Chàng Rể Tỷ Phú

Chương 949: Chỉnh Hà Ngọc Kỳ



Loại phụ nữ lẳng lơ như vậy, vốn không đang sgias đến được Đồng Học Đinh tình! Nhưng Trần Văn Sơn cũng không đành lòng để cô ta bị liên lụy, vì vậy cho cô ta 1 khoản tiền, để cô ta đi Hải Phòng.

Chỉ cần đến Hải Phòng, dù thế lực của tập đoàn Tam Giao có lớn mạnh hơn nữa, cũng không dám đến Hải Phòng gây chuyện. Chỉ cần dám ở Hải Phòng gây chuyện, bảo đảm bọn họ chỉ có đi chứ không có về!

Tống Y Sa thấy Đồng Học Đinh bị đánh, trong lòng rất thoại mái! Nếu không phải sợ bại lộ thân phận, cô cũng muốn xuống xe, đá cho Đồng Hiểu Tam một trận.

Trở lại chỗ ở của Tống Y Sa, Tống Y Sa lấy một trai rượi đỏ từ trong tù rượi ra.

Hà Ngọc KỲ rất thức thời rót cho mọi người một ly rượu.

Tống Y Sa cười nâng ly lên nói: “Cảm ơn mọi người đã vì chuyện của tôi mà không màng đường xa đến hỗ trợ! Vừa rồi bạo đánh cho Đồng Hiểu Tam một trận, thật là làm người ta hả giận! Đến, tôi kính các người một ly!”

“Cạn ly!” Triệu Hùng nâng ly lên nói.

“Cạn ly!”

Mọi người giơ ly lên, nhẹ nhàng chạm ly, phát ra một loạt tiếng vang thanh thúy.

Sau khi uống rượu, tất cả mọi người đều rất vui vẻ!

Ngay tại lúc này, Triệu Hùng cầm điện thoại đang vang đứng lên.

Nhìn vào điện thoại, thấy là Tần Quyên của tập đoàn Hắc Quyên gọi đến, liền đi đến chỗ xa nhận ddienj thoại.

“Có chuyện gì?” Triệu Hùng hỏi Tần Xuyên.

“Cậu chủ, vừa rồi Đồng Học Đinh hải Đinh và tập đoàn Đương Sư, Đường Tân Khải phát thiệp mời. Muốn cùng tập đoàn Hắc Quyên chúng ta gặp mặt!”

“Phòng làm việc có máy theo dõi không?” Triệu Hùng hỏi.

“Có!”

“Sắp xếp một máy theo dõi trong phòng họp!. Đến lúc đó, cô mang theo tai nghe bluetooth, làm theo sắp xếp của tôi”

Được cậu chủ!”

Triệu Hùng dặn dò tần quyên: “Sáng mai, tôi sẽ phái người đên tập đoàn Hắc Quyên. Cô phái người tiếp đãi một chút! Ngoài ra, dẫn tôi đến bên trong phòng điều khiển.”

“Được!” Tần Quyên nói.

Sau khi cúp điện thoiaj, Triệu Hùng nhàn nhã bước về phía mọi người.

Triệu Hùng nói với Tống Y Sa: "Chị Sa, ngày mai tôi mang nhóc Kỳ đến tập đoàn Hắc Quyên, tranh thủ kéo tập đoàn Hắc Quyên về phía chúng ta!”

Tống Y Sa nói: “Các người không có hẹn, chắc chắn sẽ bị chặn ở cửa! Ông chủ phía sau tập đoàn Hắc Xuyên rất thần bí, chỉ sợ không dễ dàng thuyết phục được.”

Triệu Hùng nghiêm trang nói: “Dù sao cũng phải thử một lần, nếu không nếu như bị tập đoàn Tam Gia hoặc tập đoàn Đương Sư cướp tay trên, chúng ta chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng bị Đồng Học Đinh!”

“Em trai thúi, cậu cực khổ rồi!” Trong mắt Tống Y Sa tràn đầy cảm kích.

