Chàng Rể Vô Song

Chương 1103



Chương 1103

Lâm Hàn nghe vậy cũng hiểu, xem ra không phải thực lực của Tạ Kiến An mạnh thế nào, ông ta cũng không có khả năng huy động sức mạnh của nhiều thế lực vùng khác, chỉ là giao dịch mà thôi.

Tạ Kiến An cần chia sẻ phần lớn chiếc bánh vùng Bắc Đông cho những thế lực vùng khác thì họ mới đồng ý giúp đỡ, mà cuối cùng cho dù kế hoạch có thành công thì miếng bánh còn lại cho Tạ Kiến An cũng không nhiều.

Thậm chí những thế lực vùng khác này chưa chắc đã nói lời giữ lời, đến lúc đó không biết họ có để lại miếng bánh nào cho Tạ Kiến An không.

Xét cho cùng, đây là những thế lực Vùng Xám ở vùng khác, chuyện gì cũng có thể làm được, nhưng ai biết liệu những lời họ nói có được tính hay không. Đối mặt với lợi ích, mọi chuyện đều có thể xảy ra.

Lúc này La Văn cũng nói: “Nhưng anh Lâm yên tâm, bọn họ liên minh tạm thời vì lợi ích nên sẽ không kiên cố. Chỉ cần chúng ta thể hiện thực lực đủ lớn, rất có thể bọn họ sẽ tan rã từ nội bộ, vậy nên cách tốt nhất là chờ Uông Nghĩa và La Võ về, chắc hai ngày nữa mấy người họ sẽ về, khi ấy liên hợp thực lực của anh với những cao thủ này, chắc chắn sẽ có cách chống lại liên minh của Tạ Kiến An, thành công cứu được đại bàng núi”.

La Văn nói xong lại bổ sung thêm: “Vậy nên chúng ta nên tập hợp trước, chờ một hai ngày rồi xuất phát. Nếu chúng ta đến trước rồi chờ nhóm Uông Nghĩa và La Võ thì rất có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Dù sao vùng Bắc Đông hiện tại đã rất loạn, đến đó trước chưa biết chừng sẽ xảy ra chuyện”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, càng ngày anh càng đánh giá cao La Văn, anh ta thật sự vô cùng thông minh.

Cách này của La Văn thực sự là cách tốt nhất và an toàn nhất để cứu Trương Thiên Sơn trong trường hợp đã biết tình hình địch.

Mà kế hoạch này cũng là kế hoạch ổn định và ít xảy ra tai nạn nhất hiện tại, là giải pháp dễ thành công nhất để giải cứu Trương Thiên Sơn.

Rõ ràng những ngày nay trên đường đến đây, La Văn đã suy nghĩ rất kỹ.

Chỉ là anh ta mới biết tình hình như vậy, chứ trên thực tế La Văn không biết thực lực của Lâm Hàn thế nào.

Lâm Hàn ngoài sở hữu những thực lực riêng của mình, phía sau còn có nhà họ Lâm cực kỳ lớn.

Không nói chỉ vài thế lực ở vùng khác, thậm chí những thế lực ở tất cả các vùng còn lại Lâm Hàn cũng không sợ.

Đây là sự đáng sợ của nhà họ Lâm khổng lồ!

Thậm chí nếu cho Lâm Hàn đủ thời gian để huy động các cao thủ trong gia tộc đến, thậm chí anh còn chẳng sợ khi tất cả các thế lực Vùng Xám ở Hoa Hạ này liên minh.

Dù sao đây cũng chỉ là thế lực Vùng Xám thôi, họ vẫn chưa đủ lớn mạnh. Mà nhà họ Lâm có thể giao thương với các nước khác, thậm chí còn có thể thách thức hầu hết các quốc gia, sao anh có thể sợ họ được?

Mà bây giờ khi đã biết tình hình, trước mắt Lâm Hàn có hai lựa chọn, một là chỉ dựa vào thực lực của mình, chờ một hai ngày nữa xuất phát đi giải cứu Trương Thiên Sơn, lựa chọn thứ hai là không dựa vào nhóm Uông Nghĩa và La Võ, trực tiếp dựa vào thế lực nhà họ Lâm để cứu Trương Thiên Sơn.

Mà đương nhiên Lâm Hàn lựa chọn phương án hai, dù sao như vậy có thể giải cứu Trương Thiên Sơn nhanh hơn được hai ngày.

Trong một phút có thể xảy ra rất nhiều chuyện với Trương Thiên Sơn, gây ra những kết quả khác nhau chứ chưa nói gì đến kéo dài thêm hai ngày.

Nghĩ đến đây, Lâm Hàn nói thẳng: “Không cần đợi thêm nữa, trưa nay chúng ta xuất phát luôn, lập tức đến vùng Bắc Đông giải cứu Trương Thiên Sơn, không thể chậm một giây, thời gian hai ngày đủ để xảy ra rất nhiều chuyện!”

La Văn nghe Lâm Hàn nói vậy thì sửng sốt.

Đương nhiên La Văn cũng hiểu, kéo dài thêm một hai ngày nữa chắc chắn sẽ mang lại cho Trương Thiên Sơn không biết bao nhiêu nguy hiểm.

Nhưng nếu bây giờ cứ thế lên đường cứu Trương Thiên Sơn trước, với nhân lực của Lâm Hàn thì không đủ để giải cứu, thậm chí còn khiến mình cũng bị liên luỵ, cuối cùng chờ đến khi nhóm Uông Nghĩa và La Võ về cũng không đủ thực lực để giải quyết.

Cuối cùng Trương Thiên Sơn thì không cứu được mà người của Lâm Hàn, La Văn và Uông Nghĩa đều tổn thất nặng nề, sẽ mất tất cả.

Đương nhiên La Văn không muốn đến cuối cùng phải nhìn thấy cảnh tượng này, vì thế vội khuyên nhủ; “Anh Lâm, có thể anh vẫn chưa hiểu ý tôi, đương nhiên tôi cũng muốn lập tức đi cứu đại bàng núi, nhưng bây giờ thực lực của chúng ta không đủ, không thể cứu được đại bàng núi, anh phải bình tĩnh, chúng ta vẫn nên…”

La Văn đang thuyết phục thì Lâm Hàn đã xua tay nói thẳng: “Tôi hiểu ý anh, như Trương Thiên Sơn từng nói với tôi, anh đúng là người thông minh nhất trong tay ông ấy, nhưng đứng ở vị trí khác nhau, đương nhiên nhìn nhận sự việc cũng khác nhau. Không cần nói nhiều nữa, bây giờ lập tức xuất phát, tôi hoàn toàn tự tin có thể cứu được Trương Thiên Sơn!”

La Văn sửng sốt sau đó quan sát Lâm Hàn kỹ lưỡng, thấy anh cực kỳ tự tin.