Ngày hôm sau Trình Tinh Lâm về nước, hai người cũng bắt đầu yêu xa.
Nhưng Trình Tinh Lâm sẽ thường xuyên nhắn tin và gọi điện cho cô, chia sẻ từng chút một về cuộc sống trong nước của mình.
Lộ Dĩ Nịnh cũng sẽ kể một số chuyện của mình cho anh nghe, cô bắt đầu dần quen với sự tồn tại của người bạn trai Trình Tinh Lâm này.
Cuối tháng mười một, bên phía Lộ Dĩ Nịnh đã hoàn tất các thủ tục bàn giao với dàn nhạc.
Buổi tối trước khi về nước một ngày, hai người gọi video cho nhau.
Trình Tinh Lâm ngày nào cũng hỏi: “Khi nào em về nước?”
Lộ Dĩ Nịnh: “Ngày mai nè.”
Trình Tinh Lâm theo quán tính ‘ờ’ một tiếng sau đó lại nhận ra có chỗ nào đó kì kì.
Sự ngạc nhiên vui mừng đến quá bất ngờ.
Anh kê mặt mình sát vào màn hình muốn phân biệt mức độ chân thật trong lời nói của cô có mấy phần.
Cách một cái màn hình, anh khẽ chỉ vào mắt mình: “Em nhìn vào mắt anh rồi nói lại một lần nữa.”
Lộ Dĩ Nịnh học theo dáng vẻ của anh, kê sát đầu mình lại một chút.
Gần đến mức nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai tuấn tú đến mức phạm luật ấy của anh, mỗi một đường nét đều khiến trái tim của cô mạnh mẽ đập ‘thình thịch’ ‘thình thịch’ dữ dội.
Yêu mến tựa như bong bóng của nước có ga, liên tục tỏa ra.
Hai tay cô chống mặt mình, cười tươi như hoa: “Ngày mai, mai em sẽ về.”
Chàng trai trong màn hình cúi đầu cười, cả gương mặt trở nên dịu dàng đến không thể tưởng tượng nổi, quyến rũ chết người.
“Đợi em về đấy, công chúa nhỏ của anh.”
*
Buổi sáng hôm ấy khi cô về nước, dàn nhạc A·I New York đã đăng một bài Weibo.
【Dàn nhạc A·I】: Từ hôm nay trở đi, Ning đã từ chức ở vị trí đàn Cello cấp cao nhất của dàn nhạc A·I.
Một lời nói như một hòn đá khuấy động một ngàn con sóng.
Vì thế khi Lộ Dĩ Nịnh đến sân bay Thanh thành, tất cả phóng viên truyền thông khi nghe tin liền lập tức hành động, họ đều chạy đến sân bay để chặn người lại.
Lộ Dĩ Nịnh vừa mới xuống máy bay liền bị người ta nhận ra.
Rất nhiều người giơ máy ảnh, cầm micrô đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
“Ning, xin hỏi tại sao cô lại đột nhiên từ chức ở vị trí đàn Cello cấp cao nhất của dàn nhạc A·I New York vậy?”
“Có phải là vì chia tay với Lucas rồi nên nhất thời đau lòng muốn chết…”
“Khoảng thời gian trước truyền ra thông tin rằng cô không hòa hợp với người trong dàn nhạc, vì lý do nầy nên cô mới về nước phải không?”
“Tôi nghe nói trước đây cô đã đổi sang quốc tịch Mỹ, hiện tại cô lấy thân phận gì để về nước vậy?”
Đèn flash liên tục nhấp nháy cực kỳ chói mắt khiến cho Lộ Dĩ Nịnh buộc phải giơ tay lên để che mắt mình lại.
Lộ Dĩ Nịnh không có đoàn đội, trước đây bên cạnh cô chỉ có một mình Cửu Cửu là trợ lý nên công việc ở phương diện quan hệ công chúng cũng không được thực hiện đến nơi đến chốn.
Có một số việc bản thân cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nên bị người khác truyền ra ngoài.
Cô luôn ít để ý đến tiếng nói của thế giới bên ngoài nên cũng không hiểu ra sao.
Thế nhưng một số truyền thông có bản lĩnh bắt gió bắt bóng(1) quả thực quá là lợi hại.
(1) Bắt gió bắt bóng: lời nói vu vơ hoặc việc làm dựa vào những căn cứ tưởng đúng mà thực ra là sai.