Triệu Hùng thấy vậy cười trêu chọc Tống Y Sa: "Chị Sa, không phải chị nói buổi tối sẽ có chỗ tốt sao?”

“Cái này…” Tống Y Sa nhỏ giọng nén bên tai Triệu Hùng.

Triệu Hùng gật đầu một cái!

Hà Ngọc Kỳ thấy dáng vẻ thần bí của hai người, cô luôn có cảm giác hai người có chuyện, vì vậy mà cũng âm thầm hạ quyết định, phải nhìn chằm chằm Triệu Hùng.

Nếu Triệu Hùng dám làm chuyện gì có lỗi với Thanh Tịnh, cô nhất định sẽ mật báo cho Lý Thanh Tịnh.

Mọi người vừa uống rượu, vừa bàn đối sách.

Triệu Hùng để Trần Văn Sơn phụ trách điều tra cái chết của Nhiếp Hổ, nhường cho Vu Đại Đồng Học Đinh phụ trách âm thần điều tra tập đoàn Tam Giao và một ít số liệu thương nghiệp cơ mật, Cố minh Tuyết phụ trách tài chính!

Sắp xếp ổn thỏa xong, tất cả mọi người trở về phòng nghỉ ngơi sớm.

Sau khi Triệu Hùng trở lại phòng, liền gọi video cho vợ Lý Thanh Tịnh.

Hầu như mỗi buổi tối anh đều gọi video cho vợ Lý Thanh Tịnh, đây cũng là công việc thường ngày của anh, giống như việc sau khi dậy, luyện tập ‘dịch cân kinh’ vậy.

“Triệu Hùng, chuyện của chị chị Sa tiến triển thế nào rồi?” Lý Thanh Tinhj quan tâm hỏi Triệu Hùng.

“Trước mắt cũng coi như thuận lợi. Nhưng mà gặp phải mấy vấn đề khó khăn!”

“Sao vậy?” Lý Thanh Tịnh hỏi.

Triệu Hùng giả thích với vợ Lý Thanh Tịnh: “Tiểu Hằng tới Hải Phòng, nó đại diện cho tập đoàn Khải Thời tới hợp tác với tập đoàn Tam Giao. Cũng giống như mục đích của anh, chuẩn bị nâng đỡ tập đoàn Tam Giao, sau đó đi đối phó chúng ta. Ngoài ra, tập đoàn Hoài An không biết vì sao lại hợp tác với tậ đoàn Đường Sư. Tuy nói là hợp tác nhưng anh vẫn luôn có cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy!”

Sau khi Lý Thanh Tịnh nghe Triệu Hùng nói xong, lập tức nhăn mày lại nói: “Theo như anh nói, tập đoàn Hoài An cũng tham dự trong đó sao?”

“Đúng thế! Nhưng anh còn không chính thức tiếp xúc với tập đoàn Đương Sư, cũng chưa gọi điện cho tiểu Lam, cũng không biết có chuyện gì!”

“Vậy anh gặp mặt tiểu Hẳng rồi sao?”

“Đã gặp! Sợ rằng lần này, chúng ta sẽ phải chính thức giao chiến một lần!”

Lúc Lý Thanh Tinh nghe Triệu Hùng và Triệu Hằng sẽ là đối thủ, sẽ anh em tương tàn thì thở dài nói: “Biết rằng anh em các người sớm muộn gì cũng sẽ có ngày như vậy, nhưng không nghĩ rằng, ngày này lại tới sớm như vậy! Đúng rồi, anh nói cho tiểu Hằng chuyện của nhà họ Triệu sao?”

“Vẫn chưa! Bây giờ không phải lúc nên nói cho nó biết. Nó còn trẻ nếu nói cho nó biết. Anh chỉ sợ tiểu Hằng sẽ không kiên nhẫn, sẽ dẫn tới họa sát thân. Chúng ta diễn vở kịch đối thủ, trái lại sẽ không làm Am Cẩu hoài nghi. Đám Am Cẩu kia chỉ mong chúng ta chém giết lẫn nhau còn mình thì ở ngoài xem kịch vui!”

