lốp dự phòng như tớ, cũng có thể chuyển mình bất cứ lúc nào.

"Tớ giúp cậu quyến rũ Triệu Hùng đến tay rồi, cậu có đến thành phố Vinh không?" Cách Hoa nhếch miệng cười một nụ cười gian xảo.

"Xì! Tớ dùng cả mưu mẹo của mình cũng không quyến rũ được tên Triệu Hùng, cậu lại có thể quyến rũ được Triệu Hùng đến tay, này thực sự là rất kỳ lạ đấy."

"Sao nào, cậu không tin à?" Cách Hoa cười hì hì mà hỏi.

Vân Nhã nói với Cách Hoa: "Tớ tin cậu cái con khỉ ấy, cái con nhóc xấu xa này."

"Triệu Hùng đang ở phòng tớ nè, vừa nãy bọn tớ còn…"

Vân Nhã liền cáu kỉnh, nói với Cách Hoa: "Cách Hoa rốt cuộc cậu có phải bạn tốt không nhở? Không biết tớ vì chuyện của Triệu Hùng, đã vắt óc suy nghĩ bao nhiêu chuyện hả, còn ở đó mà nói đùa.

Cách Hoa chuyển camera, nhắm thẳng vào Triệu Hùng, cười ha ha nói với Vân Nhã: "Cậu nhìn xem người này là ai, xem cho kỹ đi, đây có phải phòng tớ không?"