Mất đi lại tìm được quả là chuyện cực kỳ đáng mừng.
Hiếm hoi lắm Dương Hà Hàn mới được một lần khóc không phải vì đau khổ.
Vóc dáng anh cao to nhưng tuyến lệ cực kỳ nhạy cảm, hễ xúc động thì lại không kìm được rơi lệ. Đồng thời anh cũng rất dễ cười, một ngày anh có thể cười đến bảy tám lần vì mẩu chuyện hài cũ rích mà Tô Tiếu Ương kể.
Nhưng trước mặt người ngoài anh hiếm khi cười mà luôn trưng ra vẻ mặt lạnh lùng người sống chớ gần, hàng ngày đi làm đúng giờ và từ chối mọi kiểu xã giao không cần thiết, hệt như một cái máy chỉ biết làm việc.
"Đây là lần đầu tiên của em sau khi làm ma đấy," Tô Tiếu Ương áp lòng bàn tay hơi lạnh vào má anh rồi nói, "Không được khóc nữa, lúc ân ái phải thật vui vẻ mới được."
Dương Hà Hàn đáp ứng.
Theo thói quen anh lục ngăn kéo tìm gel bôi trơn.
Sau đó bi thảm phát hiện vợ chết quá lâu nên cả bao lẫn gel bôi trơn đều quá hạn không dùng được nữa.
Anh không ngờ có thể ân ái với người vợ đã biến thành ma nên chẳng kịp chuẩn bị gì, nhưng anh không muốn ra ngoài mua vì sợ khi trở về trong nhà chỉ còn một mình mình.
Tô Tiếu Ương ở cạnh trách anh không chu đáo: "Đúng thật là, anh đốt bao với gel bôi trơn cho em đi!"
46.
Dương Hà Hàn nghẹn đến nỗi nước mắt chảy ngược: "......"
Thôi bỏ đi.
Vợ là người cõi âm nên nói mấy câu âm phủ cũng là bình thường thôi.
47.
Tô Tiếu Ương bỗng nắm chặt tay anh rồi tỏ vẻ bí hiểm bảo anh sờ mông mình, nói sẽ cho anh một bất ngờ.
Hầu kết Dương Hà Hàn nhấp nhô, do dự nhìn Tô Tiếu Ương cười như chú cáo con, tay bóp mông mềm của vợ, sau đó mò tới lối vào bí mật bên dưới.
Hình như ma càng nhạy cảm hơn người nữa.
Ngón trỏ của anh vừa chạm đến thì đã bị miệng nhỏ tham ăn nuốt vào. Không nóng như người sống nhưng rất khít, sau khi bị anh ấn mấy lần thì ruột thịt bắt đầu tiết nước dâm.
Tô Tiếu Ương quặp chân quanh tấm lưng rắn chắc của anh, vừa khẽ rên rỉ vì bị anh trêu chọc vừa cười hỏi: "Tuyệt hơn xưa đúng không?"
Hỏi xong lại giục anh nhét chim lớn vào ủ ấm vì sợ anh phơi lâu bên ngoài sẽ lạnh.
"Không thể gấp được, em sẽ đau đấy." Dương Hà Hàn suýt nữa không nhịn được, gậy th*t nóng hổi cọ xát giữa bắp đùi Tô Tiếu Ương cứng đến nỗi chảy nước, nhưng nhớ lại trước kia từng làm vợ đau nên vẫn phải chuẩn bị kỹ càng cho màn dạo đầu.
48.
Lần đầu tiên là trong phòng ngủ của anh.
Anh không có kinh nghiệm còn Tô Tiếu Ương cũng chỉ biết lý thuyết suông, hai người loay hoay rất lâu mới đeo xong bao và bôi trơn, còn bắt chước phim nới lỏng một cách bài bản.
Anh quá hưng phấn và hồi hộp nên nhất thời không khống chế được cường độ, ưỡn lưng đâm mạnh vào làm gậy th*t đâm quá sâu, Tô Tiếu Ương đau đến nỗi nắm gối khóc thút thít, chờ anh bắn trong bao xong mới ấm ức nói đau muốn chết, không làm nữa.
Sau hôm đó Tô Tiếu Ương làm ngơ anh một thời gian, nói cứ thấy mặt anh thì mông lại đau.
Anh phải sám hối nửa tháng thì cậu mới "rộng lượng" tha cho anh, bằng lòng cùng anh khám phá những bí ẩn cơ thể lần nữa.
49.
Tô Tiếu Ương hôn chụt lên má anh rồi đắc ý nói: "Vợ anh tiến hóa rồi, không cần màn dạo đầu cũng ướt."
Khi anh sắp sửa đi vào, vợ anh lại bắt đầu hài hước lãng xẹt: "Vì Tô Tiếu Ương đã là người cõi âm rồi."
Dương Hà Hàn không chịu nổi hít sâu một hơi, ôm tấm lưng mảnh khảnh của Tô Tiếu Ương đẩy gậy th*t sâu đến tận cùng, nghe tiếng rên lẳng lơ của cậu thì sợi dây lý trí cuối cùng đứt lìa, từ chàng trai lạnh lùng biến thành con trâu đực chỉ biết vùi đầu cày cấy.
50.
Sau khi làm ba lần liên tiếp anh hơi tỉnh táo lại, muốn ôm vợ vuốt ve một lát rồi tiếp tục thì nghe Tô Tiếu Ương nằm trong lòng lẩm bẩm: "May mà lúc làm ma em đã chăm chỉ khai phá mông mình, nếu không làm sao chịu nổi anh chứ."
Dương Hà Hàn im lặng một hồi, cảm nhận được chút lãng mạn từ câu nói thô bỉ của vợ nên cảm động nói khẽ: "Em vẫn luôn vì anh......"
"Khoan khoan, anh đừng tưởng em là sắc quỷ nhé! Em làm ma chán lắm, rảnh rỗi chỉ biết ngoáy mông thôi." Tô Tiếu Ương quay đầu nhìn anh rồi nói, "Vả lại điều kiện hạn hẹp nên chỉ có thể dùng ngón tay thôi...... Cho nên em bảo này Dương Hà Hàn, mấy ngày nữa nhớ đốt cho em con chim giả nhé."
51.
Dương Hà Hàn muốn nói lại im, im lại muốn nói.
Cái gì cũng không thốt ra được, chỉ biết tức giận ôm Tô Tiếu Ương làm thêm hai lần, muốn dùng chim thật của mình để chứng minh chim giả là một sự tồn tại vô nghĩa.