“Anh nói đúng! Tỉnh Hoa Hải Hải Phòng là một bãi nước đục! Giun rễ tranh nhau ngư ông đắc lợi! Trong này nhất định có người muốn làm ngư ông đắc lợi, anh nhất định phải cẩn thận đề phòng!” Lý Thanh Tịnh cẩn thận dặn dò Triệu Hùng.

Triệu Hùng tự tin cười nói: “Yên tâm đi, Thanh tịnh! Anh ở Hải Phòng gặp một người quen cũ, có sự hỗ trợ của người này, xác suất thắng rất lớn.”

“Ai vậy?” Lý Thanh Tịnh hỏi.

Triệu Hùng ra vẻ nói:  “Chờ lúc trở về anh sẽ nói cho em, bây giờ nói cho em sẽ không có cảm giác mới mẻ!”

“Yêu! Anh còn giấu diếm em. Nếu như đến lúc đó không làm em kinh ngạc, xem em làm thế nào xử lý anh!” Lý Thanh Tịnh nói.

“Yên tâm! Bảo đảm sẽ làm em kinh ngạc. Thanh Tịnh, em không nên nói vài lời dễ nghe an ỉu anh sao?”

Mặt Lý Thanh Tịnh hiện lên vẻ xấu hổ nói: “Chỉ biết chiếm tiện nghi của người ta!” Nói xong, cách màn hình hôn Triệu Hùng một cái.

Lúc này Triệu Hùng mới hài lòng cúp điện thoại.

Đến thời gian giao hẹn, Triệu Hùng thay quần áo ngủ, lặng lẽ ra khỏi phòng, rón rén đi về phía phòng Tống Y Sa.

Hà Ngọc kỳ cố ý để cửa phòng lộ ra một khe hở, lúc thấy Triệu Hùng rón rén, lén chạy về phía phòng Tốn chị Sa, đôi mắt to tròn của cô mở lớn, khóe môi nhếch lên nụ cười xấu xa, tự lẩm bẩm: “Nhìn tôi bắt được anh, sau đó nói cho chị Thanh Tịnh!”

Ngay lúc Triệu Hùng vào phòng của Tống Y Sa, Hà Ngọc Kỳ lập tức đi chân trần rón rén ra khỏi cửa.

Lúc đến cửa phòng Tống Y Sa, cô dán lỗ tai vào cửa, cố gắng lắng nghe cuộc trò chuyện bên trong.

Sau đó liền mơ hồ nghe thấy âm thanh của Tống Y Sa truyền đến: “Thoải mái không?”

“Ừm! rất thoải mái, sau hơn một chút, không có gì!”

“Vậy cậu tìm tư thế!”

Nghe được cái này, Hà Ngọc Kỳ sao có thể chịu được, cô chợt sùng sức đá cửa phòng!

“Đôi gian phu dâm phụ các người!” Hà Ngọc Kỳ lao vào phòng rống to.

Lời này nói được một nửa, đột nhiên ngừng lại. Bởi vì một màn trước mặt này khác xa tưởng tượng của cô.

Chỉ thấy Triệu Hùng đang gối đầu vào đùi thon đẹp của Tống Y Sa, còn Tống Y Sa thì dùng vật lấy ráy tai giúp Triệu Hùng lấy ráy.

Mặc dù, cô nhóc Hà Ngọc Kỳ đi chân trần nhưng Triệu Hùng đã sớm biết cô nhóc đang ở ngoài cửa nghe lén!

Anh cô ý muốn làm cô nhóc Hà Ngọc Kỳ khó chịu, ngồi dậy, sau đó tức giận trợn mắt nhìn Hà Ngọc Kỳ nói: “Tiểu Kỳ, cô muốn làm gì? Nói ai là gian phu dâm phụ chứ?”