Chàng Rể Vô Song

Chương 1114



Chương 1114

Bấy giờ, Lâm Hàn chợt nhìn về phía La Văn vẫn đang ngơ ngác bên cạnh, nói: “La Văn, chúng ta cũng chuẩn bị đến tập hợp ở khách sạn đi, sau đó sẽ bàn bạc bước kế tiếp”.

“Được!”, La Văn hoàn hồn, mặt mày lộ vẻ mừng rỡ đáp.

Trong lòng La Văn tràn ngập lòng tin với kế hoạch giải cứu Trương Thiên Sơn lần này.

Trước đó, La Văn nghĩ đến muộn một chút là vì an toàn, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Nếu không phải có những người này thì La Văn tin rằng mình và hơn 40 người kia của Lâm Hàn không bị giết chết hết cũng sẽ tổn thất nặng nề dưới sự phục kích của đám quân liên minh, không còn thực lực để mà đi giải cứu Trương Thiên Sơn nữa.

Đương nhiên La Văn cũng muốn cứu Trương Thiên Sơn ra sớm một chút, dù sao giờ ông ta vẫn đang nằm trong tay Tạ Kiến An. Ngay cả chuyện phản bội mà Tạ Kiến An cũng có thể làm được thì chẳng có gì là không dám làm với Trương Thiên Sơn hết.

Đám người La Văn càng đến trễ thì sẽ càng nguy hiểm đối với Trương Thiên Sơn.

Ban đầu, La Văn còn lo lắng Lâm Hàn sẽ xúc động hành động thiếu suy nghĩ, nhưng giờ xem ra, mọi thứ chỉ là do mình nghĩ nhiều quá thôi.

Chỉ với hơn 200 cao thủ hiện tại thì đã là một lực lượng vô cùng hùng mạnh, hoàn toàn đủ để đối phó với đám người Tạ Kiến An, giải cứu Trương Thiên Sơn.

Hơn nữa, La Văn cũng thấy bọn họ đều là những cao thủ được huấn luyện một cách bài bản, cực kỳ ăn ý với nhau chứ không phải cao thủ bình thường. Mà còn đến từ cùng một thế lực.

Như những cao thủ trong liên minh phe Tạ Kiến An, họ phối hợp không được ăn ý lắm. Nhưng bên Lâm Phong lại cực kỳ ăn ý, bản thân còn có thực lực cao hơn nên đối phó đám liên minh kia quả thật dễ như ăn cháo.

Đừng nói là chiếm ưu thế về số lượng, dù không có thì những cao thủ do Lâm Phong dẫn đến cũng có thể giải quyết đám liên minh một cách dễ dàng.

Mà năng lực hành động của đám Lâm Phong lại cực kỳ mạnh, có thể dẫn theo nhiều người như vậy phục kích ngược lại đám quân liên minh của Tạ Kiến An thì đúng là khiến cho người ta có chút bất ngờ.

Cùng lúc đó, La Văn cũng thầm khó hiểu, nhiều cao thủ được huấn luyện bài bản như vậy rốt cuộc là đến từ thế lực nào, còn kính cẩn với Lâm Hàn như thế. Hơn nữa, đều có họ Lâm. Điều ấy lại càng khiến La Văn nghi hoặc không thôi.

Nhưng La Văn nghĩ mãi cũng không nghĩ ra có thế lực nào mạnh như vậy ở Hoa Hạ mà họ có Lâm hết.

Ở một khu nghỉ mát tại ngoại ô thành phố Phụng Thiên.

Đám người Lâm Hàn và nhóm cao thủ Lâm Phong mai phục ngược lại, giải quyết hơn một trăm cao thủ Tạ Kiến An phái đến, tiếp đó xử lý hiện trường một cách nhanh chóng rồi về khách sạn.

Vừa đến khách sạn, bên trong lại xuất hiện gần một trăm người, tất cả đều đến trước mặt Lâm Hàn.

La Văn nhìn thấy những người này thì lập tức nhíu mày, anh ta nhận ra hơn một trăm người này đều là cao thủ.

Hơn nữa còn không rõ thực lực của đối phương, La Văn cảm thấy hơi lo lắng.

Lúc này, Lâm Phong lại giải thích với Lâm Hàn: “Những người này đều là cao thủ đến sau, những cao thủ còn lại ở khá xa, có thể tối nay mới đến được. Nếu cậu muốn hành động ngay hôm nay thì chúng tôi chỉ có hơn ba trăm cao thủ có thể dùng”.

La Văn ở bên nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.

Hơn một trăm cao thủ này cũng là người của Lâm Hàn sao?

Chỉ có ba trăm cao thủ? Từ lúc nào mà cao thủ lại trở nên không đáng giá như vậy? La Văn hơi nghi ngờ cuộc sống.

Phải biết rằng, Trương Thiên Sơn là đại bàng núi vùng Bắc Đông, tất cả cao thủ mà ông ta có thể điều động cũng chỉ hơn hai trăm người, đây còn bao gồm cả những cao thủ đã đi theo Tạ Kiến An, phản bội Trương Thiên Sơn.

Còn những quý tộc ở thành phố Thiên Kinh, mỗi một nhà đều là sự tồn tại có thể ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia, là thế lực đứng hàng đầu trên khắp Hoa Hạ, bình thường cũng chỉ có hai trăm đến ba trăm cao thủ, càng không cần nói tới ba nhà quý tộc ở thành phố Thiên Kinh từng trải qua một trận chiến lớn, tổn thất nghiêm trọng.

Dù sao bồi dưỡng những cao thủ này vô cùng rắc rối, cần phải bỏ ra rất nhiều tiền bạc và thời gian, hơn nữa người được bồi dưỡng phải có thiên phú nhất định.

Nếu là người bình thường thì cho dù có bồi dưỡng từ nhỏ, đầu tư nhiều tiền bạc và thời gian mà thiên phú không đủ cũng không thể trở thành cao thủ được.

Giống như lính đặc chủng trong quân đội, không phải cứ có thực lực là có thể trở thành lính đặc chủng, mà cần phải có thiên phú nhất định.

Người có thiên phú như vậy rất ít, trong vạn người mới có một.

Những cao thủ này lại còn hiếm có và yêu cầu khắt khe hơn cả lính đặc chủng.

Bất cứ cao thủ nào cũng là tài nguyên vô cùng quý giá đối với các thế lực lớn nhỏ.

Vậy mà bên Lâm Hàn lại nói chỉ có hơn ba trăm cao thủ? Chỉ có thôi ư? Đây không phải là đả kích người khác à?