Chàng Rể Vô Song

Chương 1111



Chương 1111

Mà nếu xe phía trước không kịp phanh lại thì tình hình còn tệ hơn nữa. Mặc dù mấy chiếc xe của đoàn hầu như đều là xe Hummer bền chắc, nhưng cũng không thể sánh được với xe chở hàng lớn chất đầy vật liệu xây dựng, khi đó tình hình sẽ cực kỳ thảm.

Mặc dù mọi người đều là cao thủ, nhưng cũng là người bình thường, gặp tai nạn xe thì cơ thể cũng không chống lại được.

“Có người mai phục!”, La Văn nhìn mấy chiếc xe tải lớn trước mặt, đột nhiên phản ứng lại.

Dù sao đối phương rõ ràng là cố ý chắn đường, không phải tai nạn bất ngờ.

Lâm Hàn nhìn về phía sau, quả nhiên phía sau cũng có mấy chiếc xe tải chất đầy vật liệu xây dựng chắn hết đường của họ.

Bây giờ mọi người đang ở trên cầu, phía trước và phía sau đều đã bị chặn hết, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Còn những chiếc xe tải lớn chở đầy vật liệu xây dựng này, Lâm Hàn không cần phải đi lên kiểm tra cũng biết chắc chắn đối phương đã rút chìa khoá và khoá cửa, thậm chí còn làm hỏng hệ thống điều khiển xe và bình xăng, để những chiếc xe tải này không thể di chuyển trong một thời gian, đây là những điều thường thấy.

Hiển nhiên một là nhóm người Lâm Hàn phải giết hết đối phương, hai là sẽ phải chôn thân ở đây.

Tất nhiên cũng có thể lựa chọn nhảy xuống sông để thoát thân, nhưng tỷ lệ thương vong cực kỳ cao, hơn nữa đối phương rất có kinh nghiệm, chắc hẳn đã cân nhắc đến tình huống này, chắc chắn sẽ còn chiêu tiếp theo không cho nhóm Lâm Hàn cơ hội.

Quả nhiên sau khi mấy chiếc xe tải dừng lại thì phía trước và phía sau cũng xuất hiện từng nhóm người.

Số lượng không đông lắm, hai bên cộng lại cũng chỉ khoảng 100 người, nhưng có vẻ đều là cao thủ, thân thủ rất tốt.

Bên Lâm Hàn và bên của đối phương đều là cao thủ, nhưng đối phương có ưu thế về số lượng.

Lâm Hàn không hoảng loạn lắm, mặc dù ít người hơn nhưng vì có những người của Tôn Hàn Các, hơn 40 người biết đâu vẫn có thể thắng 100 cao thủ kia.

Lâm Hàn đã đoán trước được có thể đối phương sẽ quay lại mai phục, dù sao họ cũng không giấu tin xuất phát từ thành phố Đông Hải, mà lại dẫn theo nhiều người như vậy, nhưng anh không ngờ đối phương lại hành động nhanh như thế, có thể chuẩn bị mai phục, còn chuẩn bị được bao nhiêu cao thủ thế này.

Lâm Hàn đang định cho người lên chiến đâu nhưng lại thấy đám người mai phục ở hai phía đột nhiên đồng loạt nhìn về phía sau họ, dường như có tình huống gì đó đã xảy ra ở phía sau.

La Văn nhìn cảnh ấy cũng hơi lo lắng.

Anh ta đang định đi theo đám Lâm Hàn chiến đấu, liều mạng xông pha một trận. Dẫu sao, với tình hình trước mắt thì đã không còn cơ hội để lùi lại rồi. Cách tốt nhất chính là cùng nhau chung tay, may ra mới có thể chiến thắng đối phương.

Nhưng cho dù có thể chiến thắng thì có lẽ bên mình cũng sẽ không còn lại bao nhiêu cao thủ, chắc chắc là không đủ để tới cứu Trương Thiên Sơn nữa.

Nhưng lúc này, La Văn lại cảm thấy có gì đó là lạ.

Ban nãy, những cao thủ mai phục ở hai bên còn đang chuẩn bị xông về phía này giải quyết đám người Lâm Hàn, thì giờ đều dừng lại, quay đầu nhìn về phía sau.

La Văn chợt cảm thấy lạ, nhìn ra sau bọn họ, khó hiểu nghĩ có chuyện gì vậy?

“Chuyện gì thế? Đằng sau họ có gì ư?”, La Văn nghi ngờ hỏi.

Lâm Hàn khẽ lắc đầu, anh cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Đột nhiên, khoảng 100 cao thủ phục kích hai bên đám Lâm Hàn đều rút về phía sau. Dường như ở đằng sau, có đối thủ nào đó càng mạnh hơn, càng đáng sợ hơn 40 cao thủ của phe Lâm Hàn.

Lâm Hàn lập tức đoán được là chuyện gì.

Với tình hình bên Tiêu Nhã thì không thể nào cử tới nhiều cao thủ như vậy được, huống chi, bên cô ấy cũng chẳng thể đến nhanh như thế.

Mặt khác, lực lượng có thể đứng cùng mặt trận với đám Lâm Hàn, nhưng lại có sức mạnh vượt trội và khó giải quyết hơn 40 người của anh thì chỉ có những cao thủ được nhà họ Lâm cử đến giúp đỡ.

Lâm Hàn cũng có chút bất ngờ, khi mình bị liên minh quân Tạ Kiến An phục kích thì những cao thủ nhà họ Lâm đã đến thành phố Phụng Thiên từ trước, điều tra tình hình rồi tổ chức mai phục ngược lại.

Phải biết rằng trước đó, Lâm Hàn chỉ bảo bọn họ tới thành phố Phụng Thiên thuộc tỉnh Bắc Đông đợi lệnh, chứ không dặn dò thêm gì nữa.

Nói cách khác, đây đều là những cao thủ kia tự mình hành động.

Tuy Lâm Hàn cũng khá bất ngờ, không tin nổi cao thủ nhà họ Lâm lại chấp hành mệnh lệnh linh động như thế. Nhưng nghĩ kỹ lại thì hình như chỉ có cao thủ nhà mình mới được vậy, còn các thế lực còn lại e rằng sẽ chẳng thể nào làm được.

Lâm Hàn nghĩ vậy bèn cầm bộ đàm lên, ra lệnh: “Chia làm hai hướng xông lên, những cao thủ phục kích chúng ta bên liên minh Tạ Kiến An đã bị thế lực khác mai phục ngược lại, mau áp sát từ hai phía, giải quyết đối phương một cách nhanh gọn lẹ!”

Lúc này, những cao thủ trong đoàn xe của Lâm Hàn đang không hiểu chuyện này là sao.