Đám đông bắt đầu tăng lên, thậm chí còn có một chiếc máy quay trực tiếp đυ.ng lên đầu Lộ Dĩ Nịnh, vả lại còn phát ra một tiếng động rất lớn.
Lộ Dĩ Nịnh đau đến mức phải giơ tay lên che trán lại, cô cảm thấy máy quay trước mặt giống hệt như những dôi mắt ma quỷ luôn nhìn chòng chọc vào mình.
Những năm gần đây, căn bản chẳng ai biết Lộ Dĩ Nịnh đã phải trải qua chuyện gì ở Mỹ, bọn họ mãi mãi chỉ nhìn thấy vẻ ngoài vinh quang của cô.
Lúc nở mày nở mặt thì khắp nơi đều tuyên dương cô là ‘cô gái thiên tài chơi đàn Cello’ này nọ.
Bây giờ cô rút lui khỏi vầng sáng chói lòa khắp người đó thì mấy người này lại vì tranh thủ lợi ích kinh doanh, khi họ chưa nghe ngóng và hiểu rõ ràng điều gì chỉ toàn dựa vào sự suy đoán chủ quan của bản thân mà đã đi chất vấn người khác.
Một chiếc micro khác trực tiếp nện vào miệng cô, Lộ Dĩ Nịnh dùng một tay véo thịt trong lòng bàn tay mình, cố gắng khiến cho bản thân bình tĩnh lại.
Cô biết có một số chuyện nên tới thì sẽ tới thôi, cô cũng đã chuẩn bị tốt hết thảy rồi mới về nước, bởi vì sớm muộn gì cũng phải đối mặt với những chuyện này.
Lộ Dĩ Nịnh hít thở sâu vài lần, sau đó buông bàn tay vốn đang che trán mình lại. Giọng nói rõ ràng của cô xuyên qua micro phát ra ngoài:
“Cảm ơn sự quan tâm của mọi người với tôi, tôi quả thật đã rời khỏi vị trí đàn Cello cấp cao nhất của dàn nhạc A·I rồi, là vì vấn đề cá nhân thôi. Không có chuyện tranh cãi dẫn đến bất hòa với người trong dàn nhạc, bọn họ đều là bạn của tôi, mọi người cũng rất thân thiện.”
“Tôi nghĩ rằng âm nhạc không phân chia biên giới, tôi cũng chỉ là quay về Tổ quốc của mình mà thôi.”
Cô chỉ nói vài ba câu mà đã trả lời hết những vấn đề ban nãy phóng viên đã hỏi.
“Ngoài ra, sân bay là khu vực công cộng, hy vọng mọi người duy trì trật tự thật tốt, cảm ơn.”
Cô nói xong liền muốn đi nhưng một số phóng viên vẫn không bỏ cuộc, muốn hỏi ra thêm nhiều chuyện hơn nữa.
“Ning, lần này cô về nước có dự định gì không?”
“Trước đây Lucas từng công khai bày tỏ tình cảm với cô, có thật là hai người chưa từng hẹn hò hay không?”
*
Lộ Dĩ Nịnh bị một đám người bao vây thành một vòng tròn, hoàn toàn không thể thoát thân.
Lúc này, từ bên cạnh có một bàn tay giơ ra, cô bất ngờ rơi vào trong một vòng tay ấm áp.
Lộ Dĩ Nịnh chỉ cảm thấy một mùi hương vị chanh thoang thoảng truyền tới cùng với đó là hơi thở quen thuộc trên người chàng trai.
Và mang lại cả cảm giác an toàn cho cô nữa.
Sau khi trông thấy sự xuất hiện của người đàn ông, có người vội vàng chụp ảnh.
Thời điểm nhấn nút chụp, đèn flash sẽ phát ra ánh sáng mạnh.
Lộ Dĩ Nịnh vô thức nhắm mắt lại, đôi mắt xuất hiện cảm giác khó chịu.
Lòng bàn tay to lớn dày rộng của người đàn ông lập tức phủ lên đôi mắt và che mắt cô lại.
Trình Tinh Lâm quét ánh mắt lạnh lẽo về phía cái người đang giơ máy ảnh chụp hình đối diện kia, ánh mắt bất thiện.
Trên người chàng trai toát ra không khí khiến người ta không dễ tiếp cận, làm cho những người đang vồ vập không yên tại đây lập tức yên lặng hơn rất nhiều.
Theo sau lưng anh là một nhóm vệ sĩ mặc đồng phục, cố gắng duy trì trật tự và sơ tán các phóng viên truyền thông.
