Chàng Rể Vô Song

Chương 928: Tại sao đều là như thế vậy



Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********

“Khi nãy tôi mới nhìn đồng hồ, từ khi bắt đầu đến khi cao thủ tinh anh này của nhà họ Khổng ngã xuống chỉ chừng hai mươi mấy giây, còn chưa đến ba mươi giây nữa!”

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nghe thấy chưa đến ba mươi giây mà cao thủ tinh anh của nhà họ Khổng đã bị giải quyết, mọi người xung quanh đều đổ mồ hôi lạnh.

Mấy người ở đây, ngoài gia chủ và những người quản lý cấp cao của rất nhiều thế lực Vùng Xám Thiên Kinh thì đều là cao thủ của các thế lực.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Có điều dù bọn họ cũng là cao thủ, nhưng để tay lên ngực suy nghĩ, dường như vẫn thua xa thuộc hạ này của Lâm Hàn.

Bọn họ còn không bằng cao thủ tinh anh của nhà họ Khổng, mà ngay cả cao thủ tinh anh của nhà họ Khổng cũng bị giải quyết nhanh chóng như vậy, nếu bọn họ ra trận chẳng phải sẽ càng thê thảm hơn sao?

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Chưa tới ba mươi giây đã giải quyết được một người, chuyện này có kinh khủng không cơ chứ?

Lúc này, một tiếng la kinh ngạc đột nhiên vang lên.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


“Mọi người nhìn mấy chỗ tỷ thí khác đi, tại sao… tại sao đều là như thế vậy?”

Nghe thấy tiếng la của người này, những người còn lại cũng nhìn sang chỗ tỷ thí khác.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Trận đánh khi nãy là mười chỗ bắt đầu cùng một lúc, nếu bắt đầu từng nhóm rất lãng phí thời gian.

Mà vì thuận tiện, người của các thế lực ở Vùng Xám Thiên Kinh cũng chỉ luôn theo dõi nơi này.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lúc này nghe thấy tiếng la hét mới chú ý tới mấy nơi còn lại.


Nhưng không nhìn còn đỡ, nhìn rồi thì lập tức sửng sốt.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Chín nhóm tỷ thí khác cũng đã kết thúc, mà kết quả cũng không khác gì, đều là thuộc hạ của Lâm Hàn thắng.
Mà từ khi bắt đầu đến giờ còn chưa tới một phút, thời gian tỷ thí còn chưa kết thúc.
Cao thủ tinh anh của ba quý tộc không một ai ngoại lệ, đều ngã hết xuống đất, đồng thời còn bị thương không nhẹ, đừng nói đợi lát nữa khỏe lại tiếp tục kiểm tra, mà mấy ngày sau có thể hồi phục hay không cũng khó nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Lúc này, Lâm Hàn ở cách đó không xa cũng giơ đồng hồ lên nhìn giờ, nhóm tỷ thí cuối cùng vừa mới kết thúc.
“Ba mươi bảy giây, một người không kết thúc được trong vòng ba mươi giây, còn những người khác đều làm được”, Lâm Hàn chậm rãi nói, kết quả không khác với những gì anh đoán là mấy, chỉ có một người không làm đối thủ bị thương nặng trong vòng ba mươi giây thôi.
Mà Lâm Hàn cũng có chú ý tới cao thủ kia của nhà họ Lâm, cũng không phải vì anh ta yếu hay đối thủ quá mạnh, mà là lúc đầu đối thủ vòng vo không lập tức đánh nhau với anh ta, cho nên mới lãng phí thời gian, nếu không chắc chắn cũng có thể đánh bại đối thủ trong vòng ba mươi giây.
Tiêu Nhã ở bên cạnh nghe vậy cũng hơi sững sờ, lúc trước nghe Lâm Hàn nói có thể đánh bại trong vòng ba mươi giây, cô ấy còn hơi không tin, dù cô ấy tin thuộc hạ của Lâm Hàn rất có bản lĩnh, nhưng cũng không nghĩ đến mức đó.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhưng kết quả đã vả mạnh vào mặt Tiêu Nhã.
Bản thân Tiêu Nhã cũng không giỏi võ lắm, thậm chí nói một cách nghiêm túc là còn không phải một cao thủ, nhưng cô ấy cũng xem như rất có kinh nghiệm về mặt này, có thể nhìn ra rất nhiều điều.
Như việc khi nãy cao thủ nhà họ Lâm tỷ thí với ba quý tộc, Tiêu Nhã cũng có thể nhìn ra chênh lệch ở đâu, chênh lệch chủ yếu là ở các chi tiết nhỏ, còn chi tiết lớn thì không có bao nhiêu, thậm chí là không có chênh lệch.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhưng dù là chi tiết nhỏ lại có ảnh hưởng rất lớn, thuộc hạ Lâm Hàn nắm bắt được những cơ hội này, mới có thể làm đối thủ bị trọng thương nhanh như vậy.

Lúc này, người của ba quý tộc cũng chú ý tới tình huống ở nơi này, họ lập tức hơi sững sờ, không hiểu chuyện gì vừa diễn ra, tại sao mười mấy người của bọn họ đều ngã xuống đất, đều bị thương nặng vậy.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Khi nãy bọn họ còn đang thương lượng nên đối phó với Lâm Hàn thế nào, hoàn toàn không chú ý tới chuyện bên này, dù sao theo hiểu biết của bọn họ, một là chọn được cao thủ dưới trướng Lâm Hàn, giao thủ một phen cũng không có vấn đề gì lớn, hai là chọn trúng tay chân bình thường, có thể lập tức đánh bại, sau đó có thể đuổi Lâm Hàn đi.

Vì người bọn họ phái ra đều là cao thủ tinh anh, chỉ cần chọn trúng cao thủ không lợi hại của đối phương, nói không chừng còn có thể đánh bại trong vòng một phút, như vậy bọn họ cũng có lý do kết luận thuộc hạ của Lâm Hàn là tay chân bình thường, sẽ có cơ hội đuổi Lâm Hàn đi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Bọn họ hoàn toàn chưa từng nghĩ tới việc cao thủ bên mình sẽ thua, cảm thấy không thể nào có khả năng đó, dù sao người bọn họ phái ra đều là cao thủ tinh anh, dù người của Lâm Hàn lợi hại hơn nữa cũng không thể đánh bại trong vòng một phút được.