Hai người mới có thể thuận lợi thoát thân.
*
Thế nhưng khúc nhạc đệm nho nhỏ này bị người khác đăng tải lên Weibo.
Fan xem xong toàn bộ quá trình trong video thì sôi nổi để lại bình luận bên dưới:
【Đám truyền thông này làm cái gì vậy trời, có tố chất không, máy quay nện thẳng vào trán của cục cưng Ning nhà tôi rồi kìa!!】
【Còn cái gã chụp ảnh mà mở flash nữa, có ngon thì ông tự chụp mình xem!】
【Mọi chuyện còn chưa làm rõ ràng nữa mà, tôi tin rằng Ning có lý do riêng của cô ấy!】
【Trước đây Ning đã từng nói chị ấy không thích bị quan tâm quá nhiều, a a a a a các người, cái đám truyền thông này tránh xa chị ấy ra một chút đi, được không vậy!!】
【Tính tình của cục cưng Ning nhà tôi tốt thật đó, chỗ trán cũng đỏ cả rồi mà cũng không tức giận, còn trả lời câu hỏi của phóng viên nữa.】
Fan của Lộ Dĩ Nịnh không được tính là nhiều nhưng họ đều thuộc kiểu fan chân thành.
Theo lời bọn họ nói thì là —— “Bắt đầu vì giá trị nhan sắc, sa lầy vì tài hoa.”
Bởi vì âm nhạc của cô, ca từ cô viết, ca khúc cô sáng tác đều mang một loại ma lực có thể khiến người ta bị cuốn hút sâu sắc.
Đó là một loại từ trường gọi là ‘yêu mến’.
Các cô ấy cũng không nhìn nổi người mình yêu mến bị người khác ‘ức hϊếp’.
Khi bọn họ sôi nổi xắn tay áo lên đang định tiếp tục cuộc chiến thì mọi thứ đã xuất hiện sự thay đổi.
Lý do là vì dàn nhạc A·Y vẫn luôn lặn mất tăm đã đăng tải công văn lên Weibo ——
【Dàn nhạc A·Y】: Từ hôm nay trở đi, Ning sẽ đảm nhiệm vị trí đàn Cello cấp cao nhất của dàn nhạc A·Y, hoan nghênh sự gia nhập của cô ấy!
Dàn nhạc A·Y của Trung Quốc và dàn nhạc A·I của Mỹ được bầu là một trong ‘Mười dàn nhạc có sức ảnh hưởng lớn nhất thế giới’, vị thế quốc tế của hai dàn nhạc giao hưởng lớn này là ngang nhau, không có sự phân biệt cao thấp.
Nói cách khác, lần này Lộ Dĩ Nịnh về nước tương đương với một lần chuyển trường, cô chỉ chuyển từ một trường trọng điểm này sang trường trọng điểm khác mà thôi.
Vả lại cô vẫn gia nhập với thân phận là học sinh xuất sắc, cấp cao nhất thì vẫn là cấp cao nhất thôi.
【Mười bốn tuổi đã được học viện Âm nhạc Julia tuyển chọn, mười sáu tuổi xuất ngoại du học, mười chín tuổi trở thành người đàn Cello cấp cao nhất của dàn nhạc A·I, hai mươi mốt tuổi trở thành người đàn Cello cấp cao nhất của dàn nhạc A·Y. Ning mà tôi yêu mến vẫn luôn xuất sắc như vậy!!! 】
【Còn ai nói cục cưng Ning nhà tôi không yêu nước nữa đâu, huhuhu, cuối cùng cô ấy cũng quay về rồi!!】
【Mấy người sang Mỹ cứ tùy tiện kéo một người rồi hỏi thử xem là biết liền, từ trước đến đến giờ Ning vẫn luôn nói mình là người Trung Quốc đấy, cô ấy đâu có đổi quốc tịch đâu!!】
【Hy vọng sau này có cơ hội vô tình gặp được Ning ở trong nước!】
【Tôi còn muốn được đi xem buổi hòa nhạc trong nước của cô ấy nữa á!!】
Sự xuất hiện của dòng tin nhắn này cũng thành công chặn họng đám truyền thông kia đến mức không còn gì để nói.
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, sự chú ý của cư dân mạng đã chuyển sang một nơi khác.
Cảnh cuối cùng trong video, Lộ Dĩ Nịnh được người đàn ông cao to đẹp trai che chở trong vòng tay.
Mắt cô bị một bàn tay rất đẹp che chắn, chỉ lộ ra nửa gương mặt trắng ngần.
Ngón tay cô nắm chặt vạt áo trước ngực chàng trai, cả người lộ ra vẻ nhỏ xinh gầy yếu.
Những người vây xem như bọn họ đây có thể cảm nhận rõ ràng sự phụ thuộc của Ning đối với người đàn ông đó từ hình ảnh này.
Hơn nữa trông hai người cũng cực kỳ xứng đôi.
【Người đàn ông ôm lấy cục cưng Ning này đẹp trai thật đó, là bạn trai của chị ấy sao?!】
【Chưa từng nghe nói Ning có bạn trai nha, chắc là anh trai thôi.】
【Tôi cảm thấy không giống anh trai, ánh mắt người đàn ông đó nhìn Ning nhà chúng ta dịu dàng đến bùng cháy luôn, được không! So với lúc nhìn đám phóng viên truyền thông thì lạnh lùng muốn chết, chẳng lẽ đây còn không phải là tình yêu hay sao?!】
【Nếu tôi không nhận nhầm, lần trước Ning về nước hình như cũng là người đàn ông này tới sân bay đón?!】
【Nếu đã ở bên nhau thì chúc phúc thôi, hy vọng sau này anh ấy có thể che chở cho Ning thật tốt giống như hôm nay vậy.】
【Lầu trên nói rất đúng, like +1】
【Like + 10.086】
*
Kể từ sau khi ra khỏi sân bay, Trình Tinh Lâm nắm tay Lộ Dĩ Nịnh dắt lên một chiếc xe, ngồi vào vị trí ghế sau xe.
Người hôm nay lái xe vẫn là Trác Khởi, sau khi cậu ấy nhận được tin nhắn của Trình Tinh Lâm liền chạy tới tiệm thuốc gần đó một chuyến, lúc về đưa túi chườm nước đá mới mua cho anh.
Tiếp đó cậu lại ngồi vào ghế lái, quay đầu lại mỉm cười với Lộ Dĩ Nịnh xem như chào hỏi.
Lộ Dĩ Nịnh vẫn chưa kịp lên tiếng thì cảm thấy chỗ trán lạnh lẽo.
Mặt mày người con trai bên cạnh lạnh lùng, ánh mắt vẫn luôn nhìn vào cục u sưng tấy lên ở trên trán cô giơ tay lên dán túi chườm đá lên đó.
Lộ Dĩ Nịnh nhận ra hơi thở lạnh lùng trên người anh, chủ động nắm lấy bàn tay anh đang đặt giữa hai chân, mềm giọng nói: “Trình Tinh Lâm, em không sao mà, không đau đâu.”
“Anh đừng lạnh mặt như thế mà.”
Giọng điệu tựa như lấy lòng của cô khiến biểu cảm của Trình Tinh Lâm có hơi thả lỏng ra, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng một chút: “Sau này em tránh xa cái đám phóng viên truyền thông kia một chút.”
Vẻ mặt Lộ Dĩ Nịnh cười đến là ngoan ngoãn, cô khẽ gật đầu.
Đến khi thời gian chườm đá cũng tàm tạm rồi, Trình Tinh Lâm mới cầm túi chườm về, vết sưng trên trán cô cũng đã giảm bớt không ít.
Lộ Dĩ Nịnh hơi ngẩng đầu lên, nhanh như chớp hôn lên má trái của chàng trai một cái.
“Cảm ơn bạn trai nha.”
Cảm ơn anh đã xuất hiện ngay lúc em cần.
Trình Tinh Lâm ôm lấy cổ cô, kéo gần khoảng cách của hai người.
Trên mặt anh rốt cuộc cũng lộ ra vẻ tươi cười, anh cúi đầu nhìn cô, vừa yêu chiều lại vừa bất đắc dĩ.
“Em chỉ có chiêu này thôi.”
Lộ Dĩ Nịnh vươn một ngón tay ra, cười đến là đáng yêu: “Bởi vì em chỉ biết mỗi chiêu này à.”
Đây cũng là do Lộ Dĩ Nịnh trong lúc vô ý phát hiện ra, hình như anh vô cùng thích cô chủ động hôn anh.
Chỉ cần cô vừa hôn anh là anh sẽ cười ngay.
Thật sự rất dễ dỗ.
Hơn nữa cô còn phát hiện ra rằng ——
Người con trai mà cô thích này lúc cười rộ lên, trong mắt như chất chứa những vì sao dịu dàng nhất thế gian.